jeudi 21 avril 2016

( ) Chỗ Này và Chỗ Kia





______________________________________________________________



.                                                                                         photo by dulan ( c )




.________________________________________________________________________________________________






  Chỗ kia , nơi ấy đang chừng 36 - 38 độ , cơn nắng quái đang hừng  hực trên những con đường đổ nhựa . Nắng bốc cháy tóc, ướt lưng ( có lẽ đi bộ dưới nắng , người ta chỉ thèm một ly nước rất  lạnh mát ...)


 Chỗ này, nơi quãng đất cao để có thể nhìn xuống dãi sông và mỗi buổi sáng nở sương mờ sau cơn mưa nhỏ hay mưa rào đêm  qua là nơi có người thức dậy sớm , mở cửa vườn lắng nghe tiếng chim hót và bật  máy, ngồi viết .

  Viết như một cách nối liền 2 khoảng cách .



1 - Gạch Nối .


    Để có thể nối ngắn khoảng cách, tôi có thể mời bạn vào  quán nước êm , bàn ghế đều đặn , khung cảnh thân mật và không quá ồn ào để chúng ta có thể vừa tâm tình vừa ngừng nói đúng lúc để nghe vài tình khúc êm rất êm ( và mình có thể quên đi chuyện thời tiết , chuyện nắng mưa, nóng  lạnh .... )


  Thay vì kể lể với nhau chuyện kinh tế, chuyện đánh nhau từ những kiểu tin xe cán chó, chó cắn xe thì tôi đưa cho bạn xem một vài tấm ảnh với phụ đề là ' hot Girl ' đã làm tôi khó chịu không ít .




















       Ngày xưa - Saigon ấy trên mặt những trang báo, họ không cùng chữ Hot Girl - Hot Boy như cái kiểu dân chơi bây giờ .


      Lạng một vài vòng để đọc tin tức báo chí trên Net , tình cờ thấy một loạt hình ảnh của con bé rất xinh và rất ăn ảnh này ( nhưng ở phần đầu một dọc hình chụp lấy từ Fb ấy , họ lại đặt cái tựa là Gái Quậy, gái Nóng ! ..)


    Tuy là những tấm ảnh chân dung ấy được tải trên màn ảnh với kiểu chất  lượng rất xấu nhưng với kinh nghiệm của một người yêu quý ảnh nghệ thuật , tôi không tin cô nhóc cao chừng 1 m 51 này là một cô nhỏ  gái quậy như họ đã cố tình giật titre để câu khách ( Tôi không là khách của họ !  )


      Ngắm cách nhìn và nét phụng phịu của  cô bé tí  xíu kiểu xìtrum Saigon ấy , nếu cô là người mẫu trước ống kính của tôi - Tôi muốn nói với cô trước khi bấm một dọc hình ảnh rất tự nhiên của cô rằng :

-  Nhỏ cứ tự tiện làm gió, làm mưa hoặc làm nắng ở ánh mắt . Nếu cần thiết thì hãy quên mình là ai đi để có 4 mùa rõ rệt trước ống kính và nguồn ánh sáng không cần flash từ tôi .


  - Nhỏ hãy hình dung ra một buổi chiều không quá nóng bức ở con đường dưới bóng cây chạy thoai thoải trên con dốc đến nhà thờ Đức Bà . Nhỏ cứ việc trở thành một bóng mát trong khi tôi cẩn thận gắn cái memory card loại cực nhanh vào máy và sửa soạn để bắt kịp ngọn gió đang làm bay tung mái tóc tựa sông êm của Nhỏ .


  Tôi biết cách loại trừ cơn nóng làm những giọt mồ hôi rịn trên trán, trên đầu mũi như con mèo của nhỏ mà .


   Cần nhất ở một người mẫu là tia mắt biết nói, biết kể chuyện .

  Nhỏ sẽ kể câu chuyện gì cho tôi nghe khi ngón tay tôi bấm ở chỗ phải bấm để  giữ lại lời Nhỏ đang kể ... ?

   Có thể đang ngồi bệt xuống bãi cỏ dưới chân thì Nhỏ ú ớ - phải không ?


     ( Trước khi bắt Nhỏ đi thay cái áo đang mặc bằng ái robe đầm màu trắng thì tôi tạm kể cho Nhỏ nghe vài  mẫu chuyện nhỏ từ cái xứ tôi đang ở đã bao năm qua ) :


 <  Khi xa Saigon, tôi đã bỏ lại một người yêu tóc dài hơn vai một chút xíu . Bỏ lại những buổi tối man mát mà chúng tôi đã âm thầm đi bên nhau gần sát bờ sông . Nụ hôn đầu tiên kia ở bến sông  nên  chúng tôi hay trở lại và lắm khi  im lặng đếm từng bước chân .

 Biết rõ là khi yêu nhau, người ta biết đếm để sợ hãi : Sợ sắp phải đến ngày rời xa nhau . Paris xa lắm và Paris sẽ không thể nào có những mùi ẩm mưa như Saigòn .


 Vậy mà , cũng , phải xa ....

 Mỗi khi  lang thang trên đất người, thoáng nhìn những bờ tóc dài qua từng muà , tôi biết là không thể nào trở lại ngày cũ nên đành dùng ống kính để giữ lại thời gian và ngồi  xem lại những hình ảnh bên tách cà phê đắng ngắt - Nhất định không bỏ viên đường vào tách . Vị đắng trở nên một nỗi buồn .



 Clic - Clic

(  Âm thanh của nút bấm giữ ảnh nhỏ lắm  nhưng chỉ có mình tôi nghe thấy  . Thấy đôi mắt ngây ngô của Nhỏ đang nghiêng ở khoảng  tối , khoảng sáng .

 Và  tôi cũng biết rằng tại sao mình ghét  chữ Gái Quậy . Nhỏ đừng làm gái quậy . Hãy êm và dịu dàng với mắt nai  như một người con gái chưa biết khóc vì tình yêu . Nhỏ ơi ! )









 


  





 ct








.                                                                                                              ( Khi Giấc Mơ Về by Mitxi Tòng )

2 commentaires:

dulan a dit…
Ce commentaire a été supprimé par un administrateur du blog.
nds a dit…

..

Cám ơn em Dl .


đs




....