jeudi 31 décembre 2015

** Viết Cho Ngày Hết Năm **

.

nguyễnTrườngAn - paris 2015 . Dec .



















      Bữa nay , mình thấy mình kỳ, kỳ . Có nhiều lý do để thấy mình kỳ cục ( không giống ai ) :

 - Cứ mỗi lần vào ngày cuối năm thì thấy mình biến thành một cô gái ngẩn ngơ vì thấy tuổi thanh xuân đi mất để tàn tạ như cây khô lá, lá rụng ( Tiếc Nuối ! )

-  Mỗi năm tháng qua đi và tuổi trẻ sẽ không bao giờ trở lại nữa ....



     Phải làm sao ?


    Có lẽ vì sau mỗi lá thư của con bé ngồ ngộ đáng ghét kia như mỗi lần dứt lá thư thăm hỏi, nó hay viết như một thông lệ :


   " ....   Chúc chú sức khỏe và thời gian ạ ! ..


   Mèng !

   Cám ơn lời chúc sức khỏe + Thời Gian .

 Chẳng lẽ, nặn óc để trả lời con bé nhóc như sau :

'...... Chú chưa thấy ai chúc câu ThờiGian lạ lùng như Nhỏ ! Vì ai cũng có thời gian riêng của mình mà .  Thời gian quay mòng mòng có khi làm mình tối tăm mặt mũi . Có người ở thành phố quá náo động như Paris, NewYork, Los - đi làm mỗi ngày phải mất 2 giờ đi + 2 giờ về : Ra đường lúc tờ mờ sáng, về đến nhà thì lờ mờ tối . Loay hoay cơm nước rồi lăn ra giường ngủ khò . Vật vã rồi ngày hết ngày, rồi già đi hoặc có khi đứng tim lăn quay khi chưa kịp già ....

    Cũng có người không thấy mình còn thì giờ để kịp thấy con cái mình khôn lớn , có người không kịp yêu để lắng đọng ở bên cạnh người mình yêu thương vì công việc và sự nghiệp đã quay cuồng cuốn mình lòng vòng theo cỗ máy của đời sống .

    Từ từ, sớm hay muộn rồi cũng chầu trời kia mà !


    ( Bi quan quá chăng ? )


    Có cách nào từ những dòng thư thăm hỏi nhau  sẽ làm nhau biến màu xanh đỏ, trắng hồng để pha màu sắc và làm nhau vui hơn không ?. Có thể nào tí tớt để giữ lại một tiếng cười sau những bi lệ đã nhuộm nâu, nhuộm đen những hoàn cảnh trong đời sống thường nhật  ?

Thử xem sao .

 Thử viết một vài dòng để làm con nhỏ ngồ ngộ ấy vui như một chút tình cuối năm đến từ xa  -  ( : )


'   *


     Cô  Nhỏ .

     Lục lại ở hộp thư , đọc lại lá thư của con bé nhà văn tí tẹo kia như sau :


  ...... '   Cũng đã 4 tháng rồi chú nhỉ, kể từ lần cuối cháu còn sáng tác...
Hôm nay vô tình cháu vào lại diễn đàn , thấy mọi thứ khác trước nhiều quá, giao diện khác, những cái nicknames mới, những câu chuyện mới... Chỉ còn thấy vài cái tên quen thuộc đó giờ.
Chú gắn bó với diễn đàn  lâu quá...bút lực vẫn mãnh liệt quá, cháu thật sự rất khâm phục! Cháu bỗng ước rằng mình có thể giống như chú, tìm được niềm đam mê của mình và cống hiến cả đời cho điều đó...
Chúc chú khỏe mạnh và luôn giữ vững phong độ trong văn chương!

Kính yêu chú !

Cháu S.N  -     '




     Cháu bé -


   Có những người trẻ , sau một vài sáng tác, họ lặn mất như kiểu chết đuối , có thể vì họ chán nản hoặc có nhiều cuộc vui khi lang thang  ở các nơi khác , có khi họ có những tài khoản FB để kết bạn hoặc sinh hoạt kiểu  của họ và họ không kiên trì trong việc viết lách nữa ?


     Thời gian trôi nhưng trí nhớ của chú còn ở lại <


   < Có con nhóc kia , với 2 cái tên như con trai  , đã viết những tùy bút khá hóm hỉnh  / Cà Phê , Bệnh Thèm Ôm - Thử Thương ..... ( và bài bài khác nữa ) và sau đó biến mất như gió cảmù cúm qua hồ . Có con nhỏ kia sau một thời gian làm thơ và  ' bị ngộ độc ' vì thơ thì cũng đã vội vàng biến mất như con ếch nhỏ lặn xuống đáy giếng .... Những cậu con trai khác thì cũng chẳng khá gì hơn , hình như họ đã mỏi những ngón tay trên phím chữ , hoặc vì họ sợ thấy mình quá đơn độc bên trang chữ  ? ! <


   Chợt nhiên hay cố tình bỏ cuộc ?


 Phong độ trên lãnh vực văn chương không hề có chữ ' Chợt Nhiên ' . Ngọn lửa ấm của than, của củi sẽ bị thời gian lùa gió làm tắt ngúm .

 Những thứ tình của người cho người cũng sẽ  tan rã nếu người ta không vun bồi nó .


 Năm tháng qua đi,  tờ lịch cũ treo trên tường sẽ được thay thế bằng tờ lịch mới .

  Hãy thử viết chữ Chúc Mừng - Happy bằng thứ mực đẹp nhất như một cách trang hoàng cho đời sống và giữ lại  tình nhau cho nhau .


 ( Không có gì là CHỢT NHIÊN đâu  - Ai ơi ! )


  

     

đăng sơn.fr






.31122015













.

* GiữLạiThờiGian - Avec Toi *

.


Il y a 1000 façons pour reternir le temps.

 Ici - J 'ai choisi une façon particulière : photo de la simplicité avec un seul mot : Merci







  modéle : VéroniqueJannot .









Photo




**

mardi 29 décembre 2015

- Trôi về N Ơ I Đ Â U ?

.
dangson.fr












  

  







 
   Thỉnh thoảng , có lẽ cũng nên hỏi thăm nhau bằng vài cách vì sợ thời gian đẩy bụi vào trí nhớ . 
 Làm cách nào để phủi bụi giữa một khoảng cách lặng thinh ? 
  

  
 1. Viết cho một người VIẾT còn rất Trẻ . 
  
  ...  Đã nhận được lá thư khá dài của cháu ở hộp thư . Giữa những đoạn viết nhẹ nhàng trôi chảy ấy , tôi bắt gặp lại những trăn trở của mình vào thời ấy trước ngưỡng cửa làm người lớn .  Tôi hiểu rõ sự bỡ ngỡ , đắn đo của người trẻ trên những bước chân chạm ngõ đời như cánh chim bắt đầu phải rời tổ ấm . 
  
    Đời như dòng nước trôi mà . Ngã lên, ngã xuống rồi sẽ tự mình đứng dậy sau những vết đau bầm tím . Có những điều sẽ giúp mình dày dạn hơn và rồi , cũng có những việc mình nên quên đi . 
  
      Tôi biết người trẻ ấy sẽ vững tin hơn . 
  
     Cuối lá thư trả lời, thăm hỏi, để lại một câu hỏi như nhắc chừng : 
  "   Lâu quá rồi , không thấy cháu viết gì ở mục sáng tác ! Chữ nghĩa của cháu đã trôi về nơi đâu ? ...." 
  
      
    2.

  
    Viết cho một khoảng khắc CŨ 
  
     Không phải ai cũng giống như ai . Không phải những cuộc vui nào cũng giống y nhau .  
     Đến gặp nhau trong những đám tiệc thì sẽ có những tiếng chào, những tiếng cười đuà kiểu xúm xít , vài khoảng cách được nối gần lại bằng chỗ ngồi, bằng tiếng chạm ly chúc tụng . Phải rồi . Khi  cùng vui được với nhau thì cứ vui đi . Vui đầy ấp như kiểu để dành cho những lần khác không còn tiệc, sẽ không còn những thăm hỏi ra vẻ ân cần giao tế ... 
  
  Người ta rất cần vui như sau những ngày tiêu điều cần ánh nắng . 
  
   Nay nắng - mai mưa . Nắng tan đi nhường chỗ cho bóng hoàng hôn về . Bóng tối chập choạng trên một nẽo đi ở khu phố quạnh vắng . Dẫm chân lên đám lá âm ẩm trên vỉa hè , mắt nhìn ra bờ sông , tai nghe nỗi im lìm ,có khi nhớ lại một vài câu viết , câu nói ra vẻ thân tình .. Những thân tình biến mất . Rồi lại trôi . Tình  bỏ quên nghĩa như dòng nước trôi . 
  
