mardi 27 mai 2014

- CHUYỆNtình -

dangson.fr
.





















  Không phải ai sinh ra cũng có thể làm nhà văn .

   Chưa hẳn là phải đau khổ rất nhiều  để trở thành nhà văn . Tôi có vài câu chuyện ngắn để bạn và tôi có thể  trở thành nhà văn viết chuyện tình :




 *  Bé -



   Hãy giả tỷ bạn là người viết và là một người yêu của tôi . Tôi sẵn lòng gọi bạn là Bé . Tôi thích  thế  cho dù biết là dị kỳ .


   Khi gọi là Bé thì hãy để tôi cưng , tôi chiều . Dẫu biết rằng khi được chiều chuộng quá mực, ta sẽ hư lắm ! Và mỗi người sẽ có một vài cách để hư .


   Tôi có thể để cho người yêu hư trong khoảng vài tuần lễ đầu và tôi biết cách trị nàng .


  Cách thứ nhất :


   Viết thư tình kiểu hăm he .


   Đại Khái :





  "   ... Em !



     Ở thư này, tôi không gọi em là " bé " nữa vì tôi thấy em quá đáng khi em chảnh chọe . Tôi chúa ghét đàn bà con gái làm chảnh cho dù đôi khi họ rất bảnh và xinh gái khi làm chảnh .


    Không phải đàn ông nào cũng giống đàn ông nào . Nhiều gã con trai đàn ông khi yêu rồi  thì ngu ít, ngu nhiều . Tôi chống lại cái  ngu ấy . Tôi để cho em chừng 2 tuần để em suy nghĩ lại .


   ( Khi ấy, tôi sẽ quyết định gọi em là bé hay là cô . Chữ " Cô " ấy rất khó chịu !






 **   Chuyện Tình Ngày Không Mưa .




    Khi yêu nhau, người ta hay màu mè để lãng mạn . Có khi họ bịa chuyện để biến mình thành nhà thơ và nhà văn  dỏm .

    Dỏm có nghĩa là không thật và hay phóng đại ra vẻ ầm ĩ .


    Tôi và em - Em và Tôi . Có gì mà ầm ĩ rầm rì . Giận hờn thì nói . Không giận thì cũng nên nói . Nói điều nên nói .



    Em không biết nói thì em trầm lòng để viết như đứa trẻ tập viết văn . Em có biết tại sao người ta viết văn không ?



    Đây là câu trả lời kiểu đơn giản nhất đến từ tôi : Để chuyện tình có điều để đẹp hơn .









    đăng sơn.fr




Aucun commentaire: