mardi 18 juin 2013

LÀM SAO ĐỂ DỄ THƯƠNG ?

.



.  Hình ảnh đã đăng
  dangson.fr







  LÀM SAO ĐỂ DỄ THƯƠNG  ?


__________________________________




- Làm sao để dễ thương và dễ chịu  ?


- Dễ thương với ai .Dễ chịu là làm sao ,anh ?


  Hỏi chi mà kỳ ? Sao cứ trả lời người ta bằng câu hỏi kiểu lật ngược như thế ?

  Nếu em hỏi thì anh thử trả lời  : Để dễ thương thì mình hãy thử dễ chịu .Dễ chịu với người,với đời và cả với chính mình .


   Em có muốn thử đươc như thế không ? Nếu gật đầu thì đưa bàn tay em cho anh nắm và đi theo anh .




   ....



Buổi sáng - Vừa bừng con mắt dậy thì lại thấy trời mưa . Hẳn là chúng mình sẽ càu nhàu nhăn nhó .

Càu nhàu như thế này :


- ( ..... )

- ( .......... )


Những câu lằn nhằn như thế,anh miễn viết,miễn dịch,miễn phụ đề vì mỗi người đều có những câu làu nhàu khó chịu khác nhau .  Em còn nhớ những ngày mưa rất cũ kỹ của em không ? Đứng ở một đầu góc phố góc đường lúc nhúc mưa ,
em đã nghĩ gì ? Những tập vở có bị ướt không ? Tà áo dài lấm tấm mưa ra sao - em ?




Chẳng hiểu là từ một lúc nào đó,anh vẫn yêu thích những cơn mưa - mưa nhỏ thôi - mưa chỉ đủ làm ướt tóc trên một lối về dưới những hàng cây .Mưa như thế,nếu rãnh rỗi thì chui vào một cái quán khá yên tịnh,ngồi đọc  cái gì đó và ngắm mưa bay theo chiều gió,ngắm những vòng xe đạp,ngắm những cánh dù  có đủ màu sắc và cảm thấy ly cà phê ngon hơn thường lệ .


Ở một ngày cũ nào đó,anh để dành hẳn cho mình cả một buổi chiều dạo phố dưới cơn mưa phùn . Đi dạo một mình hoặc với một người bạn càng ít nói càng tốt .Nói nhiều quá cũng có thể làm mất đi sự yên ả tình tứ của một ngã đường .Có những lúc như thế,anh lại thích ngắm những đôi tình nhân ngồi trong quán ngó nhau .Họ nói với nhau bằng mắt .Anh thấy họ dễ yêu vô cùng - Như thế là dễ thương -



Sang bên này,mỗi lần lái xe vượt một đoạn cầu dài qua bên kia phố,nhìn hai bờ sông lấm tấm mờ cơn mưa qua  cây quạt kính,nghe nho nhỏ một bài hát việt,anh cảm thấy ấm áp cho dù đôi lúc rất nhớ về những kỷ niệm cũ với bạn bè .Những ngày ấy đẹp lắm,nhẹ nhàng lắm như những câu đùa nghịch khi ngồi quanh nhau vẩn vơ dăm câu chuyện đời và tuổi trẻ ước mộng - Như thế - đã là dễ thương.



Mưa từ sáng sớm thì kệ mưa,với bàn tay nắm của em, dưới cây dù anh dắt em băng qua đường ,bắt kịp chiếc xe điện vừa trờ đến , anh đưa em ra phố . Phố có nhiều chỗ để đi,đi ở khoảng đường còn vắng người,ngồi ở một cái quán có những loại cà phê ngon nhất thế giới ,anh gọi cho em ly cà phê,dấu nhẹm đi những viên đường trắng để em thử uống cà phê và nhăn mặt ( Hình ảnh một người yêu nhăn nhó cũng có thể rất tình - rất đẹp - Đã nói rồi mà : Khi  yêu nhau thì xấu cũng thành đẹp .Những điều giản dị là những điều đẹp nhất ) - Vì thế là D.T *


   Sau chữ DT có cái hoa thị như thế là vì anh lười viết nguyên chữ Dễ T -  Trời  ! Viết bằng những ngón tay mỏi nhừ ; vì hôm nay anh đã làm việc với bàn phím chữ khá nhiều . Anh đã gặp những ánh mắt,những nụ cười thân tình khả ái ......



Buổi sáng trôi qua ( mưa .. ) Rồi đến buổi chiều ( mưa ... ) Anh muốn ngừng viết ở hàng chữ này để em thử hình dung tiếp tục buổi tối ( mưa.... ) của em ra sao ?


   Nếu em  muốn thoải mái dễ chịu thì hẳn em biết cách . Nếu em lắc đầu chịu thua  thì hãy đọc lại những bức thư tình mà anh đã viết từ bấy lâu nay .Đọc lại rất chậm để biết rằng em đang có một kẻ dễ thương chun chút đang yêu em .


   Giản dị đến thế mà thôi .



đăng sơn .fr


    

dangson.fr
 
  


.
Thư Tình Buổi Sáng .




Buổi sáng,cô thức dậy,vươn vai như một cách kéo mình ra khỏi
giấc ngủ dài .Cô không nhớ là mình đã mơ thấy gì , làm gì và đã đi
đến nơi nào trong cơn mơ ấy .


Hình như ...

Cứ tạm gọi là hình như như thế khi cô mang máng nhớ là đã mở
khung cửa chữ viết,cô đọc vài chữ ngắn của người yêu sau một chuyến
đi nghỉ mát của cô . ... Người yêu ấy đã " mát mẻ " trách móc cô có
những bận rộn quá thể như một vị thủ tướng hay tổng thống đang điều
khiển việc nước .


Cô hay ghét cái móc mẻ kiểu mát mẻ cà chớn như thế. Ức cái gì thì
nói huỵch toẹt,nếu cần thì cứ ca nheo nhẻo bài vọng cổ tên là Nhớ
Nhung . Móc mẻ nhau mà làm gì ? - Nhất là mình là đàn ông ( Chớ
nên lèo nhèo )


Từ lúc đầu quen nhau,thương nhau,gã người yêu của cô hay lèo nhèo
kiếm cách giận lẫy mát mẻ như thế khi cô có việc phải đi xa,rồi cả
những khi cô bạn bịu việc công sở ...Gã không thấy,không gặp để nhăn
nhó trách móc ....


Cô biết điều lả giả ,cô dỗ ngọt như dỗ kẹo con nít .Cô hỏi :

- Hết lẫy,hết giận chưa ? Mai tui ngủ dậy,có thấy lá thư tình nào
viết cho tui không ?


- Có mà . Nếu em dễ thương ,tử tế với tôi .Hứa .

- Hứa như cuốn phim tên là con ma nhà họ Hứa há,anh ?


Hắn,gã người yêu đáng ghét gật đầu .



---



Bây giờ là buổi sáng mới tinh mơ .Cô rời giường,rời phòng,pha cà
phê,sửa soạn ăn sáng để đi làm . Cô mở hộp thư bằng cái tablette nhỏ .


Máy nói có cái thư .

Cô ấn vào nút mở . Thư người yêu viết chỉ có một chữ ngắn : " Em .... "



Cô liếc thấy rồi mỉm cười .Té ra cô ngộ ra rằng cô đang yêu phải
một kẻ hà tiện chữ nghĩa ở lá thư tình .

Thôi mà .Kệ ! Miễn là hắn giữ lời hứa để gửi cho cô một chữ " Em
" cụt ngủn như thế . Trong chữ em ,nếu mở ra như một món quà thì có
nghĩa là : " Em - anh nhớ Em "


đăng sơn. fr