 Rồi thì quên, quên như sự rời xa . Quên là đã có những tháng ngày ghi dấu trên một vài trang viết ở đây , ở đó, rồi họ xóa phần tên tuổi, lý lịch sau khi tự thấy mình không còn gì để vui . 
  
   Ừ mà . Vậy là CŨ . 
  
  

  
    đăng sơn.fr 
















°°°

dimanche 27 décembre 2015

* La Douceur ( Dịu & Êm )

.

VéroniqueJannot





















- 1

   Chỉ còn vài ngày nữa là hết năm với thời tiết ấm dịu lạ thường .

   Đáng lẽ băng đá sẽ đóng cứng trên kính xe sáng sớm , đáng lẽ những cơn gió đã lùa vào vai , vào cổ áo làm run người .  Vậy mà nắng tràn khắp , người ở phố biển có thể thả  bước trên bãi ngắm sóng, ngắm đàn chim bay theo những chiếc tàu ngoài khơi , hàng quán  khắp nơi bày bàn ghế đón người ngồi tắm  nắng .


 Đi ngang hàng bán sách cũ , mắt ngừng lại ở bìa của quyển sách mang tên Trouver Le Chemin ( Tìm Lối Đi ) được viết bởi Véronique Jannot - Cô diễn viên này có hình dáng người đàn bà - trẻ con  - với đôi mắt biết cười tươi .


   Không phải là kẻ mê phim ảnh của Pháp , trừ những cuốn phim đã xem từ thời SàiGòn , nên số vốn văn hóa phim ảnh và  tài tử Pháp Quốc quá nghèo nàn của tôi chỉ bỏm bẻm đếm được trên bàn tay ...

  Người diễn viên đàn bà trẻ con này đã hút lấy mắt tôi khi tình cờ nhìn thoáng thấy cô diễn xuất trên màn ảnh truyền hình :   Không mặt đầy nét trẻ thơ với nụ cười  ngập đôi mắt, mái tóc lủng lẳng trên bờ vai nhỏ nhắn .... Cô có một giọng nói trong trẻo, dễ nghe - Thế thôi .

 Thời gian trôi, lại để ý đến cô  khi cô hát chung với ca nhạc sĩ Laurent Voulzy ở một thể điệu nhạc pop rất vui tươi . Nếu xét về chất giọng thì cô nhỏ diễn viên không xấu, không đẹp này không thể gọi là ca sĩ nhưng dễ thương ( Kiểu dễ thương của trẻ con chăng ? Vì hồn nhiên , vì không đỏm dáng dị hình ? )



2.


    Đêm giáng sinh và những buổi tối sau đó, nằm nhà, chùm chăn, để nho nhỏ loại nhạc nhẹ   và đọc những gì Jannot  đã viết ở hơn 250 trang sách kể về thời thơ ấu và sự nghiệp đóng kịch, đóng phim qua sự khởi đầu rất tình cờ là một cái thú . Thoải mái đọc cô , ngừng ở một đoạn, ta có thể hình dung tính cách êm dịu  nhẹ nhàng như giọng nói của cô .

       Trên  bất cứ con đường đời nào, qua bất cứ hoàn cảnh sống nào ,con người nào cũng có  hai hình bóng của hai người bạn ví như sự vui buồn : Người bạn vui ngồi cùng ta trên bàn tiệc và quên đi người bạn tên buồn kia đang ngồi đợi mình ở một góc tối cuối chân giường - Và lắm khi hai người bạn thân thích ấy không thể nào rời nhau .



 2.45 sáng . Đĩa nhạc ngừng quay .

    Biết mình không vội vã khi muốn tìm hiểu  ý nghĩa của chữ Đạo trên con đường đi tìm Phật của  cô đàn bà này . 

Gấp trang sách với cái hẹn khác khi giữ lại câu : Nghệ Thuật của Hạnh Phúc là sự đơn giản !



Phải rồi .

 Con đường sau những mịt mù sương khói hoặc mưa gió là ánh nắng ngập tràn .
















                                                                                 .  Musique :
                                                                                   " J 'ai fait l ' amour avec la mer  "
                                                                                       by Véronique Jannot .






                                          Musique :

Désir-Désir















Désir - Désir










..... dangson.fr







.

vendredi 25 décembre 2015

ThêmLầnGiángSinh

.



UserPostedImage



__________________________________________________________________



 Giữa những nhộn nhịp đón giáng sinh từ các nẻo phố, nẻo đường , cửa hàng . Thấy cái gì cũng vui mắt... Nhìn thiên hạ rủ nhau  đi lạng cửa hàng để mua sắm quà cáp thấy vui vui.  Noel là về sum họp với gia đình ấp áp quay quần bên bàn ăn .


 Người này hỏi người kia : - Cậu nghĩ lễ qua tết tây . Có về với gia đình không ?

  Câu trả lời có hay không còn tùy . Có, thì chất nhau bị bọc leo lên xe lái một mạch cả trăm, cả ngàn cây số để tìm về với cha mẹ, anh chị em hội tụ . Không trong cảnh hiu quạnh thì bật đèn, ngồi trước cái tv ,xem người ta chiếu quang cảnh vui chơi hoặc các màn văn nghệ, phim ảnh trình chiếu liên quan đến giáng sinh .


    Mình đã cười, tí tởn khoe với bạn hơn một tuần trước : Như mọi năm , tối 24 gia đình mấy anh em sẽ tụ tập lại ở nhà cô em gái, ăn nhậu, nhảy nhót, làm trò hề và hát hò .


  Vậy mà . KO !

 KO theo kiểu knock out bị hạ đài kiểu nằm bẹp với cơn cảm cúm . Đáng ! Thôi thì nằm nhà mình ên, chùm chăn, yên tĩnh nghe nhạc nhè nhẹ và đọc những trang sách .



 đs














jeudi 24 décembre 2015

+ 24 : 12 ( CũngCóThểLàLờiChúc )

.






Savoir Aimer


Savoir sourire,
À une inconnue qui passe,
N'en garder aucune trace,
Sinon celle du plaisir
Savoir aimer
Sans rien attendre en retour,
Ni égard, ni grand amour,
Pas même l'espoir d'être aimé,

{Refrain:}
Mais savoir donner,
Donner sans reprendre,
Ne rien faire qu'apprendre
Apprendre à aimer,
Aimer sans attendre,
Aimer à tout prendre,
Apprendre à sourire,











 * Thời gian trôi qua và tình còn lại ...



     Có thể lắm chứ , có những thứ mà thời gian khó có thể xóa nhoà khi người ta vẫn nâng niu cất giữ riêng trong ngăn kéo của ký ức : Một ánh nhìn, một câu nói dịu dàng, một khúc nhạc đã nghe bên nhau . Có xa rời đi, nhưng Tình còn ở lại .

    Ở lại như buổi sáng nay , ngồi nghe lại  bài hát Savoir Aimer - Biết Yêu Thương :

       Biết cười với kẻ lạ mặt bên đường
       Cho dẫu không giữ lại  dấu vết
       Chỉ là nỗi hoan lạc
      
       Biết yêu, biết thương
      Chẳng đòi hỏi sự trả lại
      Cũng chẳng kỳ vọng được yêu thương

      Biết cho đi
Cho mà không đòi lại
 Học cách thức yêu thương
 Yêu mà không chờ đợi
 Yêu tất cả, cả thảy
 Rồi học cách nở môi cười .





  Đó là một bài hát của  năm 1998 . Lời lẽ đơn giản chân chất !

 Bây giờ ; mở chủ đề Time - Nhận được  chữ và câu chúc của một người có thể rất cũ và có thể rất mới .

 Cô viết :


   " ....   TIME..fly..fly...
Feeling of LOVE ...can not control
Let it be ...joy and peace
Merry Christmas and Happy New year " .



 Phải rồi _ Người ơi ! Thời gian có đôi cánh lượn trong không gian , ta không thể nào điều khiển thời gian và chỉ dùng nó như điểm tựa .

   Niềm vui và sự thuận thảo hoà bình là điều đẹp nhất cần giữa lại ( Nhất là từ một cái tình đã trao nhau .... )




( to you Diana.N )














...


dimanche 20 décembre 2015

- TIME

.
















Thời gian trôi nhanh lắm - Thắm thoat vậy mà hết năm .


Sợ mình mỗi tưổi mỗi già hơn . Tôi lập ra một thông lệ cho riêng mình, riêng người . Hỏi thăm nhau như một cái TÌNH :

- Khỏe không ? Đang làm gì ?




Ai sẽ trả lời và ai sẽ không trả lời ?


Thời gian trôi qua và tình còn lại ...


Có lẽ thế, chứ ?




đăng sơn.fr

( Viết cho những người mình yêu quý .. )















.
BeeBee -Paris












........













samedi 19 décembre 2015

** ThêmLầnCámƠn

.



dangson.fr











     Chiều nay,  rời chỗ làm , về nhà . Nghỉ ngơi và mở pc , vào các diễn đàn đang sinh hoạt , nhận được  một lời góp ý ở mục Truyện Ngắn   :    "  ... Nội dung bổ ích quá    -  cám ơn bạn.  "




  Hơi ngạc nhiên vì tôi chẳng thấy các truyện ngắn mà mình đã viết là có gì đã bổ ích . Vì lịch sự với lời Cám Ơn ấy , tôi viết trả lời :




 "



Lời Cảm Ơn .


Tôi cám ơn bạn đã ghé trang này .


Tôi chỉ là một người viết từ Saigon ở năm 1974 đến nay mà thôi . Tôi chẳng thấy có gì bổ ích ở những truyện ngắn hay dài đã viết .

Thân ái     - "






 2..




Giờ Sự Thật :




  Nếu bạn có một chút thì giờ , xin bạn hãy nán lại để đọc lời giải thích sau đây   :

 Bạn có thể là một người
 VIẾT  và cũng là một người đọc ( 2 hành động này đi đôi với nhau ) ...



 Bạn có thể rất ghét bỏ tôi ở những gì tôi đã viết , vì có khi bạn mích lòng, đau lòng vì tính cách rất trực tính nơi tôi .... Nhưng khi viết , tôi phải chịu trách nhiệm ở những điều đã VIẾT , cho dẫu là có  vài người đã oán ghét tôi và tìm cách triệt hạ tôi ở vài diễn đàn vì những lý do riêng của họ .  Họ có lý của họ -  Khỏi cần bàn cãi với họ khi họ  ghét tôi !

 Năm kia , cô em út nói với tôi :  - Anh là k tự phụ , tự đắc !


 Năm kia, bà nhà nói : - Anh rất ma bùn và khốc liệt - Rất khó sống với anh á !

 Ông bạn hành nghề bán thuốc tây lắc đầu : - Ông là kẻ rất phức tạp và mâu thuẩn ( Contradictoire  ! ) ....


Ơ và Ơ Ơ   !!



 Ai nói gì thì nói , miễn là mình biết tự chủ để giữ mình là mình là được và tạm đủ thì cũng xong .



 Nếu là một người VIẾT - Bạn tự chủ và sẽ viết gì ?












đăng sơn.fr






 -

dangsonfr.blogspot.com






...





 ...








ds .





...












vendredi 18 décembre 2015

*** Hãy để con mèo Ngủ Yên .

.
















   Ở vài câu thành ngữ thì có nghĩa đen và nghĩa bóng , thí dụ như khi người mình nói : " Đừng khơi dậy đống tro tàn thì người Pháp viết câu : ' Ne réveilles pas un chat qui dort '  Đừng đánh thức chú mèo dậy '  -Ý nói hãy để quá khứ ngủ yên .



     Nàng không tên là Mèo ( tôi không thích mèo từ khi còn trẻ thơ , tôi thích chó hơn vì giống này trung thành và gần gũi với chủ )  Nàng chưa hề có một lần nào dịu ngọt, dịu dàng với tôi , khi tôi gặp nàng , tôi đặt cho nàng rất nhiều cái tên . chẳng hạn tên là Gió . Gió vẩn vơ bên phải, bên trái, đằng sau, đằng trước , gió bần bật làm bung tóc , gió lùa cát vào mắt rồi gió biến mất . Gió lững lờ bên gã đàn ông ngất ngưỡng trong bar rượu và gió ngả nghiêng .


   Gió cuốn thời gian mỗi chiều, mỗi đêm cho đến gần sáng . Rồi như thế, gió đẩy mây làm mưa , tôi đặt tên nàng là Mưa . Phải rồi, mưa ướt áo mỗi lần tôi đi tìm nàng . Mưa có khả năng làm mình lạnh khi mình âm thầm yêu ai đó .


