mardi 27 mai 2014

* Hãy để em thất tình thêm lần nữa

dangson.fr
.











  hãy để

  em thất tình  thêm lần nữa .





















      Buổi chiều, thấy cái mặt cô là anh biết không khá rồi .


      Anh giả vờ hỏi : -   Bệnh há ? Cảm cúm ?


    Cô đứng nhìn trời, nhìn đất . Sao dạo này  chiều nào cũng sập sùi muốn mưa . Cô ghét mưa, ghét  hết thẩy mọi thứ trên đời này trừ anh .  Anh không phải là người cô yêu, anh lớn hơn cô cả hai mươi tuổi và cô coi anh như một ông già hết gân, cô chỉ tìm đến anh mỗi khi có điều gì áy náy buồn bã . Xem anh như một cái phao để lợi dụng anh mà thôi .



     Có lần, anh khều cô khi đi dạo với nhau  ở một khúc đường :

    - Anh biết rõ mà . Khi lên xe bông thì em sẽ quên anh cái rột . Phải không, nhỏ ?




    Chả lẽ lại gật đầu công nhận . Ai lại ác  tâm như thế chứ ? Cô đành im ỉm một chốc rồi nói xạo với anh : Em biết anh lúc nào cũng tốt với em mà .


    Anh cười, tiếng cười như đang ở rất xa " Ừ - Tại anh ngu !  "


   Cô không cần biết là anh ngu như thế nào . Anh có khôn hay ngu dại thì cũng chẳng mắc mớ gì đến cô . Cái " mắc mớ " của cô từ bấy lâu nay nằm ở chỗ khác . Cô để lòng yêu thầm cái thằng kia , nó là bạn học  từ năm đầu trung học, nó biết cô hay nhìn, hay ngắm nó mà nó cứ phất phơ như gió . Hình như nó quên cô là phái nữ , là phái đẹp . Nó hay rủ cô đi xem đánh vật, xem đá banh . Cô chiều nó cho dù là lắm khi cô muốn bảo thẳng vào mặt nó : " Tao chỉ muốn mày xem tao mà thôi . Chẳng nhẽ tao không đẹp, không hay hơn những màn đua xe, những trò chạy theo trái bóng như những thằng điên cầu thủ của mày  ?  " 


    Ngày hôm kia, tình cờ trên phố, cô vừa băng qua đường thì thấy nó đang dung dăng với con nhóc kia  con nhóc ăn bận hở hang thấy khiếp . Nếu ví trái tim là một trái táo, trái chuối thì nó đã rơi  ra khỏi lồng ngực cô ,rơi tòm xuống lề đường dập náy, vỡ tan ra cả ngàn mảnh . Trái tim đập loạn xạ nhồi máu làm cô hoa mắt, tay chân bủn rủn .


    Buổi sáng ấy quá ảm đạm như một cái đám tang . Cô đã muốn đi theo chúng , xem chúng đi đâu, làm cái trò gì ? Nghĩ đi nghĩ lại, cô quay bước như trốn chạy, cô sợ thằng khốn ấy thấy cô khóc , cô nhăn nhó rất xấu xí . Sự kiêu hãnh còn sót lại trong đầu không cho phép mình làm điều ấy . Sẽ phải quên . Quên đi .



    Thấy cô ngơ ngẩn ngoài vườn, anh mang ra cho cô ly nước, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh và không nói năng gì . Khi nào muốn nói thì cô sẽ nói .


    Trong đầu  óc của anh luôn có một cái đồng hồ kiểu cổ điển, đồng hồ có ba cọng kim . Tích tắc, tích tắc . Khi sống, thời gian cứ vèo vèo qua đi . Nhìn vào những cọng kim thì sẽ sốt ruột .  Ngày đi, đêm đến với bao việc đổi thay . Con nhỏ đang ngồi bên cạnh anh cũng đã lớn, đã thay đổi . Nó đã biết buồn như nỗi buồn ngày nào đó của anh .  Người ta đã đến với anh và bỏ anh ra đi . Anh chỉ còn cách chịu đựng khi treo những ưu phiền ở những cọng kim của thời gian . Anh hứa là sẽ đóng chặt cửa trái tim mình .




     Con nhóc này đã  đến bên anh ở một lúc anh buồn bã nhất . Nó lợi dụng anh như cái thùng rác để ném những buồn phiền con gái rồi nó được nhẹ nhõm, nó vui , nó  tươi cười trở lại .



   Thùng rác mỏ hé nắp đậy , hỏi nhỏ :


  - Kể đi , rồi đêm nay sẽ ngủ ngon . Em ?


 - Anh nè ! Làm sao để quên được người ta ?


  Anh mở to mắt :

- Anh đâu biết người ta của em là ai ? Vả lại biết đâu em có cả chục cái người ta nào đó .



 Cô phụng phịu, bực mình chỉ muốn đấm cho anh vài quả để anh đứng tim chết ngắt , khi anh chết, cô sẽ chôn anh dưới một tấn buồn phiền của mình . Mỗi ngày, mình sẽ cố gắng đọc cho anh một kinh " mô phật "



  Giữa năm phút yên lặng , cô bậm môi bật ra một ý kiến quái dị :


 - Anh . Hay là ..... hay là anh giả bộ đang là người yêu của em đi . Được không há , anh ?



    Anh tròn mắt, anh tưởng là trời xập ở ngày tận thế . Anh nhìn mái tóc, nhìn khuôn mặt  con quái vật phái nữ ngồi thọt lõn với hai cánh tay đang vòng quanh đầu gối . phải chi anh có thể tát cho nó hai ba cái nảy đom đóm .


   Anh thấy mình tự ái cuồn cuộn . 



    Cô khá thông minh khi đọc được ý nghĩ ác liệt trong mắt anh . Cô nắm tay anh, dịu  giọng như ướt cơn mưa :


   - Thử nha anh . Anh . Anh có tiếng là tốt với em đã bao lâu nay mà .




   Anh nhìn hai cái bóng in mờ mờ trên mặt đất vì trời đang ít ỏi nắng để sẽ mưa .




    Chẳng ai muốn giả vờ yêu thử . Thử yêu em . Rồi em vui trở lại, rồi em sẽ bỏ anh đi .



   Anh không biết nói gì, trả lời ra sao .











   đăng sơn.fr












°°°°°

Aucun commentaire: