samedi 16 avril 2016

* Tình Thơ .

.





VẾT HẠ. 

vết mùa hạ chúm chím nơi cửa sổ 
xoã tóc dài từ nỗi nhớ xa xăm 
anh ở đâu làm hồn em nhung nhớ ? 
tình em đây,vẫn còn chỗ cho nhau 



Vẫn trời hạ,biển dài theo con sóng 
Bãi cát nằm thoai thoải dưới trời mây 
Đỏ bờ môi nghe dấu đời níu động 
Tím mắt rồi khi chờ một vòng tay 

* @nguyênhạ


CŨ . ---------- 



Chẳng lẽ nào ta cũ 
Cũ như lời thư tình ngày xưa người viết 
Viết xong rồi - người ngoảnh mặt quay lưng 

Chẳng lẽ nào tình cũng bay theo gió 
Cơn mưa về chẳng làm mới tình duyên 
Ai ngày ấy chung lối về tình tự 
Ai bây giờ yên ấm - lặng lẽ quên ? 



* Trần.K.Sơn & @nguyênhạ 





CÕIMƠ 

Trong giấc mơ tôi có bàn chân em rất vội 
Em mang về sợi nắng cột hồn tôi 
Em cười tươi bằng nụ cười rất mơí 
Tôi nghe mình có thêm được lần vui 

Trong cõi mơ tôi có nụ tình em hái 
Nơi góc vườn lẫn hao thơm,cỏ dại 
Em chọn kỹ để khỏi mích lòng ai 
Khi mang về ấp ủ những đêm dài 

Em dịu dàng vơí tình yêu vừa nở 
Khi tôi biết vừa chợt mất nhịp tim tôi 
Giấc mơ tôi là tình đầy cõi nhớ 
Sáng thức dậy,tưởng còn mơ cả đời. 

@nguyênhạ 



LẶNGTHẦM 
Ở CƠN BÃO CHIỀU
 

Cơn bão nhỏ bay về thành phố 
Chập chùng cơn gió buốt lạnh tôi 
Những hàng hiên phố vắng bỏ ngõ 
Phố mưa,phố vắng cả tiếng cười 

Cửa kính mờ ,ngôi quán buồn lên tiếng 
Mời tôi vào một góc lặng trầm ngâm 
Ly cà phê lười biếng không mở miệng 
Ngó tôi buồn - hai đứa ngồi lặng câm 

@nguyênhạ







TRẢVỀ 
Một Nỗi Nhớ
 




Trả về người cơn bão tố muà đông 
Trả ngậm ngùi một thời dĩ vãng 
Trả bước chân nơi bến cũ đợi mong 
Để tình theo bão gió chập chùng 

Trả cơn mưa có bài thơ ngày hạ 
Vùi quên kỷ niệm ở tháng ngày 
Cuối năm rồi, cũng vưà đầy hạt nhớ 
Hạt nhớ trong ta trả nợ người..... 



Trần.K.Sơn





BÃO CUỐI NĂM 

gửi về nhau cơn giông bão mùa đông 
gửi nhau những trận mưa rớt trên đường 
tháng mười hai thấy lòng nhau lạnh buốt 
dẫu xa rồi sao lòng vẫn còn thương

@nguyênhạ










TÌNH TA TRÔI VỀ ĐÂU -
 


mây đời rồi cứ lờ lững trôi 
những chiều mây trĩu ướt hồn tôi 
ở nơi ấy có bao giờ thương nhớ 
chuyện nắng quyện mưa mãi bên người 

hoa vàng mấy độ,người ơi ? 
bây giờ thì biết tình ai lỡ đường 
bây giờ phai nhạt yêu thương 
là khi ta đã bình thường mà quên
 


Trần.K.Sơn. 




phốNẮNG. 