    Tình yêu dễ làm chúng ta ảo tưởng vì làm mình mù quáng . Tôi không mù vì thấy rất rõ : Thấy cặp đùi dài của nàng nhún nhẩy quay cuồng trên piste nhạc mỗi  đêm cuối tuần , nàng đùa vui hớn hở như ngày tết , ngày giáng sinh ....


     Nàng cặp vai, bá cổ , kiễng môi hôn với những gã đàn ông . Mỗi lần đi ngang , tôi giữ lại ở nàng một mùi nước hoa nồng nàn . Vị thơm ấy làm tôi thêm nhớ nhung .



     Nàng là ai ?

     Và tôi ? Tôi là ai để nhớ nhung nàng ?


    Quá khứ không bao giờ trở lại trên tờ lịch . Quá khứ chỉ nằm yên trong trí nhớ  như bụi, như đống tro tàn . Cả hơn 6 tháng nay , nàng biến mất . Hỏi thăm người chung quanh thì biết nàng đã chết từ một tai nạn ở khách sạn với tình nhân mới .


      Vũ trường hàng đêm đã vắng tiếng cười, vắng ánh mắt của nàng . Nàng không tên là Gió, là Mèo, là mưa nữa . Không còn bóng dáng ấy thì tất cả chỉ còn là quá khứ mà thôi .



   2.


   Tôi gõ cửa văn phòng , đưa lá thư xin nghỉ việc .

   Người  quản lý ngạc nhiên :
- Sao lại thế ? Vũ trường và việc làm canh gát, bảo vệ không còn thích hợp với ông nữa hay sao ?


Tôi lắc đầu , quay lưng ra cửa .


 Bãi đậu về sáng vắng tanh . Gió kéo mưa rơi rơi . Ngó tưởng như màu tuyết cuối năm . Nặng trĩu đầu óc, tôi đề máy xe , nghĩ đến việc mình sẽ tìm mua một con mèo  về làm bầu bạn .


 Không còn nàng để  nhung nhớ thì chọn tạm con mèo để mỗi lần muốn khơi dậy trí ức khi nhớ đến nàng, có lẽ đời này cũng đỡ quạnh hiu .







 đăng sơn.fr




dangsonfr.blogspot.com





   





..

jeudi 17 décembre 2015

* Có điều mà DễThương --

.





Để có thể dễ chịu , dễ thương thì thỉnh thoảng cũng nên hiền hiền đi tìm những điều vui vui để đời này còn chỗ đáng yêu .


 Đi tìm thì sẽ thấy :


(   Có lẽ bé tí có điều gì không hài lòng để nhăn như thế chứ ? )





 °°°






°°°°








mercredi 16 décembre 2015

...Tue - moi

.









* GiảVờ.

....................








Giả vờ cho vui
Giả vờ là Eve , là Adam
Rock lửa cháy
Giả vờ cho qua ngày, đoạn tháng
' Em yêu anh  / anh yêu em

 Tình yêu thời Internet rực lửa
 R'n R





 Giả vờ tạo blog tên dịu ngọt
 Quán Mơ nào cũng là điều bịa đặt
 Mối tình thơ giả vờ từ kẻ bất lực
 Phải tạo ra một thế giới để thoát cảnh bình thường

 Giả vờ như thế, cho dẫu là 100 năm nữa
 Cũng chỉ là  bóng tối ở thế giới ảo mà thôi .






đăng sơn.fr







..

** NgủVùi

...








B -


vớt hạt buồn
bỏ vào ly nước đá
lỡ buồn rồi , buồn nữa ,có sao đâu !
người là thế thì tình là vậy đó
vài lần mưa , lần nắng chẳng vì sao

khuấy chiếc muỗng - buồn chợt kêu thành tiếng
tiếng thở dài thức giấc, chạm vào nhau
giọt lệ nóng , có lắm khi hớn hở
hoà  vào giấc ngủ (  rồi )  nhẹ nhõm niềm đau .

(  nguyễnthịLoanPhiên )





ThứcDậy - Zen -

thấy mình cười, mình sống
ngày theo ngày cộng lại những điều vui
không là đá - không bão - không than oán
chỉ là cuộc sống bình dị mà thôi

( Trần . K . Sơn )



BàiCuốiNăm -

nếu là chữ, tôi thích là câm lặng
như mù sương giữa đường vắng cuối năm
nếu là EM , tôi giữ lại chút nắng
làm mình vui như những điều hỏi thăm ...


( đăng sơn.fr )










....









** Cuối Năm **

.














Viết để Đừng Khóc .







Anh mở trang viết - Thấy em viết một chuyện rất buồn ! Đọc xong , anh thấy buồn .


Cali có lẽ đang không mưa . Los có mưa bây giờ không em ?


Paris trời ấm và đang rơi mưa . Nghe mưa, nhìn mưa , thấy buồn buồn . Ngày xưa , ở Saigon, anh thích lang thang dưới mưa . mưa Saigon khác mưa ở đây - Khác nhiều lắm .



35 năm xa xứ , gần cuối tháng 12 , anh lại đếm thêm một năm nữa .


Ơi ơi . Đời viễn xứ thấy nhớ nhà .


Làm sao ?

Làm sao để đừng buồn, đừng khóc ?









đăng sơn.fr









**Âm Vực từ Nhau

.
















ÂM
VỰC
ở buổi chiều ngừng mưa .


...



Tôi ghé nhà, 
Gửi em quyển sách cũ
Chữ còn nguyên là chữ
Tập truyện ngắn kể chuyện tình yêu có mùi hương ngọc lan và tiếng dương cầm đêm
( Đêm ngà ngọc của những kẻ tập làm thơ và viết văn từ thời niên thiếu )

Và tôi đoán được điều em sẽ đọc
Khi mở đến trang cuối cùng của quyển truyện tình
Có khoảng trống để tôi đã viết một vài dòng
Không phải là bài thơ
Không phải là câu tán tỉnh bâng quơ
Cũng không là một đóa quỳnh hương mà ngày nào tôi lỡ tay hái trộm khi đi ngang vườn ai đó
Chỉ là chữ nghĩa khi vu vơ
Hình dung lại mình ngày nào thẩn thơ
Khi đi ngang một con ngõ từ buổi chiều còn sót lại
Tai nghe tiếng dương cầm của con gái
Ở những ngón tay thoăn thoắt tẩm mùi ngọc lan
Notes nhạc cũng có mùi ô mai, xí muội
Của những cô học trò hay ăn vụng trong lớp
Giờ triết đã khô khan
Làm sao bằng dòng lưu bút và bức thư tình dài nhất thế kỷ
Khi có người nắn nót viết cho ai đó
Câu thơ dường như ăn cắp của thi sĩ ngọt lịm
Làm hồn ai động lòng ngơ ngẩn chơm chớp mắt
Làm bài học thi nửa khuya gục trên bàn, ngủ quên 

( Quên làm sao được ở bàn tay với bàn tay đi dạo mưa
Dường như tất cả chiếc đồng hồ của thành phố đều ngừng lại
Để chỉ lắng nghe tiếng mưa như hơi thở lứa đôi

Dường như các sân trường đều đuổi học trò ra khỏi trường
Khi có người viết chuyện tình ở mỗi con đường

Và mưa rơi thì cứ kệ mưa rơi .


Ngày đó - Ngày ấy
Bây giờ , lắm khi nhớ lại
Đành ghi lại ở trang cuối cùng nơi trang sách
Và tôi ghé lại tặng em .......

( đăng sơn.fr & QuỳnhNgọcLan )










ĐạiKhái
Ở Buổi chiều Mưa .













Chiều nay , Nhỏ được rời chỗ làm sớm .




Lạ kià . Đang nắng tưng bừng ở giữa tháng sáu rồi chợt dưng gió kéo làm mưa . Mưa như kẻ trộm xé rào , mưa như thằng học trò ngày nào viết thư tình cho Nhỏ rồi xếp lại thành cánh máy bay để phóng xuống bàn học . Nhỏ bồi hồi mở cánh giấy , đọc vội vã lá thư tình .




Và đọc xong, nhỏ quên bẳng vì nó không biết viết thư tình và không bao giờ là nhà văn, cho dù rất dỏm, để tỏ tình .








Chiều nay, không có áo mưa, không có dù nên Nhỏ phải đứng nán lại dưới một mái hiên . Nghe tiếng rao của ông cụ bán vé số :


- Tôi chỉ còn 2 vé cuối , cô làm ơn mua dùm tôi , cô .




Nhỏ định lắc đầu vì chẳng bao giờ tin ở chuyện trúng số .




Nhỏ quay lại , thấy bộ mặt nài nỉ rất thiểu não ấy :


- Cô Hai mua dùm đi, tôi bán hết vé rồi chạy về lo cho vợ tôi . Bà ấy bệnh dữ lắm .






Cô nhỏ mủi lòng khi nghe chữ Vợ ấy .




Hình như khi người ta yêu nhau để lấy nhau , người ta trở thành người lớn .






Nhỏ gật đầu, né cơn gió hắt mưa, mua 2 tờ vé số và cho lại ông ấy 2 tờ ấy . Nhỏ thấy buồn và vui như đang pha lẫn vào nhau .






Mưa đang mưa . Mưa cứ rơi mưa .














.






Ở giữa chiều - tháng sáu - mưa bay






Từ những bước chân em
Trời chợt làm rơi hạt mưa mềm
Mưa tháng sáu có lẽ cũng chỉ là mưa như bao năm khác
Có gì lạ ? Có gì mà để ý và chập chùng như câu hát .



Vậy mà, mưa và mưa tháng sáu lại về
Mưa ngọt lịm, ngọt ngào
Như mắt mình đi lạc và tìm lại nhau
Vậy mà, mưa về



Em đi theo anh
Nhắc chuyện của mình
Chuyện như bao cuộc tình
Chuyện có mưa pha ánh nắng


tháng sáu, đánh rơi 16 ngày phía trước
em xoè lòng bàn tay
mỏng manh hứng bóng mây
tóc ướt như thèm một câu nói
ở giữa chiều - tháng sáu - mưa bay



đăng sơn.fr






Ở chỗ
Có nhiều MƯA -





35 độ ở chỗ có nhiều mưa
Mưa rồi thừa như những chỗ thừa - và rất thừa

23 độ trời mềm mại nơi tôi ở
Có lẽ cũng đang rất thừa .


Khung cửa trời đang ngập nắng
Rồi sẽ có cơn mưa cuối ngày về
Làm như sẽ ướt cọng tóc thề
Như ngày nào ta đưa đón
Đón hạt mưa dính chút nị trên mái tóc


Và từ đó - mỗi lần mưa về, dẫu xa rồi
Giữ lại 1/4 nỗi nhớ - một chút thôi 


đăng sơn.fr




1/ 1000 mưa ở chiều Paris

.....












Chiều Paris , phố rồi sẽ mưa
Anh rời bàn giấy và những mớ hồ sơ rất thừa

( thừa như 1/1000 nỗi nhớ nào đó không hình thành rõ rệt )


Ghé quán cà phê ế ẩm
Gọi ly cà phê dở nhất thế kỷ, ngồi nhìn chiều chực mưa
Anh viết cho em thêm 2 bài thơ mưa
( Miễn là đủ để làm em ướt 
Từ nơi em đang ở ....)



Bài 1 :



Cổng trường ngày xưa sao mà cũ
Cũ trong anh một nỗi nhớ vừa vặn lắm
Cũ như cành vai em vừa ướt mưa
Cũ vậy sao mà mới ở nơi nhau .....





...



Bài số 2 :





Hai đứa mình ở xa lắm
Hai đầu nỗi nhớ giữa muà mưa
Có một chút đêm HàNội nơi em ở
Một chút Sàigòn giữa nắng mưa


Hai đứa mình gần nhau lắm
Trời Paris đang chợt mưa, rồi nắng
Một nị mưa rơi, một nị gió
Mãi thế , rồi thôi - Em !

đăng sơn.fr









Bài Thơ Viết Ngược Trong Vài Phút. 




Vẫn có thể viết ngược 
Viết bằng bàn tay trái 
Như những điều có thể làm được 
Để có một bài thơ ngắn 
Bài thơ không có tiếng mưa rơi 
Không có nửa giọng cười 
Không có thêm một tiếng nói 
Chỉ là chữ nguệch ngoạc mà thôi 
Viết ngược trong năm phút 
Để mình biết yêu người. 

<< Để mình biết yêu người 
Viết ngược trong năm phút 
Chỉ là chữ nguệch ngoạc mà thôi 
Không có thêm một tiếng nói 
Không có nửa giọng cười 
Bài thơ không có tiếng mưa rơi 
Vẫn có một bài thơ ngắn 
Như những điều có thể làm được….. 




đăng sơn.fr






dangsonfr.blogspot.com