dimanche 14 février 2016

° Y Ê U

.










                                                           .      dangson.fr






  ...    Vào những tối muà đông , người ta hay kéo màn dầy, đóng chặt những cánh cửa để giữ hơi ấm .

          Thèm ra khỏi khung cảnh thường lệ , mặc quần áo ấm ra đường, cửa xe mở chờ mình chui vào lòng xe, máy nổ, nhạc trong xe đang nhả những bài hát nói về tình yêu rất lẻ loi, buồn bã .  ( Thế sao, tình yêu sao cứ buồn như vậy chứ ? )

       Vặn nhỏ nhạc lại vì sợ những lời lẽ ủy mị như từng hạt sương đang bám đầy kính xe, ánh đèn rọi ở đầu xe dẫn mình đến một chỗ đông người có đèn đuốc , có tiếng động của chuyện trò, bàn ghế và âm thanh ....


         

         Đẩy cửa, bước vào . Nhạc đang réo rắc bài Tình Nhân Dạo Khúc  , gần ban nhạc là chiếc bàn trải khăn thẫm vàng đựng đầy những bông hồng đỏ ( có lẽ những người yêu sẽ mua hoa tặng nhau )


     Tôi không có ai để tặng hoa .

     Chọn chỗ ngồi , nghe ban nhạc chơi rock , loại rock nhịp vưà phải để người ta có thể nghe nhau cười nói và có thể tán tụng nhau .Không khí của hơi men dưới ánh đèn mờ làm người ta có vẻ vui và nồng nàn hơn . Người ta có thể lả lơi ở lọn tóc trên vai hở trần và ném mắt đưa tình .



Hình ảnh đã đăng        Và ......


                                             Sau chữ " và " như thế , chỉ biết ngồi yên nghe nhạc chạy nhảy thênh thang trên  những ngón chân gõ nhịp , đưa mắt nhìn ngắm những khuôn mặt khá đẹp khá tình ( chữ tình của một cách lôi cuốn lãng mạn từ môi cười , mắt cười lẳng lơ từ một góc đời trôi nổi ) .

    Đàn bà và những đàn bà ấy đã trôi tắp qua bao nhiêu cuộc tình và lở dở ?

   Những câu hỏi thầm thầm ấy đã không cần được đặt ra vì sẽ không có câu trả lời toàn vẹn . Kệ họ !



   Đang thèm hát một bản nhạc lành lạnh giữa muà đông đang trôi ở bên ngoài . Ban nhạc bắt tempo để chơi bossa nova :

 "   ...  Cho tôi yêu em thêm một lần nữa , rồi mai giã từ, mất em đi rồi, đời vắng đi tiếng cười .... "  *


 Phải rồi - mà ơi !
Đi đi ! Đi và hãy mang theo tiếng cười để  tôi ở lại , tôi biết tôi làm gì nghĩ gì khi mở nắp ống kính chụp cho bằng được một góc phố đầy hơi lạnh trong muà bán đại hạ giá , phố bật đèn cho những cửa hàng bán đủ thứ . Chỉ có điều duy nhất là chẳng ai bán tình yêu ( thứ vô giá )

     Tôi không cần trả gíá khi muốn có tình yêu .

     Chỉ việc ngồi xuống bên góc tường , dưới ngọn đèn đêm , tìm phím nhạc trên guitar và vỗ về mình theo  độ rung trên dây đàn . Giữa tấu khúc, có tiếng rơi của mưa . Mưa về sáng .


    Chỉ việc mở màn hình, ve vuốt những phím chữ để mẫu tự abc theo nhau thành dòng chữ tuôn  theo ý nghĩ .


    Ở một đoạn trống , tôi có một ánh mắt, một nỗi thinh lặng có khi hoảng hốt từ một vài nhân vật mang  tên là Bé, là Nhỏ . Bé ở quãng đường từ trường đi về, bé dẫm giầy, bé tinh nghịch nghe tiếng lá khô rúc rích như kêu nài giữa tiếng ve từ khoảng cây trên cao đầu muà hạ . Bé có lúc ngẩn ngơ , đứng  tựa khung cửa nhìn ra đường vắng , vu vơ , vu vơ ....

  Rồi - Rồi những sáng, những chiều trôi qua tựa giấc mơ đủ sắc màu, bé thấy mình biến thành Nhỏ như đoạn tùy bút mà ai đó đã viết : "  Nhỏ ơi ! Nhỏ nè . Áo ngắn, áo dài Nhỏ tung bay như khi gió lượn trên vùng tóc ngang vai của nhỏ . Nhỏ đừng lớn quá mau - Nhỏ ơi - Vì thì là vì, vì anh sợ người ta khênh nhỏ đi mất như bài con sáo sang sông "  .


    Ai ai cũng sợ bị thất tình vì buồn lắm .

    Tôi không còn sợ bị thất tình nữa đâu . Quen rồi . Không quen thì cũng phải tập cho quen đi . Dễ lắm : Tìm đến những chỗ này, chỗ kia, nhìn ngắm cách người ta yêu nhau ở những nơi tình tứ .


     Dễ lắm khi nhìn ngắm những đóa hồng nằm ngoan trên bàn kia và biết rằng mình không có ai để tặng hoa .



2.


           Trời gần sáng . Mưa vẫn còn mưa . Rời bãi đậu , ấn ngón tay vào máy hát nghe lại bản nhạc của LNT và Lê Hiếu hát, nồng nàn .




   đăng sơn.fr

 (   *  muàđôngsắpđến - đứchuy )


















 __________________________________                          



 





ct



 







.

Aucun commentaire: