mardi 24 avril 2012

- QUÁN THƠ - 15.01.2015


dangson.fr
.
Bài mơí cập nhật - 08.11 .2014
















     QUÁNCỦATHƠ ( khi thử im lặng với nhau )




    Có những điều không thể nói với nhau
    bằng một thứ ngôn ngữ bình thường của đời sống hàng ngày thì hãy thử nói với nhau
    bằng thơ ở Quán Thơ.


   ___________________________________________________







*      **    . nỗi lặng thinh mới nhất đến từ nhau













dangson.fr



THÊM
một bài thơ kể chuyện " Em "
_____________________________

đăng sơn.fr
 



Anh vừa rời quán nước
Thèm lang thang trên phố
Chiều Paris vừa vào mùa hạ ( hình như muà hạ màu hồng )
Con nắng trải dài trên góc bờ sông
Những vĩa hè nằm im lìm phơi gió
Anh cũng phơi gió đi tìm em và chợt nhớ một mùi hương
Ở một buổi chiều
Đã ngồi cạnh em
Buổi chiều rơi như thế
Anh đã lẳng lặng nhìn em
Lòng muốn tịnh yên
Nghe lòng mình vui quá thể


Chỉ cần ngồi lặng thinh ngó nhau
Cười bằng tia mắt ,làm vui nhau
Để biết nhau vừa vặn của nhau
( không thừa - không thiếu )


Anh như kẻ đại hà tiện
Để dành từng nỗi nhớ
Cả khi em ngồi bên cạnh
Anh sợ không đủ thì giờ nhớ em
Anh sợ và làm như em mỏng manh dễ vỡ
Như tựa đề một cuốn truyện tình vừa mua chưa kịp đọc *
( *Tình nhỏ làm sao quên )
Anh dànn dụm nỗi nhớ nhung
Khi em rời thành phố đi xa cho những ngày nghỉ hè ở chốn nào đó
Cả cái thành phố Paris sẽ không còn tráng lệ
Những cây cầu bắc ngang con sông Seine cũng buồn thỉu,buồn thiu
Như ly cà phê nguội ngắt anh vừa uống
-Hình như trời chiều đang muốn đổ mưa
Buồn hỉu,sầu hiu
Quán nước không còn em,ế nhăn,ế nhóc
"Đời vắng em rồi,ta vui vơí ai " *
Câu thơ ấy từ một lúc của người ta chạy theo bám lấy anh
từ lúc em đi xa - anh ở lại một mình


Thành phố trở chứng buồn tênh
Anh lang thang,ngẫm nghĩ chuyện chúng mình
Khi đi ngang bờ sông
Thẩn thơ,lững thững làm đại một bài thơ chẳng giống ai ở phần chữ nghĩa
Viết xong trên mẫu giấy nhỏ xiú xiu, nhăn nhúm
Và trong một chốc lát
Anh vo tròn mẫu giấy có bài thơ tệ hại nhất
Bài thơ chẳng làm anh vừa lòng


Bài thơ có cái tên kỳ cục :
THÊM
một bài thơ kể chuyện " Em "
 




.


ĐỂ
C Ò N L Ạ I N H A U 



Tôi thắp ngọn đèn duy nhất ở bàn giấy
Tắt đi những bản nhạc đang nghe ở Youtube
Không nhìn vào những hình ảnh thương hiệu đang nhảy múa
Từ một thân hình khiêu gợi
Từ những điều có thể làm tôi chia trí


Để còn lại nhau
Tôi cũng lừa mình để tạm quên những câu em nói
Có khi như thế - mà không phải thế

Tôi cũng quên đi những lời đường mật ở tờ thư cũ
Nét chữ mềm đã có linh hồn của quỷ d
Những ám ảnh, những thôi thúc của một góc đêm cuồng nhiệt


Chúng ta hẵn biết rõ
Màu ánh sáng trong đêm của chúng mình không hề giống nhau
Cả những bước chân đi hoang của em và tôi cũng không giống nhau

Tôi , có khi, hiện nguyên hình tên khát máu
Từ những ngón tay víu chặt trên làn da em
Trạng từ " vẹn nguyên " không thể nào còn lại ở em
Khi tôi ngấu nghiến từng phân vuông, từng cm
Để tìm đến tận cùng một hơi thở đứt quãng
Thiên đường nằm vn vẹn ở đáy địa ngục
Khi ta cuống quýt



Như thế , là đã để dành
Khi ta rời nhau ở mỗi nơi , mỗi chốn
Nhớ nhung có khi không quá cần thiết
Giữa giấc mơ ảo và ánh sáng của điều sự thật


Để ta có thể còn lại nhau
Tôi trả em về thế giới của em đầy những thứ dị biệt

Ở một nơi chốn nào đó
Thỉnh thoảng lỡ mà còn nhớ lại nhau cho dù chỉ một thoáng
Lỡ nghe lại một bài hát chướng gió, trở mùa
Ta biết rằng :

Đã có thêm một bài thơ kể câu chuyện ở một chỗ đã có nhau .



đăng sơn.fr

























dangson.fr






Amen






Anh gửi cho em 1 ngàn nỗi im lặng nơi anh ở
vào một cuối chiều buồn tênh
( Khi nhớ chuyện chúng mình )
Thời gian lọt qua những kẻ hở ngón tay em
Chui xuống bải cát vàng của cơn mưa chiều
Khi em tắt đèn đi ngủ sớm
Quyển sách rơi xuống mặt nệm êm



Anh gửi cho em chuyện ngày xưa - chúng mình -
Ở những ngày em vừa kịp lớn
Đàn bà không hẳn là đàn bà gìữa quảng đêm lặng thinh
Con nít cũng không còn là con nít


Làm sao em hiểu được những điều anh viết từ lúc em chưa kịp lớn ?
Làm sao em hiểu đuợc thế nào là nỗi buồn khi anh rời sân trường có áo trắng ngày ấy ?

< Ngày của em chưa kịp lớn như trái non trên cành
Những tháng ngày của anh là một quãng đời đi quá xa
Những nụ cười không phải là thành thật
Những giọt nước mắt dấu trong bàn tay khô quằn quại
Những góc phố Vancouver anh đã đi ngang từ bước chân rời ổ gái điếm
Những con ngõ hẹp mà tích tắt là tiếng tử thần réo gọi



Làm sao em hiểu được bởi lẽ gì em không nằm yên trong góc trái tim anh
Những trang sách truyện em đọc
Những buổi l
ễ sáng chủ nhật em quỳ gối đọc kinh
( Có thể ) là những điều bày vẽ và ngụy tạo
Chúa Phật cũng có thể là điều tưởng tượng
Như khi người ta răn dạy việc đời .


Anh , hẳn có lúc vô thần từ sâu chuỗi lần hạt
Anh ăn thịt trong ngày thứ sáu chúa của mình chịu khổ nạn
Anh không còn tin ở câu chuyện trái cấm của một th
i Adam và cô Eva sexy ngày ấy


Hình như anh vô thần để không còn đi lễ ngày chủ nhật
Anh không tin những lời nguyện trong đêm khuya của em nữa


( vì - Tại vì - Bởi một lẽ là chúng mình không bao giờ đến gần nhau .


Amen .










đăng sơn.fr


( tìnhNhỏLàmSaoQuên )







 dang son.fr



M



Em đến muộn
Tàu rời bến ga
Anh đi xa
Chợt nghĩ về nhau
.


M ( muộn - )


Em trễ chuyến xe
Tàu rời bánh
Bụi đường quyện gió
Làm ta sót sa
..


M.

Em đến trễ tràng
Giữa khoảng cầu ngang

Con đò rời bến
Như thế giữa đàng
Thế cũng như không .
..


N DuyToàn















Em là chữ nghĩa từ anh

Có khi một thoáng từ mình đến nhau

Em như khúc hát ban đầu

Ru tình đễ vẽ tranh màu giữa tim

Từ cơn mưa nhỏ chỗ em

Thoảng nụ hôn ướt cho mềm tình anh


_________________________________


MỀM MẠI từ em.

@nguyênhạ & m@anh







dangson.fr








GA MUỘN

_____________________ 
Trần K.Sơn 




Chúng mình - chỉ là những kẻ đến muộn 
Con tàu đã lăn bánh rời bến ga 
Duyên nợ đã nằm sâu ở toa hành lý 
Trên hai tay mình chỉ là xót xa 


Chúng mình chẳng còn điều gì ràng buột 
Em biết rõ và tôi cũng biết từ đầu 
Từ ánh mắt nhìn nhau trong gió buốt 
Từ thứ ngôn từ,nói chẳng vì đâu 


Chúng ta đứng ở hai đầu đường sắt 
Hai đường thẳng song song chẳng chạm nhau 
Thế cũng đành - cuộc tình không duyên nợ 
Mình lặng lẽ quay lưng - thế là xong



_________________________________________ 






Ở 

mộtchỗchiatay 



_________________________________ 





Chầm chậm như thế để mà xa 
Xa chiều quạnh vắng 
Xa từ hạt mưa sa 
Chiều đổi màu tuyết trắng 

Mắt rơi hàng lệ nóng 
Tay vẫy tìm khoảng trống 
Lẳng lặng rồi quay lưng 
Chiều vội vã chập chùng 


Con tàu rời bến ga 
Mang theo kẻ xa nhà 
Còn mình ai đứng lại 
Gặp bóng mình thẩn thờ 


Cứ xa đi và quên lãng 
Tình còn buồn chừng đó 
Thời gian rồi chết lặng 
Kỷ niệm chìm bài thơ.




Trần K.Sơn
dangson.fr


Thơ
NguyễnTrườngAn - paris -

____________________________________ 




VIẾT TỪ NHỮNG NIỀM YÊN LẶNG.




Em lặng yên
Tôi cũng giữ lặng yên
Để nói được với nhau bằng mắt
Muà thu trời trở qua đông hiu hắt

Mỗi mùa có tiếng nói riêng
Mỗi mùa có nét đẹp thật quyến rũ
Tôi bắt gặp những mùa của trời đất trong đáy mắt em
Để có thể ôm chúng gọn gàng từ em

Tôi e rằng mình khó có thể cưỡng đuợc lòng mình
Khi phát biểu ý nghĩ chiếm đoạt trong nỗi lặng yên

Em và tôi - chúng mình
Thinh lặng,nhỏ nhẹ,im ,yên ả để có thể yêu đắm đuối

Ta cùng nhau thử sáng tạo lại tình yêu
Bằng cách thức của mình.Để riêng tư và rất tịnh yên !





GẦN


lại gần,nắm lấy bàn tay nhau
lại gần,để nhỡ thời gian qua mau
gần từ hơi thở nồng nàn
xa từ khoảng cách tìm níu lại
và đôi ta,lại gần,gần sát để yêu nhau





ẤM.


cho ta hơi ấm ở lòng bàn tay em
muà đông trắng chạy từng notes trên phím đàn cũ
mùa yêu ve vuốt
muà tình say khướt


chia nhau một khoảng ấm
từ chỗ gần nhất giữa môi nhau
từ chỗ xa nhất của một góc địa cầu
ấm đi nhau ! Ấm để mình còn biết giữ nhau.





đêm trăng.



đêm ,trăng về ngủ duới gốc cây
cây thức giấc chuyển mình ôm lấy trăng
trăng ve vuốt mở lời đường mật
mật quen rồi lời ngọt lịm với đêm







NHỮNG BÀI THƠ ĐÊM



NGẮM ĐÊM

Ngồi một mình ngắm đêm
Để tưởng tượng ra em
Em dịu dàng xõa tóc
Hát lời tình yêu đêm



LỜI RU ĐÊM


Ru ta bằng nỗi ngậm ngùi
Ru tình vời vợi, ru tôi đêm về
Đêm về trên những vần thơ
Ru em cất tiếng vu vơ trong lòng



KHUYA


ngó em bằng con mắt của đêm
lung linh tấm tấm hạt sao mềm
yêu em say khướt bằng ngần ấy
khuya về chạm khẽ nụ hôn em



HAI CHỮ TRONG ĐÊM


ngồi sát bên nhau
mái tóc tựa đầu
nhìn nhau một chốc
nhắm mắt ngủ đêm




nguyễntrườngan


  • NHỮNG BÀI THƠ NHỎ CHO BUổI SÁNG






    Khung cửa mặt trời


    Thức dậy,mở cửa
    cho nắng tràn vào
    nắng nhẹ như tình nhau
    nắng ôm ta mừng rỡ
    nắng sáng ơi,nắng cứ lên cao
    để tình yêu còn chỗ ấm áp cho nhau.



    Nắng tơ



    Bãi cỏ còn đẫm sương
    Đón bàn chân ta còn ngái ngủ
    Nhìn những vòng bánh xe trên dường
    Ta nghe lòng mình nhộn nhịp chút yêu thương...



    Hanh nắng



    Hanh nắng vàng nhuộm vai em
    Hanh nắng nhẹ và gánh nắng trên vai mềm
    Nắng thủ thỉ, dụ dỗ ta từng câu hát
    Một ngày mới là một ngày nữa của tình yêu.





    nguyễntrườngAn
    ( c ) 2011 - France









HÃY MÃI LÀ EM





Tôi thấy có điều vô lý

Khi bắt đầu cho bài thơ với cái tựa ” Hãy Mãi Là Em “

Thế nào là Hãy mãi là Em ?


Còn tôi , có chắc gì tôi không thay đổi ?
Tháng năm trôi vùn vụt
Mang sợi tóc biết đổi màu
Ngày vui chưa kịp tới
Ngày buồn đã thành mưa !



Hãy mãi là em
Để làm gì,Em ?

Chẳng lẽ để ngồi nghe tôi kể chuyện buồn



Tôi có điều gì để kể về nhau ?
Từ cánh cửa văn phòng đầy bóng tối 
Ở nơi này,mùa đông đến vội
Còn tôi thì lê thê ,chậm chạp
( Làm như tôi sợ mình đứt gân máu khi vội vã )

Ở bên kia vỉa hè xám ngắt ,
Tôi thấy người ta đi như chạy
Dòng xe rượt đuổi nhau
Giọt đèn đường đổi màu

Tôi rời chỗ mình làm việc
Chẳng cần nhìn đồng hồ
Cũng biết mình đang mệt mỏi sau những chấn động
Tôi biết mình cần một nơi yên tĩnh,rất yên tĩnh
Như ở cái góc quán đầu đường kia chẳng hạn
Tôi có hẹn với cái bàn nhìn ra cửa kính
Im lìm, tôi ngồi đếm những giọt nước đọng từ hơi sương ẩm thấp
Và tôi bắt mình nghĩ đến em

Nghĩ cũng có nghĩa là nhớ
Tôi nhớ gì ở nơi em ?
Em với mùi tóc,mùi môi riêng biệt
Em với nụ cười nhỏ dấu sau cốc nước
Và đôi mắt em đã nhìn tôi không chớp mắt
Tôi thử đoán điều em nghĩ
Như bao lần tôi thử đoán với những con bệnh

Để thấy họ không bình thường
Và tôi bắt mình nghĩ đến em
Tôi nợ em điều chưa thật lòng dám nói

Đâu phải chỉ quấn lấy nhau trong vài phút giây hào hễn
Là ở lại bên nhau muôn đời trọn kiếp ?

Đâu có lý do gì để tồn tại mãi
Từ những lần hò hẹn
Từ những chốn hẹn cũ
Từ những câu thư tình viết vội
Qua những cái email kiểu tân thời chớp nhoáng
Là mình giữ được nhau !





Tôi uống cạn ly cà phê thứ 5 của một ngày làm việc

Đứng dậy đẩy chiếc ghế về chỗ của nó

Quán ế ẩm đang nhả bài tình khúc cũ

Chao ơi ! Tôi nhớ em,tôi thèm có em bên cạnh
Chao ôi ! Tôi nhớ mùi thân thể em

Tôi đành ngồi nán lại
Loay hoay mở cái macbook nhỏ xíu
Ghi vội vài điểm cần phải nhớ :

‘’ …Hãy là tôi để mãi mãi em là em … ‘’



đăng sơn.fr 





dangson.fr









1.


tháng giêng
trời lành lạnh
thèm chút nắng
thèm chút em

tháng giêng vừa đến
thấp hồng ngọn nến
gọi tên em
một cõi riêng

tháng giêng trời thức giấc
mỗi ngày qua ngày
đời sống tất bật
vẫn thấy mình xa em


đăng sơn.fr





2.


LẠNH




Lạnh ở bàn tay
Lạnh thoáng heo mây
Em về đâu đó
Em nào có hay


Lạnh ở cuối mắt
Chiều dài hiu hắt
Bàn tay nào mỏi
Một tiếng yêu người




@Eve





GIÓTHOẢNGMÔINGƯỜI




gửi người cọng gió cuốn
thăm thẳm buổi chiều hôm
gót chân nào đi dạo
Lặng ngỡ nửa nụ hôn


đăng sơn.fr





ỞGiữaMuàĐông

Trốn mình cuối con phố
Hừng hực nỗi lặng thinh
Muà đông như chiếc lá
Rơi rụng ở bóng mình

Rơi ta vào cõi nhớ
Góc biển sóng xôn xao
Nghe đời mình bận bịu
Mãi thế - mà nhớ nhau

m@anh


&




MỘTMÌNH

Vẫn cứ thế cuộc tình mình im lặng
Mỗi buổi chiều gió lộng một mình thôi
Người ở đâu,sao ta hoài tìm kiếm
Vẫn như vậy,bóng cũ một trời tôi


@nguyênhạ

















vụng về



Có những bài thơ,
Tôi làm mãi không xong
Mãi miết trong đêm tối,
Mỏi mệt ở cuối đường….

Để có lúc bỏ quên
Trong ngăn kéo những buổI chiều
Mang mùi ẩm thấp của những cơn mưa
Của ngày nào…khi đến bên nhau
Ngồi yên lặng nhìn những chiếc lá đùa nghịch nhau
Chúng vui vẻ bên từng bờ đá cuội,ngu ngơ
Bên hàng hoa dại dưới chân bàn
Có bàn chân em nhỏ xíu,khe khẽ dẫm lên
Chúng không kêu lên vì đau nghiến
Nhưng trong tôi,vẫn có tiếng kêu
từ mơ hồ xa thẵm

Hình như…em ơi !
Tiếng lòng tôi chao động
để trở thành mối thổn thức trên đường về
Và trong khoảng khắc âm thầm
Tôi đã
ngồi vào bàn viết
thả lòng mình bồng bềnh theo bóng hoa và bóng nắng
đã nằm ngoan dưới bàn chân em

Tôi vẽ thêm vào dòng thơ
những điều chưa thể nói
những ấp úng kỳ lạ
cả những vụng về chẳng bao giờ để ý
Cứ thế và cứ thế,
chẳng bao giờ tôi hoàn tất
trọn vẹn những gì gói ghém
trong ý nghĩ gởi về em
trên dòng thơ mà tôi biết,
chẳng bao giờ có kết cục


đăng sơn.fr





TRẢ LẠI NGÀY THÁNG CŨ _







Tôi để lại cho em tia nắng ấm
Ngòn ngọt lời tình xưa
Đăng đắng nửa hạt mưa
Tình là giấc chiêm bao


Tôi trả về em ngày vui ấy
Thưở bàn tay tìm bàn tay
Giọt cà phê nhỏ giọt
Có vị đắng đầu môi cay
Quay đi và để lại
Một khoảng trống cho nhau
Trái cấm kia đã hái
Chẳng còn gì về sau


Trả lại để trả lại
Chốn xưa có lời tình ghi trên lá úa
Công viên lộng gió sẽ vẽ hình sự cô đơn
Tôi quay đi,về tìm lại tôi.



Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr





dang son.fr (c) 2011



VỀ NGANG PHỐ NHỎ


về ngang phố nhỏ ,thấy mình nhớ
nhớ ngày nào đó đứng dươí mưa
vai em nhỏ để nụ hôn cũng nhỏ
biết mình nói chi cũng bằng thừa

về ngang con phố cũ ngày xưa ấy
bỗng nhớ quá một người mặc áo vàng

tóc xõa dài có giọng nói dễ thương
ta thương quá,mà thương không phải dễ

hàng hiên quán cà phê thơm ngào ngạt
cùng ngắm mưa ,hai đứa ngồi ngắm mưa
mắt tìm nhau,ta ngỡ mình say ngất
ôi ! chuyện ngày xưa chỉ là chuyện xưa


Về ngang con phố buổi chiều nay
Muà mưa vẫn thế,ta vẫn thế
Người cũ đâu rồi ? Người có hay
Phố cũ còn đây mà tình bay ( bay )
đăng sơn.fr



dangson.fr





NGÀY ẤY.

ngày ấy xa rồi ngày ấy ơi !
ta về viết lại câu thơ cũ
nghe lòng quạnh vắng một tiếng đời
người xưa nào biết tình ta rơi



THAY MÙA


Ngày vẫn thế rưng rưng con phố cũ
Sân trường đời đã thay áo đổi sương
Thơ của người có bao mùa lá rụng
Ở một thời lạnh lẽo bao mùa đông.


TRĂNG HẠ.

Có bóng trăng mềm trên sông nhỏ
Người theo tình cũ bỏ con sông
Sông buồn lặng nước chìm trong gió
Ta ngồi nhớ lại,lòng còn thương.
Trần K. Sơn.











Khoảng Trống Của Mình


Khoảng trống trong ngày
Em mãi ngất ngây
Tìm vần chữ ngọt
Anh gởi qua đây

Khoảng trống trong đêm
Anh hoài trăn trở
Nghe sao nức nở
Giọt buồn cô đơn

Khoảng trống trong hồn
Em cho anh đó
Tô màu xanh đỏ
Rực rỡ mắt em

Khoảng trống trong tim
Mình mãi đi tìm
Một trời hoang vắng
Lắng đọng niềm riêng


Em Pleiku
05/30/12








BiểnXanh.

Khi em đến,bầu trời xanh màu biển
Gió ngập ngừng đẩy mây trắng qua vai
Khi em xa thì hồn tôi màu xám
Chỗ tôi ngồi cũng tím xẫm cuối ngày...


@nguyênhạ & m@anh



dangson.fr




BELLE.


______________________




Đẹp như một buổi sáng
Khi anh nhìn em
Đẹp như nắng xanh
trong tia nhìn từ biển

Biển dịu dàng
Biển cất tiếng hát
Biển thì thầm rất nhanh
Lời thì thầm tình yêu
Lời yêu dấu dịu mềm
Lời tình từ em
Lời nhớ nhung từ buổi đêm
Khi em không còn là em


 Belle - comme une histoire
Belle comme moi et comme toi...
..



đăng sơn.fr




MÌNH ÊN

Tôi tự biết mình ên
Em bỏ rơi tôi
Như mưa ngoài tàu lá chuối
Như kẻ chán đời
Trên bến xe đò quay về lục tỉnh
--
Và tôi biết
Giữa con nắng ở chợ đời
Tôi thui thủi mình ên
Tôi đi tìm bóng dáng em
Trên quãng đường chiều
Chiều của tôi thiếu tiếng hò ơi
Thiếu nụ em đã cười
Thiếu màu áo bà ba mộc mạc của em hôm ấy
Thiếu tiếng guốc em trên chiếc cầu gỗ
Con cá trồi lên hả miệng ngáp ngáp
Tôi trồi lên nỗi buồn tôi
Tôi đi tìm em giữa chợ nổi,chợ trôi,chợ đời
Tôi hình như thấy mình quá lẻ loi
Và đôi khi thấy tội nghiệp mình
--
Muốn lắm mà chẳng được
Muốn lắm thì chỉ buồn mình ên

Trần.K.Sơn.




dangson.fr




CHỈ LÀ...
( N .DuyToàn )


Một chỗ ngồi dưới nắng
Một chỗ để đong đưa
Một đoá hoa rất trắng
Một chỗ để dành mưa

Nắng như cơn ngái ngủ
Nhừa nhựa buổi trưa hè
Hoa đuà nghịch trong gió
Luà mưa vào bài thơ.



* CHỈ LÀ...
( @nguyênhạ )


Chỉ là tôi với em
Từ con tàu xuyên phố
Thấy mặt nhau mỗi chiều
Để nhớ nhung từ đó

Chỉ là một thoáng thôi
Cũng đủ chật chỗ ngồi
Con đường về xa lắm !
Mà chợt em gần tôi.



* CHỈ LÀ
( Trần K.Sơn )


Lung linh hạt nhỏ lấm tấm mưa
Ngày mệt nhoài,uể oải chiều cuối phố
Chiều nay bỗng vắng tiếng dạ thưa
Chiều rời cơn nhớ đến ngược mùa
Người ta rời gót,chẳng một lời
Tôi đành ngồi lại - ướt tình tôi




* CHỈ LÀ.........
( đăng sơn.fr )


Lặng lẽ như thế mà thầm thầm
Chuyện tình ngày ấy chẳng còn nhau
Ta cứ ngỡ từ đó mà quên lãng
Và sẽ lặng thầm nỗi tình sầu

( lặngthầmnỗixótxa )



* CHỈ LÀ...
( nguyễnthịLoanPhiên )

nhỏ và dịu lắm người ơi !
dịu như nụ hôn trước cửa lớp
vui như chân sáo đã mở lời
chỉ là mối tình nhỏ - vậy mà thôi.....



CHỈ LÀ....

chỉ là mưa nhỏ trên phố núi
con dốc chiều lặng lẽ gió buồn tênh
chỉ là một thoáng vui ngày ấy
lạnh vô cùng dãy sương mù từ phía em


đăng sơn.fr



CHỈ LÀ...

chỉ là ngày cuối năm
chỉ là một chỗ nằm
gối tay mình nghe nặng
từ đâu đó một nỗi niềm


đăng sơn



Gởi anh ...



Gởi anh hạt mưa nhỏ


Chia một nửa cho em
Nửa nào đọng giọt tim
Nửa kia tràn nỗi nhớ

Gởi anh từng hơi thở
Chuyên chở chuyện chúng mình
Có giọng cười em ngọt
Có ánh mắt anh say

Gởi tình theo mây bay
Lơ lững cuối chân trời
Vời vợi nỗi lòng em
Mênh mang trọn một đời ...


m&n







dangson.fr

 


MÃIMÃI
là Em
__________________


đăng sơn.fr


Những ngày mưa như thế
Vẫn tìm về chỗ hẹn
Một chút nắng như thế
Xen kẻ vào chỗ chúng mình

Em cứ đến
Dù nắng tủi thân nắng đi mất
Anh ngồi lại chờ em

Em cứ đến
Có một chỗ ngồi nơi quán vắng
Anh vẫn có chỗ nhìn mưa và chờ đợi
Hãy đến và mang theo nụ cười em
Mang thêm tập vở có giấy trắng
Để anh viết lên đó tên em

Anh vẽ lên đó một cơn mưa màu tím
Anh pha hơi ấm ở nụ hôn
Để anh biết mình có em


Em sẽ mãi mãi là em....
     
                             





                           ĐỂ EM
                                   chậtlốiđivề

______________________  đăngsơn.fr





















Cuốithángtư-
Anh ngồi viết bài thơ
Lòng sững sờ nỗi nhớ
Như năm nào đó đã cũ
Ở một thời mộng mơ

Cuốithángtư
Lòng buồn bã
Như gió cuốn hững hờ
Bên dòng sông cũ
Ướt buổi chiều bơ vơ
Ngồi đọc lại tờ thư

Cuốithángtư
Có cơn mưa chiều
Trở lại chỗ em
Nghe từng giọt nhỏ
Thấy đời chẳng tịnh yên
Cuốithángtư
Vẫn ngày tháng như thế
Thầm,thầm gọi tên
Thêm giọt mưa lần nữa
Để chật chội tình em-



_____________

dangson.fr

 













HÃY LÀ NỖI NHỚ.




