dimanche 3 mai 2015

* the sound of the falling rain *

.



ÂM
VỰC
ở buổi chiều ngừng mưa .

...


Tôi ghé nhà, 
Gửi em quyển sách cũ
Chữ còn nguyên là chữ
Tập truyện ngắn kể chuyện tình yêu có mùi hương ngọc lan và tiếng dương cầm đêm
( Đêm ngà ngọc của những kẻ tập làm thơ và viết văn từ thời niên thiếu )

 Và tôi đoán được điều em sẽ đọc
Khi mở đến trang cuối cùng của quyển truyện tình
Có khoảng trống để tôi đã viết một vài dòng
Không phải là bài thơ
Không phải là câu tán tỉnh bâng quơ
Cũng không là một đóa quỳnh hương mà ngày nào tôi lỡ tay hái trộm khi đi ngang vườn ai đó
Chỉ là chữ nghĩa khi vu vơ
Hình dung lại mình ngày nào thẩn thơ
Khi đi ngang một con ngõ từ buổi chiều còn sót lại
Tai nghe tiếng dương cầm của con gái
Ở những ngón tay thoăn thoắt tẩm mùi ngọc lan
Notes nhạc cũng có mùi ô mai, xí muội
Của những cô học trò hay ăn vụng trong lớp
Giờ triết đã khô khan
Làm sao bằng dòng lưu bút và bức thư tình dài nhất thế kỷ
Khi có người nắn nót viết cho ai đó
Câu thơ dường như ăn cắp của thi sĩ ngọt lịm
Làm hồn ai động lòng ngơ ngẩn chơm chớp mắt
Làm bài học thi nửa khuya gục trên bàn, ngủ quên 

( Quên làm sao được ở bàn tay với bàn tay đi dạo mưa
   Dường như tất cả chiếc đồng hồ của thành phố đều ngừng lại
   Để chỉ lắng nghe tiếng mưa như hơi thở lứa đôi

   Dường như các sân trường đều đuổi học trò ra khỏi trường
  Khi có người viết chuyện tình ở mỗi con đường

 Và mưa rơi thì cứ kệ mưa rơi .


 Ngày đó - Ngày ấy
Bây giờ , lắm khi nhớ lại
Đành ghi lại ở trang cuối cùng nơi trang sách
Và tôi ghé lại tặng em .......

 ( đăng sơn.fr & QuỳnhNgọcLan )










dangson.fr



TÍM



 Hình như - có khi - tôi chán những buổi chiều mưa

Phố vắng đìu hiu khi đi dưới chiếc dù màu tím
Màu tím như ngày nào từ cổng trường đã rơi mưa
Tôi ngỡ ngàng, nhìn đôi mắt vương màu tím

Đã không biết nói gì bên nhau

Áo dài trắng có chút buồn tím trong mắt
Có lẽ cũng chỉ vì mưa làm nắng nhạt màu
Có lẽ chỉ vì tình yêu vương lắm điều hiu hắt

Rồi , thì mình xa nhau

Con dốc ấy oằn mình ở lại
Vẫn nắng, vẫn  mưa những chiều ngây ngấy
Chỉ có chúng mình là xa nhau

Hình như ... ở bên này, tôi bắt gặp mình câm lặng

Khi nhớ lại cổng trường và em ngày ấy
Cổng trường có những bậc thang đầy hoa giấy
Cổng đời mở ra khi cổng trường khép lại
Một thời Lasan không còn nữa
Tóc tìm thấy mình có sợi bạc
Những chiều mưa rơi trên phố mưa bạc tóc
Tiếc gì nữa ,cũng bằng không
Giọt cà phê hờ hững nằm trong tách
Giọt thơ kiểu quá đáng và thô kệch loãng đi từ tầm mắt

Cả góc thành phố này, sao , buồn quá đỗi

Nép mình vào sát hàng hiên quán nước
Biết mình, rồi, sẽ bỏ quên cây dù màu tím khi đứng dậy
Để ướt tóc ở buổi chiều mưa rơi .....



  đăng sơn.fr


It takes courage to share a dream...










.......
dangson.fr


















Aucun commentaire: