Giữ đúng lời hẹn , anh đến nơi hẹn .
Là kẻ cẩn thận nên lúc hẹn việc gì, anh đều đến trước 15 phút .
Người Tây , họ hay nói : ' Trước giờ không phải là giờ ; Sau giờ cũng không phải là giờ khác ! '
Kệ họ . Anh không tóc vàng, mắt xanh như họ nên anh đến trước giờ hẹn .
Chỉ có điều, ở bên này đã lâu nên anh mua bó hoa hồng nhung cho em và anh tưởng tượng như kẻ lãng mạn viết truyện tiểu thuyết romantique .
Tưởng tượng là khi em đến với màu áo đẹp nhất từ trước đến nay ( Cái váy màu trắng trinh thơ, tóc dài xõa vai, má lúm đồng tiền và cái răng khểnh kiểu bắc kỳ Hà Nội - thời của mẹ anh )
Anh thấy anh đứng dậy , đón em / kéo ghế cho em ngồi xuống .
Mắt em sẽ thấy ngay màu hồng thẫm của hoa hồng và em hiểu vì sao ?
( Anh nghĩ là đàn bà , con gái thông minh hơn đàn ông vì trời phú cho họ sự nhạy cảm ! )
11.30 pm . Đường bắt đầu vắng xe chạy ngang dọc .
11.45 Pm . Quán vắng hiu và hiu hiu .
Anh biết đếm .
12 .30 am , anh rời ly cà phê, ném cụm hoa hồng vào cái thùng rác sát cửa quán .
Kéo cao cổ áo, tránh cơn gió tháng 12 . Hình như muà đông đang rất lạnh .
Rồi như thế . Chất cà phê sẽ là đêm khó ngủ đêm nay .
Trời đang về sáng .
Giản dị vậy thôi như cái tựa đề của câu chuyện chẳng có gì đáng nói giữa em và anh ...
đăng sơn.fr
.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire