mardi 13 juin 2017

Một Chút .

.







Một Chút .
.
Veiller Tard - Thức Khuya
Khi bóng đêm chìm xuống
Vĩa hè còn đọng nước mưa
Hàng quán vội vàng đóng cửa
Chẳng còn ai bán hay mua
( Cho dẫu là mua trả góp một nỗi buồn nào đó )
Khi tất cả đèn đường lẻ loi
Cơn gió cộng vào nhau lùa về
Là lúc tôi lục lại trí nhớ
Là lúc mỏi chân sau cuộc dạo
Nhìn lên đỉnh cây tìm chỗ những cánh chim còn thức
Nhắc mình gợi tên ai đó
( Ai đó đã rất xa
Giữa một trang giấy trắng ngày nào ngập đầy chữ
Người ta có thể giả vờ để lấp đầy một khoảng trống ở đêm thao thức
Người ta giả vờ yêu thương như ngày nào còn con gái
Con gái với tập vở và những vòng xe đạp
Con dốc cũng mang tên của con gái .... )
Thời con gái đã qua đi
Gập ghềnh cánh chim di
Từ căn vườn và tiếng nói thầm thì
Bây giờ và cả những năm tháng cũ ấy
Người ta thành đàn bà và biết giả vờ giả bộ
Như gối ấm thiếu mùi hương cũ
Như dòng thư tình viết tay mà không bao giờ có thật
Cho đến ngày ngỡ vậy mà không phải vậy
Ai cũng sẽ xóa những bức thư tình và chữ nghĩa không thật tình
Ở một chốc lát giữa khuya và nhìn thoáng ra cửa có cơn mưa vội
Chuyện tình trên trang giấy khép lại
Thành phố đêm thao thức
Bước chân thao thức ở khoảng không thấy mình lạnh lẽo
Như một bài hát vang lên từ chiếc xe đêm vụt ngang ...
" Quand le monde disparu l'on est face à soi
Les frissons où l'amour et l'automne s'emmêlent
Le noir où s'engloutissent notre foi nos lois
Cette inquiétude sourde qui coule en nos veines
Qui nous saisit même après les plus grandes joies
Ces visages oubliés qui reviennent à la charge
Ces étreintes qu'en rêve on peut vivre cent fois
Ces raisons-là qui font que nos raisons sont vaines
Ces choses au fond de nous qui nous font veiller tard " *
* * ( lyric : Jean Jacques Goldman )
Đêm ơi ! Đêm chờ sáng
Thao thức lắm ! Đêm ơi !
đăng sơn.fr
.

dimanche 11 juin 2017

* Bài cho tháng sáu .

.












+ Nhẹ Nhàng .

.
ds.fr.2017









NHẸ NHÀNG .
.
Ai đó nói : " Muốn sống thoải mái thì hãy suy nghĩ một cách nhẹ nhàng .... "
Thật là như thế , nghe nói đúng thì nên thực hành , thế thì mình áp dụng ngay lập tức . Thử xem , để coi có chết ai không ?
Gần muà hè rồi , trời ấm nắng, chọn quần áo , giày dép nhẹ nhàng , thong thả mở cổng ra đường .
°°°
Ngó lên bầu trời cao, thấy màu xanh - xanh ngắt ( Hình như trời xanh như ánh mắt người yêu năm nào của mình trên phố ! )
Ngó qua bên kia bến xe điện, thấy lũ nhỏ học trò tung tăng đeo cặp đến trường, thấy dễ thương . Nhìn một thoáng, quay đi, mua cái vé từ máy tự động leo lên khoang tàu xe điện , nghĩ thầm thầm :
( - Phải chi lũ nhỏ buông mấy cái điện thoại khỏi bàn tay để đuà nghịch thì hay biết mấy, sao cứ ôm khư khư cái ấy ? )
Chọn chỗ ngồi, ngắm thành phố và những con dốc chạy xuống bờ sông, mắt liếc thấy tờ báo đăng cái tít thấy ghê : * Khủng bố lao xe vào đám đông, giết người .... "
Khổ quá ! Lại chuyện giết và giết ! Sao không yên bình mà sống ? !
Sợ mình buồn bã nên lờ đi tờ báo !
Sợ là phải rồi : Lúc này có tuổi rồi nên mình tự thấy mình mong manh lắm ! Một ngày mà phải gặp toàn chuyện chuyện chẳng may, không vui thì nhỡ ra đứt bóng lăn quay thì tội lắm . Đời còn đẹp quá xá mà , người ơi !
Trời lên nắng cao , bầu trời hình như có thêm màu xanh . Xe cộ chạy ngang chạy lại , vài chiếc xe ngừng lại để nhường cho người băng qua đường, người qua đường nở nụ cười và ra dấu hiệu cám ơn .
Hình như ở cái xứ này, người ta hay đua đòi học cái văn mình từ ánh mắt và nụ cười . Cười với nhau, cười càng nhiều càng tốt .
Đi ngang viả hè, thấy cái ông tóc vàng ngồi bệt dưới mái hiên cửa hàng, dưới đất, trước mặt ông có tấm biển đề chữ thấy mà thương :
- Nếu không cho tôi 1 đồng , thì hãy tặng tôi một nụ cười há !
Ngừng lại, cúi lưng xuống, bỏ vào cái nón của ông 2 đồng euros và tặng ông hai nụ cười .
Nói với ông ta :
- Một nu cười trị giá một đồng nha ông !
Ông ta thối lại mình một nụ cười , mình thấy lời, lấy lại vốn + thêm lợi lộc, quay đi ....
Ở những bước chân nào đó giữa phố thấy hơi buồn buồn khi so sánh với bên này, bên kia ....

Ở bên kia, lúc gần 12 giờ khuya, ngồi ở vỉa hè quán nước, thấy bà cụ gầy nhom sáp lại mình, hai bàn tay, hai cánh tay ốm nhom run run chià mấy tờ vé số, chià tờ báo mời gọi :
- Cậu ơi ! Mua dùm tôi tờ vé số, tờ báo . Sáng tới giờ chưa có hột cơm nào vô bụng .
Vậy sao, cụ ơi !
Bỏ ly cà phê sữa đá trở lại mặt bàn Sao mà buồn quá, cụ ơi . Tiền đây, Cụ cầm đi, khỏi cần đưa tờ vé số và tờ báo cho cháu nữa . Cụ lấy tiền mua cái gì ăn đi .
Bà cụ gầy gò cám ơn , nhận tiền , quay đi .
°°°


Mình quay mặt đi về phía bóng tối còn đầy tiếng xe cộ để đừng ai trong nhóm bạn bè thấy mình khóc . Sài gòn ngày trở lại của mình vẫn có những điều không nhẹ nhàng để rơi lệ !
 
°°°
Ngày tháng đã qua nhanh .
Bây giờ là một buổi sáng của tháng sáu rực rỡ nắng - Rời tiệm sách sau khi đã đi ngang những tựa sách đọc thấy khó ưa , khó nuốt . Người ta viết và ra sách khá nhiều .
Chợt dưng mình thèm viết về một thứ tình : Tình Người . Và khi viết xong thì phải QUÊN hết .
Quên là cách làm nhẹ nhàng một đời sống ?
Làm cách nào để quên ?
 
 
 
đăng sơn.fr
 
 
 






°°°
°°°









jeudi 8 juin 2017

*** Bạn .

.

.                 .        ds.fr



Sẽ Có Cách ...
___________________________________________________________
Khi có bạn thì ta tìm đến nhau, ngồi xuống cạnh nhau để ân cần nghe nhau nói và chia sẻ .
Phải vậy không ?
Thấy bạn đến , mừng rỡ tiếp đón bạn với cái nắm tay thật chặc chẽ thân tình . Nhìn bạn , ngó kỹ lại mình ở một số tuổi đời, tôi biết mình CẦN bạn . Chẳng biết bạn đang nghĩ cái gì trong đầu bạn ở cả trăm , cả chục ý nghĩ riêng tư , nhưng tôi biết tại sao tôi cần bạn để yêu quý tình bạn của chúng mình .
Bạn này !
Ta hẳn biết rõ là khi kết bạn với ai đó là mỗi chúng ta có những tiêu chuẩn khác nhau và tùy theo tính khí .
Bạn xưa ngày còn đi học khác với bạn bây giờ vì chúng ta là những thứ trái cây đã chín . Bạn và tôi, có thể nào là trái chín ngọt bùi ?
Bạn ơi ! Bạn à !
Có lắm lúc, tôi đã là một trái khế rất chua chát đã làm bạn phải nhăn mặt và kêu nài :
- Sao ông gây thêm vị chát đắng để làm gì ? Sao ông cay đắng chủi tục nói bậy thế ?
Tôi phải yên lặng, nghe bạn phàn nàn, chỉ trích tôi :
- Tôi thấy ông bất bình thường quá ! Thiên hạ đến với ông , đến với những trang viết từ chỗ này, chỗ kia không phải để nghe và đọc cách ông đào bới móc lò ai đó ... Ông hận đời đen bạc há ông kia ?
Hứ và hứ hứ !
Lắng nghe để tự phải cải thiện mình nên hôm nay tôi hiền, ngoan và êm khi viết để cố gắng làm vui lòng bạn vì tôi sợ MẤT ban :
Bạn có thể nói là bạn không màng đến chuyện chính trị và bạn thích nói về cái ĐẸP .
OK - tôi chiều bạn để kể về một mối tình đẹp :
* Trong một chuyện tình thì phải có 2 người . Hãy tạm gọi là VÀNG vì nàng yêu hoa cúc vàng !
Nàng đã xồn xồn và tôi cũng không còn trẻ nữa . Năm ấy , nàng gặp tôi ở một trang Web của lũ nhóc tì bên quê nhà . Lúc ấy, ở bên nàng là đã khuya rồi ! Đang viết và tải bài, thấy cái tên của nàng ở dưới trang, tôi gửi vài chữ hỏi thăm nàng .
Nàng Hà Nội có vẻ cảm động và từ đó, nàng trở thành bạn của tôi - Cái gã ở bên Tây và khác chiến tuyến của nàng khi tự nhận là kẻ đứng ở bên THUA CUộC !
( Mà có hề chi đâu , miễn là nàng và tôi có thể HIỂU được nhau ! ) - Chúng tôi trân trọng nhau từ một khoảng cách rất XA !
Ở một chỗ có những đứa trẻ mãi KHÔNG CHỊU TRƯởNG THÀNH , nàng là người duy nhất đã đủ lực bênh vực tôi . Kẻ cà chớn !
Tôi tự biết mình là kẻ viết cà chua , cà chớn và đủ cái kiêu và cao ngạo khi cần viết và làm trọng thương những kẻ dám mệnh danh làm văn học kiểu triều cống Trung Quốc .
VIẾT là chấp nhận Hệ Lụy , kể cả chuyện bị đả kích và hạ nhục ......Và ta phải biết thật RÕ RÀNG là mình đang viết về điều gì ?
Ở cái chỗ láo nháo ấy đã xảy ra một số thảm cảnh như máu đổ thịt rơi ! Ôi ! Danh dự và cái nền nhà chưa dựng xong mà đã rạn nứt vì muốn thành công quá nhanh như chuyện cổ tích có cái đũa thần .
Kết quả như đã được đoán trước khi họ khai trừ tôi . Kẻ phản kháng .
Nàng cũng ra đi .
Vậy mà nàng và tôi cũng gặp lại nhau . Chuyện ngộ, chuyện kỳ !
Ngày Hà Nội, chiều Sài Gòn nóng đến 36 - 40 độ của nàng khác với cung bậc đang là 19 độ của Paris nơi tôi sống và làm việc .
Hỏi nàng trên dòng chữ : Tha thứ cho anh , nếu em nghĩ anh là kẻ Phản Động và không chung giới tuyến của em .
.
- Em không màng chuyện chính trị, em chỉ để tâm đến cái ' ĐEP -
.
Định nghĩa về cái đẹp rất khó nếu gạt đi chữ Trừu Tượng ' khi ra khỏi cửa lớp dậy vẽ . Cái đẹp của thể cách tạo hình từ cọ vẽ, cái đẹp khi vừa chụp xong những tấm ảnh về thiên nhiên có thể rất khác với một thể cách và phong cách diễn đạt !
. Ở một người bạn, tôi yêu và trân trọng nét giản dị và sự thủy chung .
Vì thế, tôi muốn tặng bài viết này cho người bạn thủy chung ấy nhưu khi đang viết về một chuyện tình .
Từ chữ Nhân Tình, ta giữ lại chữ NHÂN .
đăng sơn.fr
.
.