Có lẽ em biết rõ điều anh nghĩ ngợi ?
Anh nghĩ đến từng bóng tối nơi em ở
Đến những món vật dụng trong chiếc sách tay hành lý của em
Đến cánh cửa em vừa khép lại trong chiều

Em chuẩn bị đi xa
Em mang tình yêu đi nghỉ hè
Em đi tìm những tia nắng mới
Chỗ không có anh và quãng thời gian lê thê

Thời gian nơi anh ở vùn vụt trôi
Trôi theo bước chân em - vời vợi
Những con đường vời vợi
Những bàn ghế vời vợi
Theo từng ý nghĩ anh vời vợi


Ý nghĩ của anh đi theo em
Theo từng đám mây đen
Đang chập chờn đẩy mưa xám
Để vẽ thành nỗi nhớ nhung em

Hãy để anh tự động thật thà khi nhớ em
Nhớ ánh mắt em lững lờ trên dòng sông Seine
Nơi có chiếc tàu chở đầy du khách
Trôi lững lờ trên sông nước

Hãy để anh hình dung thấy nụ cười em
Hãy để anh tự nhiên tưởng tượng đến một nụ cười êm
Khi ánh mắt em nhìn thoáng lên những vỉa hè ngang cửa chính nhà thờ đức bà
Notre dame de Paris và những dãy bán sách cũ
Nơi em đã có thể tìm thấy anh
Ỏ một góc buổi sáng mới tinh
Nơi anh đã loay hoay trên từng bìa sách
Để như tìm lại một thoáng đời cũ ngày áo trắng
( Những ngày đó,anh chưa gặp em để yêu em ! )


Hãy để anh theo em đi dạo
Trên những con đường dẫn đến công viên
Nơi mà những người yêu nhau tự nhiên ôm nhau và hôn nhau giữa đường phố
Paris vẫn có những người khoe khoang tình yêu như thế
Họ thích người ta chiêm ngưỡng tình yêu của họ
Khi họ yêu kiểu ca ngợi thần ái tình



Hãy để anh là em
Anh có những chỗ riêng biệt của mình
Anh đã dấu ở đó một khoảng yên bình nhất
Để có thể hẹn hò với môi mắt của em

Anh hẹn với bầu trời xanh trong vắt
Để ngật ngưỡng ngắm màu sáp môi em
Màu hồng nhạt của ánh chiều nào đó
Khi bàn tay nắm nhẹ bàn tay
Cùng nhìn ra một hướng sông có gió thoảng dìu dặt


Hãy để anh tiếp tục nghĩ về em và còn điều để nhớ nhung
Khi em mang tình yêu của anh đi nghỉ hè
Hãy trải dùm anh từng nhịp tim em đập trên những con phố
Hãy khoe khoang khi nói với từng khung kính cửa hàng ngập người :
'' Tôi biết người ấy đang nghĩ về tôi "


Vậy thôi.Đơn giản chỉ có vậy
Cho một lần ghé khoảng trời lạ nơi ấy
Để thay đổi từng cách nhìn về đời sống
Cho đến khi em trở về
Thì em lại tìm thấy anh
Và những bài thơ vẫn chẳng có gì thay đổi
Vẫn với một điệp khúc nồng nàn :
" Hãy để anh nhung nhớ em trong những chuyến đi xa của em " ....





đăng sơn.fr




dangson.fr
















































BAY ĐI CHIẾC BÓNG của nhau
____________________________

@nguyênhạ - đăng sơn.fr



rồi - cũng sẽ quên
quên đường xưa lộng gió chiều
quên
những lần ở bên nhau

những khung cửa sổ khép
những vòng xe dạo vơí đời khép lại
những dòng sông mang tuổi trẻ trôi
như bãi nắng đi ngang một chỗ ngồi

rồi
những muà xuân trở lại
hai chiếc bóng đôi mình không trở lại
con đường xưa và những cơn dốc thoải cũng vẫn mang cái tên cũ
tình chúng ta chẳng còn lại gì

rồi - đôi ta trở thành cũ kỹ
như một lớp buị thời gian bay đi

bay đi - bay đi -




dangson.fr











XƯA ____________đăng sơn.fr


Xưa như lụa đào và hoa gấm
Khi em đến bên anh
Để thành chuyện đôi mình


Xưa từ thời còn kẹp tóc
Áo trắng ngang trường vào cửa lớp
Anh ngơ ngẩn chợt hồn như muốn khóc
Em ngại ngùng dấu nụ mắt ở góc môi


Xưa từ ngày nào có bài hát Hoàng Thị
Hoàng Thị thế nào ta chẳng hiểu
Ngày ngày hai buổi
Ngày ngày nắng mưa
Ngày ấy ướt mưa
Lối về đầy hoa nhỏ
Ngày ấy của đôi mình
Những nhịp tim thình lình
Cứ vậy mà thấy nhau


Bây giờ thì là xưa
Xưa ở một kỷ niệm
Buồn biết mấy cho vừa
Cứ như thế mà xưa....











NGƯỢC MÙA

_____________________
đăng sơn.fr






Quay lưng từ khoảng đồi
Gió lộng gió
Mây xám đang trôi
Tôi bỗng thấy bóng tôi
Qua cánh cửa kính nhà hàng xóm nơi em ở

Cánh cổng gỗ nâu nhà em đóng kín mít
Cái hộp thư tràn ngập giấy quảng cáo
Cành cây khô trụi còn lại vài nhánh rã rời
Tôi đứng thật lâu như thế
Để biết em đã xa rời
Xa tiếng cười của tôi
Xa như một ngày cũ nào đó
Tôi đã có em rồi ta quay mặt, chân rời
Nụ mắt lấy đi giọng cười ngày đó
Ta lạc hẳn nhau dưới ánh mặt trời


Bao nhiêu ngày hạ đỏ trôi ngang
Bao nhiêu muà xuân chạm mặt nhau trở lại
Bao nhiêu chỗ hẹn vắng ngắt
Bao nhiêu lần trời rụng mưa nửa chừng

Những nỗi lặng yên trở lại
Khi tôi đi ngang cánh cổng nhà em
Nhìn tấm bảng số nhà như một nỗi muộn phiền
Nằm lơ lững ở góc trống trãi trong trái tim
Cánh cửa sổ có lỗ chỗ điều han rỉ
Như giọt nước mắt tôi đang tìm đường trào ra cửa mắt

Tình đã cho em - còn đầy trong nỗi lặng thinh


Tôi ,có lẽ - chẳng còn gì để đếm như thế nữa
Bao nhiêu ngày mây xám trôi
Bao nhiêu ngày Tôi nhìn thấy mùa đông
Ở từng cánh cửa gỗ mục
Tuyết nói vơí tôi là em đã đi mất
Hơi lạnh tròn ở đầu môi nữa chừng

Rồi mùa đông cũng bỏ đi
Những ngày ngập nắng ấm tìm trở lại
Tôi vượt con dốc
Vẫn đi ngang nhà
Vẫn lặng thầm sót sa
Cánh cửa đóng - Hộp thư đóng chặt,khu vườn ngập cỏ hoang cao đến đầu gối

Tôi ngồi bệt xuống bậc cầu thang ngoài vườn nhà em
Đếm riêng cho mình bao ngày đã trôi ,trôi nghiêng
Dòng sông trong tôi cạn
đi ngang thấy bóng tôi


Người ta nói : Em đã ra đi - xa lắm !
Tôi nói vơí tôi : Tôi vẫn đợi em

Đợi em -





dangson.fr




    TỰ TÌNH XƯA    


Ừ - em - ừ.Em,tình yêu là như thế
Chút dỗi hờn, một chốc tự tình xưa
Xưa như ngón tay út dính trời mưa
Xưa như áo trắng tình em thời mới lớn                               
Ừ - Em

Có mùi ô mai trên tập vở
Có mùi hoa phượng ở đường đi
Anh gửi em lời nhắn buổi thầm thì
Em qua ngõ chiều hồn anh nhớ
Ừ thì anh chỉ biết ừ ừ
Em vẫn thế,vẫn ngồi trên bàn học
Ở một buổi ngày thi đến rồi
Tuổi mình mềm như lúa trên đồng vừa chín
Ừ thì thế
Tiếng ê a của trẻ ở trường làng
Anh đi qua lại thấy mà thương
Thương em tóc thả bờ vai nhỏ
Khi về nhà ,anh thăm thẳm nỗi nhớ nhung
Ừ, thì ừ như tiếng gọi
Trời đổ chiều trên cành cây đầy lá
Ai ngồi ngơ ngẩn dưới trời mây
Một lúc nhớ người,người nào hay




đăng sơn.fr







LỜI NGUYỆN THẦM
___________________________ đăng sơn.fr


Bởi vì tôi yêu
Nên tôi hay đi lễ ở góc tim em
Tôi biết quỳ xuống để đọc kinh
Khi muốn cầu nguyện cho chúng mình
--
Chúng mình chỉ mỏng manh như những chiếc lá
Rơi trên vườn địa đàng
Chúng mình chỉ là hai nhân vật tầm thường và nhỏ bé
Như hai hòn đã cuội ở bên nhau trong một bức tranh tình

Tôi vẽ nụ hôn ở cuối mắt em
Tôi đã dấu nỗi buồn phiền
Ở những khi thấy rất buồn bã
Tôi đã giả vờ cười rất tươi và quyến rũ
Để em đừng lo ngại
Tôi biết đóng kịch để ra vẻ mình rất đàn ông
Bên một người tình nhỏ bé

Tôi đã bao lần phạm tội dối gian vơí đời
Đã đeo cái mặt nạ của thú dữ

Cho đến ngày ,tôi gặp em
Bao nhiêu cái tôi trần trụi rơi xuống
( Kể cả cái mặt nạ đàn ông hiếu chiến
Cũng tan rã ở tia mắt em ...)
--


Đã bao nhiêu năm tháng tôi sợ vào nhà thờ
Chúa nào tha tội cho tôi
Khi tôi mang hình hài của quỹ sứ
Chúa không hiểu được ngôn ngữ riêng của tôi
Khi tôi thiếu nụ cười
Khi tôi lầm lì đánh đấm với cuộc đời và thiên hạ
..

Tôi muốn vào nhà thờ dấu kín ở góc tim em
Quỳ xuống chấp tay để nhớ lại một vài câu kinh
Kinh tình yêu là bài thứ nhất
Kinh xám hối vì đã mềm lòng vì em
Một Eva như trong truyện thần thoại
Tôi xin Chúa trên cao tha tội
Khi có lần...
Tôi lỡ xem em là chúa phật của tình yêu

Ôi ! Tôi và hình ảnh tôi phản tặc
Giống y như một Adam khờ khạo ngày ấy
Đã dại khờ ăn trái cấm
--


Em !
Hãy giữ tôi lại trong góc nhà thờ của em
Hãy giữ tình yêu và niềm tin của tôi trên áo em trắng ngần
Khi em cúi xuống nhìn tôi và giúp tôi cầu nguyện
Hãy nếm dùm tôi những giọt lệ còn xót lại
Khi tôi đang muốn khóc
Khi tôi biết rõ mình đang yêu em
--

Em !
Hãy là nỗi bình thản trong trái tim tôi
Hãy là lời nguyện mà tôi còn biết đọc
Khi bàn tay em để yên trong bàn tay tôi
Giữa câu kinh cho ngày phục sinh như thế
Sẽ mãi là lời nguyện của tôi....



_________________________









dangson.fr




--
Ta chẳng nợ nần gì nhau
Tình chỉ là biển sóng cuốn
Ở một ngày mưa mau

Ta có gì dể nợ nhau
Ở ngoài khung cửa cũ
Cái vách tối nhạt màu
Lãng vãng tiếng con chim cú
Gọi đêm trời vừa khuya như thế


Nợ làm gì cho thêm đau
Nợ làm gì để không bao giờ dứt nợ
Tiền lời là giọt lệ
Thua thiệt điều tính toán

Ta có gì để có thể nợ nần nhau ?


NỢ NẦN TÌNH CŨ
_____________________
Trần K.Sơn & N.DuyToàn








dangson.fr
    



Đâu Phải Cái Gì Cũng Mong Manh.

Về bên ấy,chỗ con đường có trồng hoa màu tím
Về nơi ấy,chỗ mà mây bay trên đầu
Chỗ mà ngày nào ta lỡ thương người
Thương người lắm lắm mà người nào hay

Người đã có những buổi sáng thả tóc đi dạo
Chỗ mà người có những nụ cười hồn nhiên nhất
Chỗ mà ngưòi đã làm rụng rơi tim tôi
Chỗ mà tôi đã yếu lòng vì thuơng người

Đâu phải cái gì cũng mong manh
Tình cho người lớn lắm,làm sao quên
Đâu phải cái gì cũng mong manh
Và dễ vỡ

Vỡ như những cánh hoa dưới mưa
Vỡ như nửa chừng một bài hát làm nhung nhớ lớn dần hơn
Vỡ như lời thương tôi chưa dám nói

Về bên ấy,chỗ tôi hằng bữa đứng chờ người
Làm như chỗ ấy là chỗ tôi độc quyền bám trụ
Làm như cả thế gian này chẳng có ai thương em

Chỗ có chữ thương,chữ nhớ
Là chỗ mà em chỉ đã là một ngưòi dưng xa lạ - lạ hoắc
Ngó em đi dưới mưa và dàn hoa màu tím
Tôi chợt nghĩ nhiều lắm - trong đầu đặc sệt nỗi nhớ em
Tôi chợt nghĩ : Đâu phải cái gì cũng mong manh
Làm sao mà mong manh cho được
Khi tôi đã rõ lòng mình
Rằng : Tôi đã lỡ nhớ thương em.....


đăng sơn.fr 





dangson.fr

Ở BÀI THƠ
CUỐI CÙNG
CÓ TÊN EM
_______________________





Anh đi tìm ở năm tháng cũ
để kiếm lại một con đường
Có hàng cây đẫm hơi lạnh
Và hình ảnh chúng mình ngày yêu thương

Anh lục lại những bài thơ thưở ấy
Thời ngọt ngào đẫm hương tóc em
Thời mà tiếng yêu
Đắm chìm trong từng hơi thở

Cả ngàn bài thơ
Trăm ngàn lần vu vơ
Thấy mình ngây dại quá !

Cả triệu điều mình đã viết
Nếu ngồi yên mà sắp xếp lại
Thì chúng ta
Đôi mình
Chỉ thấy vỏn vẹn
Một nỗi nhớ thương

Thôi thì - anh không tìm kiếm nữa
Để tự dặn lòng viết thêm một lần nữa
Một bài thơ cuối có tên em…



__________________________________________________
 































( thử như TráiTáocủaNgườiDưng )
 @nguyênhạ









Em như trái táo bên đường



Đứng xa ngó ngó chẳng đành lòng thương



Hai ta cũng chỉ người dưng


Mắc chi mà nhớ để lòng vấn vương ( ? )


_________



 Khóc.


Chiều hôm qua ,em đã khóc
Khóc cùng hạt mưa rơi
Trời vắng nắng,thiếu nụ cười
Anh quay lưng,biền biệt
Khung cửa sổ em biết khóc
Gió bên em cũng khóc
Trái tim em buồn hiu hắt
Em khóc làm trời lây bệnh em,trời khóc
Hạt lệ nóng rơi xuống
Là note nhạc tình anh


---


Em nhớ anh,em thèm khóc
Cứ như thế cho đến khi nào anh quay trở lại
Để dịu dàng nhìn em
Để cầm lấy bàn tay em
Úp lên chỗ trái tim anh đang đập
Nghe nhịp thở ấm buổi chiều
Buổi chiều nơi em sẽ thôi không khóc nữa

Em sẽ chải tóc,em làm đẹp cho anh ngắm
Em sẽ nhớ lại câu tỏ tình ngày ấy anh thì thầm nói
Khi em dấu tia mắt ở vết cắn trên quả táo
Em ngấu nghiến lời anh rủ rỉ
Em ngoạm lấy hơi thở anh
Và khi ấy...
Chừng như khi vui quá
Người ta cũng thèm khóc - anh ơi !

____________


@nguyênhạ










dangson.fr
LẶNGTHINH
___________________
đăng sơn.fr



Ngủ ngon -em

Ngủ cho say và ngon giấc

Anh vẫn một mình ngồi lại

Viết lá thư tình mềm

Mềm một thời dịu ngọt

Mềm một thưở ướt tim



Anh đã quen rồi

Khi thiếu thốn tiếng cười

Ở những ngày mưa,ngày nắng

Khi thui thủi rã rời



Ngủ ngon -em nhé

Giấc mơ sẽ tròn,đầy

Trong tiếng sóng cuốn vỗ

Giữa nỗi lặng thinh vừa đủ khoảng trời mây

Nơi anh ngồi chong đèn để viết

Ngủ ngon - Em !



&

dangson.fr


 
KHÔNGPHẢI

ThángGiêng
______________




Bây giờ là tháng năm
Không còn là tháng giêng của mùa tuyết lạnh
Những nụ hồng bắt đầu mọc trong vườn
Những cánh chim nhỏ đã trở về vui vẻ lắm

Bây giờ -
Tháng năm đã trở về ấm áp
Con dốc cũ nơi anh nhắc nhở em
Em đang vui hay đang buồn ?

Làm sao anh có thể biết
Khi đã ở cách xa như thế ?
Anh gửi em chùm nắng tháng năm
Gửi thêm những ấm áp thân tình về em

Hãy vui như ngày nào ta đã vui
Hãy dịu bước chân em trên con dốc nhỏ
Trên con đường đi làm về qua ngã phố
Em ngước nhìn lên khoảng trời cao lùa đuà gió
Và em biết có người nghĩ về em vơí nụ cười

Nụ cười tháng năm
Mà có lẽ,em chưa từng gặp - Nhé em

đăng sơn.fr
_______________________________________________________





- BÀICHOTHÁNG5


CÓ GÌ VUI -__________________
. Trần.K.Sơn

Có gì vui không ?
Ở tháng ngày hình như vừa rất mơí
Tiếng đàn chim nghịch ngợm hót trên cành
Cỏ cây vui vẻ chào nắng mơí

Có điều gì lạ không ?
Hè phố đầy bóng người
Người ta đi mua sắm
Trộn nhau giữa tiếng cười

Có gì mơí không em ?
Giữa tim ta có điều muộn phiền
Đã nói và chưa tiện nói
Buổi sáng rực đời để chiều về lem nhem
Từng bóng tối bao quanh như thế
Vô chừng,vô chừng

Ta quay lại hỏi mình ta -thảngthốt
Có gì để vui không ?



QUANHQUẨN
thángnăm

------------------
đăng sơn.fr


Tháng năm vén cửa tìm về
Mình ta ngồi viết dòng thơ về người
Hình như ta thiếu nụ cười
Để dành mai mốt dấu lời biệt ly



THÁNG NĂM
vừa cũ
___________________

N.DuyToàn


Vẫn như thế đó em
Mỗi lần tháng 5 về qua đây
Đêm ngắn đi để ngày dài
Thành phố chậm lên đèn
Anh vẫn một mình quanh quẩn
Vỉa hè của từng ngọn gió hanh hanh lạnh
Góc đèn xanh nhập nhoè chớp nháy

Hình như thấy mình một mình hơn chút nữa
Hình như có điều gì đó ở mùi mưa
Để có thể gây thêm sự nhung nhớ
Những tháng năm trôi qua
Những lần biết xa thêm chút nữa

Rồi cũng lại có những lần tháng năm trở về
Rồi cũng chừng ấy
Như thế mà thôi....




_______________________



SAY BÓNG
của mình.
_


Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr







Về đi em
Để tôi ngồi lại
Lai rai nhậu nhẹt vơí nỗi tình tôi

Về đi - Xa đi em
Về mang theo tiếng cười và cả giọng nói em
Về rồi ngồi một mình ở bóng tối nơi em
Như những ngày nào chưa biết yêu nhau
Ngày mà hồn mình phơi phơí lắm dù có hơi cô đơn một chút

Em sẽ tìm lại ngày tháng cũ như thời còn thơ ngây
Thời con gái mộng mơ khi ngồi đọc bài thơ tình thiếu nữ
Chuyện tình yêu cư như thế mà mơ mộng

Về nhé - em
Tôi quen rồi lúc một mình tịnh yên
Tôi dùng đũa gắp nụ cười của mình bỏ vào chén
Tôi thử nhai hạt gạo tưởng như là những hạt lệ nóng
Tôi uống cho cạn một nửa bóng tối đọng trên thành ly

Để rồi khật khưỡng
Ư ử hát một bài vọng cổ còn sót lại trong trí nhớ
Anh kép già hết thời ngồi vỗ tay
Ầm ì nhớ lại thời dĩ vãng
Cô đào hát đã là em


Bây giờ thì -
Chuyện phim tình đứt bóng
Màn ảnh trơ trơ cái bóng mờ nhàn nhạt
Tôi im lìm,lơ láo
Để tiếc nuối màn kịch tự biên tự diễn
Tôi nói với cái bóng của mình đang lè nhè :
" Quên đi - Hãy tự tội nghiệp lấy chính mình để quên
Tình yêu là hạt lệ vừa nóng bỏng để say "

Ơi ! Tội nghiệp em - tội tình tôi !
Tôi say khướt và ngồi bệt xuống để ôm lấy cái bóng của mình
Tôi đè lên bóng tôi bí tỉ
Tôi ôm tôi khi em quay lưng đi mất ở đầu ngõ

Ừ - Em
Ừ .Em !


Rồi ngày mai ,tôi sẽ sực tỉnh
Để biết rằng tim mình đang nhuốm bệnh từ em




*

*
*
*


NguyễnthịChữNghĩa -


______________________________





Khi người ta bỏ tôi
Chỉ có em ở lại
Với bóng tối tôi
Em và tôi
Tìm một chỗ ngồi


Em lắng nghe tôi thổn thức
Từ một nỗi lặng yên
Em dịu dàng để mãi là em
Em nghiêng bờ môi êm
Em hở vùng vai mềm
Em choàng ôm lấy tôi bằng giọt lệ đàn ông có khi biết khóc


Em đã dịu dàng lắm - để không bao giờ kết án tôi
Sự tốt bụng hiền lành của em đã bao lúc làm tôi cảm động
( Cho dù có lúc tôi tưởng mình đã quên em
Khi tôi vui vẻ vơí chúng bạn
Giữa những bàn tiệc đời
Tôi hò hát ,nhảy múa làm như mình đang sung sướng lắm
Thêm vài ly rượu,ly bia nữa
Tôi tưởng mình bỏ quên em )


Có cuộc vui nào không tàn
Có màn kịch nào kéo dài mãi
Khi những lớp xiêm y cởi bỏ
Những cái mặt nạ diễn tuồng rơi xuống
Những ánh đèn sân khấu tắt ngúm

Và mọi người đứng lên rời chỗ ngồi
Họ nói vơí nhau những điều gì đó

Làm sao tôi biết được ?


Tôi rời những chỗ mình đã đến
Đứng ở một ngã tư đường
Hình như mình thấy lạnh từ một hơi gió từ bờ sông kéo đến
Hình như có một nỗi cô đơn nào đó uà đến

Tôi giật mình vơí mình
Cái đồng hồ đeo tay đã chết từ lúc nào không rõ
Hai cọng kim đồng hồ im lìm nhìn nhau ( giống như tôi )

Tôi thấy cổ họng đắng nghét để thèm một ly nước
Vẫn còn cái quán khuya nào đó mở cửa muộn
Vẫn còn đủ cho tôi một chỗ ngồi dù đâu đó

Bóng đêm đã khuya lắm trong đầu tôi - khuya lẻ loi đến tội nghiệp
Thật sự mà tội nghiệp !

Chọn cái bàn
Ngồi xuống
Ngơ ngẩn ngó ra những cửa hàng đã tắt đèn ,đóng cửa
Khoảng tối om om cho tôi thấy những cô gái giang hồ đang lảng vảng đầu phố
Những gã đàn ông nửa say,nửa tỉnh cười hô hố đi ngang
Vài chiếc xe gắn máy khà khật góc đèn đỏ

Rồi tất cả lại trở lại yên tĩnh
Như nhịp tim tôi quờ quạng ở ly bia thứ hai vừa gọi
Nhìn bọt sủi tràn trề trên miệng ly
Tôi nói vơí mình như nói vơí hai cái đầu gối
Nhạt nhẽo đến thế thì thôi
Khi phải nói vơí chính mình

Tôi lè nhè kể lể và nhắc lại những hình ảnh cũ mèm
Nhắc về những người đã đi qua đời mình
Từ một ngày nào áo trắng
Từ một nụ hôn tưởng là ngây dại,ngây thơ lắm

Họ đến vơí tôi - tôi vơí họ
Rồi rời nhau - bỏ nhau ra đi
Có khi luyến tiếc.Có khi không .

Những cánh chim bay đi
Khuất sau rặng núi mờ sương của một thời tuổi trẻ không trở về nữa
Dòng sông từ bài hát " Khóc một dòng sông " không trôi nước trở lại
Bài hát của cô ca sĩ nhạc jazz chơi piano tên là Cry me a river cũng đã quá cũ
Tôi cũng cũ và bắt đầu đóng bụi,đóng rêu
Từ một chỗ ngồi riêng tư
Tôi ngửa cổ nhìn lên trời đầy sao đêm
Hình như đôi mắt bắt đầu cay sè từ những đêm thiếu ngủ
Tôi chẳng còn biết gọi tên ai

Gọi để làm gì ?
Để được gì ?
Làm sao để níu lại thời gian ?
Khi tất cả đều bỏ đi
(... những tình yêu theo kiểu vụn vặt một thoáng,những tình bạn không có thật trên bàn tiệc,hội trường..)

Tất cả đã bỏ rơi tôi như có lúc tôi cũng bỏ rơi họ

Những người tình
Những anh em,bạn bè,đồng nghiệp khuất sau bóng đêm của lòng con người

Chỉ còn Em
Em lì lợm - Em chịu ở lại
Em lầm lì ngồi nhìn tôi khật khưởng ở ly bia thứ hai
Hình như tôi chưa đủ say
Để biết em là ai
Khi tôi gọi tên em - vẻ trìu mến :
" Nguyễn thị Chữ Nghĩa ơi ! Anh yêu em - Đừng giống bao người khác đã bỏ rơi anh

Anh cần em
Cần như hơi thở
Anh sẽ thuỷ chung như chưa bao giờ biết chungthủy vơí bất cứ ai khác

Em là giọt nước mắt của anh
Khi anh gọi người bồi bàn mang ra cây bút và tờ giấy
Và anh khóc một mình khi viết......



đăng sơn.fr



CHỈ LÀ.........


Lặng lẽ như thế mà thầm thầm
Chuyện tình ngày ấy chẳng còn nhau
Ta cứ ngỡ từ đó mà quên lãng
Và sẽ lặng thầm nỗi tình sầu

MÃI MÃI...

____________________



Biết thế -
Chẳng có gì là vĩnh viễn
Tình trần là thế
Hợp đó rồi tan
Như một cơn mưa chẳng thề hẹn


Biết thế
Khi ta nói với nhau
Từ một bài hát trong rạp tối
Khi Whitney nồng nàn với hơi thở
" I Will Always Love You "


Thật vậy ư ?
Ta rời nụ hôn có thể dài nhất thế kỷ
Ta lặng thầm nghe bài hát
Lời tình lúc nào cũng lịm - Ngọt
Lời tình lẫn vào mây xanh cao vút
Tình thở trong tiếng thầm thì
Tưởng chừng như không bao giờ dứt


Thật vậy sao ở đời con người vừa dài vừa ngắn ?

Em đã gục môi vào cổ áo anh đắm đuối và hát theo Whitney
Ừ - Ừ - Em nói : Em mãi yêu anh
Em mãi yêu anh để ta có được nhau


----




Tháng ngày đi qua
Những cơn mưa lạnh đi qua
Những muà màng,những cơn phong ba bão tố đi qua
Tình yêu cũng giống như những hạt bụi mờ
Bụi bám đầy trên một căn nhà bỏ hoang nào đó
Từng cánh cửa sổ mở tung
Từng ổ khoá chẳng còn ai đụng tới
Tình yêu giống hình ảnh một đoạn phim du mục trên sa mạc

Ta đã tìm đủ lý do để không còn thấy nhau nữa
Và nỗi lặng thinh đã tìm thấy nỗi cần thiết để ngự trị

Em và anh đã thua cuộc
Để nỗi lặng thinh ngồi gọn lõn giữa chúng mình

Tiếng hát cao vút của Whitney ngày xưa ấy còn ở lại
Nhưng Em và Anh
Chỉ là một nỗi lặng thầm từ nhau......


đăng sơn.fr - & N.Duy Toàn.




VỀ BÊN ẤY. 

Nếu về bên ấy,gửi dùm ta chút bụi
Giữa buổi chiều công viên cũ hàng cây
Ở chốn này - không gian sao chật chội
Mà quá khứ là kỷ niệm bủa vây

Nếu đi ngang ngôi thánh đưòng Đức Mẹ
ngắm hàng mưa bám mờ bưu điện xưa
dán con tem một góc bì thư nhỏ
gửi về ta,để nhớ mấy cho vừa.

...

Hãy đi ngang ngã đưòng ngập bóng tối
Hàng me xanh có ngôi quán nhạc vui
tìm chiếc ghế,gọi ly trà mùi bưởi
nghe dùm ta bản nhạc tình dầy vơi


Xin để dành tiếng gót chân đêm nhỏ
khẽ khua động dãy hành lang lộng gió
nhìn bên trái ô cửa người xưa đó
nhắc dùm ta,tên tình cũ đi hoang......






dangson.fr






Ở CHỖ ẤY.
____________



ở chỗ ấy
chỗ mà nhân gian không hiểu được
kể cả em

tôi gửi tình yêu tôi ở chỗ ấy
chỗ tình riêng trong tận cùng nơi em ở
chỗ hang động chỉ có duy nhất luồng ánh sáng
đến từ đáy trái tim tôi
ở khoảng dấu nụ cười
ở cuối chiều mưa rơi

em chỉ là một người duy nhất
như chữ định mệnh đặt để ở một chỗ rất riêng của em và tôi...


đăng sơn.fr





























NGỦ VÙI

Chiều ngủ vùi
Trời mây về hiu hắt
Ta ngồi với ta yên lặng
Căn gác buồn tênh hênh

Chiều lỡ rơi chiều
Lặng tĩnh - Im
Có gì đâu để mà nói
Căn cửa sổ tắt đèn

Chiều tủi thân - chiều trôi


nguyễntrườngan
- france -
Go to Top of Page
Trang: / 15 Chủ đề Chủ đề tiếp theo





ĐỂTÔIvẫnƯớtTìnhEm_____________________



Thêm bụi nhỏ vào mưa rơi
Thêm bờ môi ngửa cổ hứng
Thêm mùi da thịt lẫn tiếng cười
Thêm tình nho nhỏ ở tôi

Để em còn đủ nhớ nhung
Mỗi khi mưa rớt trên đường em đi
Để em giữ giọng thầm thì
Thêm em vào giữa chiều vì có tôi
N.DuyToàn



Nắng tháng năm

Tháng năm về con nắng về theo rơi trên da thịt em thơm nồng mùi nắng hạ hồng một trời nhớ mong anh đi trong cơn mưa hạem cười giữa ngày nắng trong gởi đến anh con nắng hống nơi em @Eve











NHƯ GẦN BÊN NHAU
bằng cơn gió cuốn
trên áo ngủ say

như môi kề cận

vệt thoáng mây bay
như gần bên nhau trên kẻ ngón tay
như nước dưới cầu
yêu người nào hay
như khúc tình duyên
ngày em vừa lớn
tình đỏ môi em
thoảng giấc tình yêu.
___________________
nguyễnthịLoanPhiên



dangson.fr






NHƯ THẾ ( ... )



______________________


Em gửi cho anh ba dấu chấm trong cái ngoặc
Buổi sáng trời mưa bay
Em gửi anh nỗi thầm lặng
Ở giữa hai cái ngoặc ở kẻ tay
Khi em ngồi cắn bút
Từ góc bếp nhỏ xíu xiu
Em nghiêng bờ vai
Em cắn môi tư lự
Như cô bé mơí lớn học làm thư tình
Như muốn kể chuyện của chúng mình
Kể về ngày nào đó ngang quán nước
Tình cờ em gặp anh
Cũng dưới một cơn mưa nho nhỏ
Hạt nước chỉ đủ ướt
Như khi người ta làm điệu
Và như thế đó - ta quen nhau
( Như chiếc xe có chỗ đậu )
( Như con chim sẻ tìm chỗ trú mưa )
Anh làm mưa mỗi khi em nhung nhớ
Em làm bão mỗi khi em dỗi hờn
Cứ như thế
Chuyện bình thường như bao điều rất bình thản

--
Mỗi ngày mỗi dòng chữ
Chữ biết pha chữ từ ngón tay em bằng mực tím
Em viết chữ Nhớ
Em bỏ vào cái ngoặc nhỏ
Có khi chữ Nhớ thành ba dấu chấm nhỏ ( ... )
Và ở những điều nhỏ nhoi, giản dị ấy
Anh đủ thông minh và đủ sức để hiểu
( ... )


 ___________________
nguyễnthịLoanPhiên - m&n -




RƠI CHỮ




Anh vội vàng quá thể
Như sợ mình đánh rơi chữ
Khi ngồi viết cho em
Bài thơ tình dài nhất thế kỷ
Bài viết có dính chữ nợ duyên

- -

Làm sao em có thể hiểu
Những điều anh vụng về không biết nói
Ngôn ngữ đàn ông đầy những cộc cằn
Đàn ông sợ người ta thấy mình khóc
Ở những điều kể ra rất buồn bã
Đàn ông sợ thấy mình yếu đuối
--
Khi anh thật tình ngồi tư lự
Ở một buổi chiều đánh rơi cơn bão
Bão thổi ngang đây
Căn phòng nhỏ trống vắng ngập đầy
Phím chữ của anh oằn mình dươí ngón tay anh
Khi anh viết...


---

Chiều uể oải tự tay đánh rơi chiều
Anh sợ mình đánh rơi chữ
Như thể đánh rơi em
( Em đi lạc và anh cũng lạc lối
Sẽ tội nghiệp hai đưá ! )

Chữ ơi đừng bỏ ta đi
Chữ ngồi ở lại thầm thì vơí nhau
Nắng kia cũng sẽ phai nhoà
Còn ta ở lại cùng nhau kết tình.
--

Như thế đó
Buổi chiều của anh trôi qua
Như vậy - em
Đã là tình yêu.
@nguyênhạ & đăng sơn.fr




Chất liệu viết thư Tình
1- Viết thư trên lá

thư viết trên lá
cũng có cái hay
chữ viết bữa nay xanh màu lá mạ
qua một đêm ,lá ngã màu nâu
làm rõ nét những lời tình chín ngọt
chỉ tiếc lá lại mau vàng
những giòng thư rụng xuống
bay đi
qua ngõ thời gian
ta cũng ngỡ đã quên
những rộn ràng nhớ thương
ngày tháng cũ.


2- Viết thư trên cát

thư viết trên cát
có điều lý thú
vết càng sâu,nước thấm càng mau
như tắm mát cả những giòng âu yếm
rồi cát vỡ
sóng tràn qua xóa mất
những tin yêu
đã hí hoáy viết cho nhau
để mãi mãi chỉ còn trong ký ức
những vết chân trùng khớp lên nhau.

3- Viết thư trên mây

Thư viết trên mây
có cảm giác lâng lâng
và bát ngát
những lời tình xao xuyến
bay bay
bữa nào nhớ
gom mây đứng lại
gởi chiếc hôn nồng
theo gió
cũng hay hay.

_____________________________
cao nguyên


***




NguyễnthịChữNghĩa -
_____________________________




Khi người ta bỏ tôi
Chỉ có em ở lại
Với bóng tối tôi
Em và tôi
Tìm một chỗ ngồi


Em lắng nghe tôi thổn thức
Từ một nỗi lặng yên
Em dịu dàng để mãi là em
Em nghiêng bờ môi êm
Em hở vùng vai mềm
Em choàng ôm lấy tôi bằng giọt lệ đàn ông có khi biết khóc


Em đã dịu dàng lắm - để không bao giờ kết án tôi
Sự tốt bụng hiền lành của em đã bao lúc làm tôi cảm động
( Cho dù có lúc tôi tưởng mình đã quên em
Khi tôi vui vẻ vơí chúng bạn
Giữa những bàn tiệc đời
Tôi hò hát ,nhảy múa làm như mình đang sung sướng lắm
Thêm vài ly rượu,ly bia nữa
Tôi tưởng mình bỏ quên em )


Có cuộc vui nào không tàn
Có màn kịch nào kéo dài mãi
Khi những lớp xiêm y cởi bỏ
Những cái mặt nạ diễn tuồng rơi xuống
Những ánh đèn sân khấu tắt ngúm

Và mọi người đứng lên rời chỗ ngồi
Họ nói vơí nhau những điều gì đó

Làm sao tôi biết được ?


Tôi rời những chỗ mình đã đến
Đứng ở một ngã tư đường
Hình như mình thấy lạnh từ một hơi gió từ bờ sông kéo đến
Hình như có một nỗi cô đơn nào đó uà đến

Tôi giật mình vơí mình
Cái đồng hồ đeo tay đã chết từ lúc nào không rõ
Hai cọng kim đồng hồ im lìm nhìn nhau ( giống như tôi )

Tôi thấy cổ họng đắng nghét để thèm một ly nước
Vẫn còn cái quán khuya nào đó mở cửa muộn
Vẫn còn đủ cho tôi một chỗ ngồi dù đâu đó

Bóng đêm đã khuya lắm trong đầu tôi - khuya lẻ loi đến tội nghiệp
Thật sự mà tội nghiệp !

Chọn cái bàn
Ngồi xuống
Ngơ ngẩn ngó ra những cửa hàng đã tắt đèn ,đóng cửa
Khoảng tối om om cho tôi thấy những cô gái giang hồ đang lảng vảng đầu phố
Những gã đàn ông nửa say,nửa tỉnh cười hô hố đi ngang
Vài chiếc xe gắn máy khà khật góc đèn đỏ

Rồi tất cả lại trở lại yên tĩnh
Như nhịp tim tôi quờ quạng ở ly bia thứ hai vừa gọi
Nhìn bọt sủi tràn trề trên miệng ly
Tôi nói vơí mình như nói vơí hai cái đầu gối
Nhạt nhẽo đến thế thì thôi
Khi phải nói vơí chính mình

Tôi lè nhè kể lể và nhắc lại những hình ảnh cũ mèm
Nhắc về những người đã đi qua đời mình
Từ một ngày nào áo trắng
Từ một nụ hôn tưởng là ngây dại,ngây thơ lắm

Họ đến vơí tôi - tôi vơí họ
Rồi rời nhau - bỏ nhau ra đi
Có khi luyến tiếc.Có khi không .


Những cánh chim bay đi
Khuất sau rặng núi mờ sương của một thời tuổi trẻ không trở về nữa
Dòng sông từ bài hát " Khóc một dòng sông " không trôi nước trở lại
Bài hát của cô ca sĩ nhạc jazz chơi piano tên là Cry me a river cũng đã quá cũ
Tôi cũng cũ và bắt đầu đóng bụi,đóng rêu
Từ một chỗ ngồi riêng tư
Tôi ngửa cổ nhìn lên trời đầy sao đêm

Hình như đôi mắt bắt đầu cay sè từ những đêm thiếu ngủ
Tôi chẳng còn biết gọi tên ai

Gọi để làm gì ?
Để được gì ?
Làm sao để níu lại thời gian ?
Khi tất cả đều bỏ đi
(... những tình yêu theo kiểu vụn vặt một thoáng,những tình bạn không có thật trên bàn tiệc,hội trường..)

Tất cả đã bỏ rơi tôi như có lúc tôi cũng bỏ rơi họ

Những người tình
Những anh em,bạn bè,đồng nghiệp khuất sau bóng đêm của lòng con người

Chỉ còn Em
Em lì lợm - Em chịu ở lại
Em lầm lì ngồi nhìn tôi khật khưởng ở ly bia thứ hai
Hình như tôi chưa đủ say
Để biết em là ai
Khi tôi gọi tên em - vẻ trìu mến :
" Nguyễn thị Chữ Nghĩa ơi ! Anh yêu em - Đừng giống bao người khác đã bỏ rơi anh

Anh cần em
Cần như hơi thở
Anh sẽ thuỷ chung như chưa bao giờ biết chungthủy vơí bất cứ ai khác

Em là giọt nước mắt của anh
Khi anh gọi người bồi bàn mang ra cây bút và tờ giấy
Và anh khóc một mình khi viết......












đăng sơn.fr







Hình ảnh đã đăng


















6 commentaires:

Unknown a dit…

Ghé lại thăm anh và gởi vài câu cho những ngày nắng mưa nơi anh nè,



Ở Một Ngày Nắng Mưa

thêm ngàỵ thêm nắng - thêm mưa
để ngồi một chỗ như xưa đợi chờ
tự dưng thèm chỗ quán mơ
cà phê nhỏ giọt ngẩn ngơ bên người

chỗ em có những tiếng cười
chỗ anh mưa rớt bên đời lạnh tanh



____________

@nguyênhạ & @Eve

nds a dit…

@



Lục lại một góc thơ của ngày ấy _



Chuyện kể



Có những mùa hè
chẳng thể nào đặt tên.
Không cánh phựơng trên đầu ngón tay
chẳng lời hò hẹn ẩm ướt mùi mưa bay
như ngày nào em kể lể….

Điều gì đó mặn chát muói trên biển,
Và rừng tóc đen tuyền màu kỷ niệm
đưa tôi vào ký ức lạc vùng
mà ngày đêm không còn là hiện thực


để có lúc những ngày hè trừơn đến
vẽ vời trong tôi hình ảnh dòng sông
mà sông nào không trôi ra biển ?
theo cánh chim rạng ngời nắng ấm

Nắng xanh hay vàng,tôi chẳng rõ
bởi vì có những điều
không thể nào đặt tên
như chuyện chúng mình
đã có lần khởi đầu…
trong ngày rực rỡ gió

cành hoa vàng ngoan ở lòng bàn tay
cho cánh đồng lòng tôi nổi sóng
để biệt tâm hết ngôn ngữ
để chẳng biết mình là ai

Khi cần những điều để nói
Khi muốn
kể lại một chuyện tình




đăng sơn . Mùa hạ 06/2006

nds a dit…

@ -




TỪ EM ĐẾN TÔI

Sáng nay nhận được cơn mưa
Từ em gởi đến để vừa vặn tôi
Mở ra thấy thiếu nụ cười
của ngày son đỏ bóng ngời trên môi

Yêu thương ngày ấy đã rời
Rời chăn,rời chiếu bỏ tôi một mình
Từ em,những thoáng chênh vênh
Sông tôi lặng khúc lục bình lênh đênh

Sáng nay,mưa bỗng tội tình
Từ em gởi lại gói hình dáng em..




đăng sơn.fr
( mvàtôi;com )

nds a dit…

@-



Thơ của M.Pleiku


_______________________



nếu là ...


nếu là nắng em hong nồng tình tự
của lứa đôi ngôn từ chỉ nói yêu
mắt môi ai gởi thương nhớ sớm chiều
như hơi ấm từ tay người mời gọi


nếu là gió em thổi bay tóc rối
quấn quýt người theo từng bước chân đi
vòng eo ai ôm trọn nét xuân thì
đêm vụn vỡ nồng nàn mộng bên gối


nếu là mây em bồng bềnh khắp lối
dệt tơ trời tựa suối tóc em êm
đan tay anh trói buộc những sợi mềm
anh vùng vẫy giữa cơn đau tình ái....


Nếu là mưa em sẽ luôn trở lại
Tưới hồn anh ướt đẫm với tình em
Mùi thịt da mưa nắng sẽ dậy lên
Thật quyến rũ mưa tình sao ngọt lịm....


Em Pleiku


--

Nhớ

Bỗng dưng đem lòng nhớ vẫn vơ
Sáng tối chiều đêm nhớ không ngờ
Người dưng khác họ sao lại nhớ
Ra vào nhung nhớ thật vu vơ


Em Pleiku

Unknown a dit…

HÃY LÀ NỖI NHỚ

....

Em chuẩn bị đi xa
Em mang tình yêu đi nghỉ hè
Em đi tìm những tia nắng mới
Chỗ không có anh và quãng thời gian lê thê

.....


Cho đến khi em trở về
Thì em lại tìm thấy anh
Và những bài thơ vẫn chẳng có gì thay đổi
Vẫn với một điệp khúc nồng nàn :
" Hãy để anh nhung nhớ em trong những chuyến đi xa của em " ....



đăng sơn.fr




HẠ HỒNG


Mùa hạ hồng nơi em, lồng lộng nắng gió
Sáng sương mù làm một người nghĩ đến người xa
Từng nơi chốn em đi qua
Từ mìền có tên gọi là ký ức
Em đã thu xếp hành lý, gói trọn tình anh mang theo chuyến đi


Chuyến đi xa, ngày qua ngày....
Anh đang nơi xa, càng xa dù em rất gần kề
Em đang đến nơi anh đã dừng bước,
Em đang đi trên vỉa hè nơi anh đã nghỉ chân....


Trời mưa Paris, em đang dầm mưa đi trong gió lạnh
Lòng vừa vui, vừa buồn khi nghĩ đến anh
Có anh trong ý tưởng, không có anh hiện hữu bên mình
Thôi cũng đành, nhưng em đã cảm được nỗi nhớ nhung từ anh


Và nhớ nhau,
nhớ những lọn tóc ướt nước mưa rũ xuống từ trán
thèm được lè lưỡi nếm những giọt nước mưa ngọt ngào đó
nhớ những ngón tay nói chuyện thầm thì với nhau
nhớ những vòng quay xe đạp trong bóng tối nơi anh....


Người đi xa không mang hình bóng tình yêu đi mất
Chỉ mang theo và làm đậm thêm nỗi yêu thương nhung nhớ
Để khi về ta lại tràn ngập có nhau
Ngày qua ngày, đêm rồi đêm....

Câu trả lời cho nhau.... không phải khó hay dễ
Chỉ biết muôn đời, em là cơn mưa làm ướt sũng hồn anh


m@anh
Paris, Aug 22,2011

Anonyme a dit…

...

THÁNG NĂM


Em về chạm tháng năm
Vườn xưa tuyết đã tan
Lối cũ chừ xanh mướt
Tìm một chút hương xưa.

Thuộc bài vươn khá cao
Tuy-líp vàng xót lại
Li-la tím rợp trời
Đỗ quyên chào nắng hạ

Tường-vi năm đoá thẩm
Ôi năm ngón đợi chờ
Đưa tay em vuốt nhẹ
Có phải tình yêu không?

Sóc tím Dulan