rồi cơn bão về muộn cũng sẽ tan 
ở sau rặng núi đằng trước ấy 
ta đứng lại chìm vào con đường vắng 
thử tìm ngày ấy mình còn nhau 

rồi cơn mưa nhỏ cũng chìm vào phố nắng 
chỗ hẹn nào, ngày cũ cũng nhạt nhoà 
ta viết bài thơ trách người cũ 
thả trái tim người đã lià ta
 

nguyễnthịloanphiên. 
( france - ngày bão )
 





MỘTKHI 
đã quay lưng.
 




hãy ép thơ người vào tập vở 
những bài thơ cũ mơí tình em 
hãy cứ yêu người như từng đã 
còn hơn thao thức ở từng đêm 

ta quay lưng,biết lòng buồn vô hạn 
người hững hờ - thôi đành lỡ tình nhau 


Trần.K.Sơn 



LÀM THINH ______________ 



Muốn làm thinh như một tờ giấy trắng 
Nằm trên bàn chờ đợi ánh đèn đêm 
Muốn làm thinh ngó bóng mình câm lặng 
Ở trên tường khi ta nghĩ về em 

Em - Gió cuốn những bờ sông trải nắng 
Con thuyền cũ đã tạt mộng bến mơ 
Em - thuở ấy,áo dài bay thấp thoáng 
Ta theo hoài vơ vẩn mấy lời thơ 

Ta làm thinh vì chẳng có gì để nói 
Ngồi một mình,ta lặng ,muốn làm thinh.... 



Trần.K.Sơn & @nguyênhạ 
( Viết cho một người... )





Đoản khúc từ người. 


_____________________________


Từ em chỗ ở còn xa 
Từ tôi,một thoáng hương xa lại tìm 
Từ tôi, trải bóng im lìm 
Tìm em với nụ hôn mềm từ nhau.
 




Để còn một mùa thu. 

Muà thu nhẹ nhàng đến 
Như những lần hò hẹn 
Nắng len lén vườn thu 
Nhè nhẹ ấm bài thơ 

Muà thu ngang cửa lớp 
Áo dài tha thướt bay 
Tim ai bỗng hồi hộp 
Yêu rồi - Người nào hay ! 







ĐƯỜNG XƯA . 



___________________________ 





...Ta về thăm lại người xưa 
Chỗ mà có những cơn mưa trở về 
Đường đời dẫu lắm nhiễu khê 
Mà ta vẫn nhớ lời thề từ đâu 
Em là hình bóng người xưa 
Để ta nhớ hẹn , 
trong mưa đợi chờ 
đăng sơn.fr

Muà thu ngày nào đó 
Vẫn còn hồng trên môi 
Vẫn còn mùi phượng đỏ 
Vẫn còn em trong tôi... 
đăng sơn.fr






chợt như năm nào. 


_________________________________________ 



chợt như năm nào còn bé dại 
ta lạc mình giữa con dốc mùa thu 
chẳng biết đang buồn hay vui 
lòng bối rối như lạc vào bài thơ 

thơ tình ai đã viết bằng mực tím 
đọc đã bao lần,vẫn lạc nhau 
đọc rồi quên,có khi chợt nhớ 
nhớ như một thoáng năm nào 
ta tự dưng tìm đến nhau 
thấy nhau nhỏ nhoi tội nghiệp 
Từ những cái nhỏ xíu xiu ấy 
Là những lá thư hồng pha giọt lệ 
Là thời gian trôi trên sông vắng 
Là bao đêm thức trắng 


Bây giờ thì xa rồi 
Buồn ơi ! 
Có đôi chốc bỗng thèm nhớ lại năm nào 
Năm nào trẻ dại đã có nhau 


đăng sơn & m@anh. 



ĐÊM LẶNG THẦM



__________________________




Uống xong một ngụm chiều
Là đến chỗ nằm đêm
Đêm lạnh đầy hơi ẩm
Từ nỗi nhớ về em

Nếm xong giọt buồn,vắng
Là cũng đủ một ngày
Đêm đầy ấp thinh lặng
Giữ tôi ngồi lại đây




@nguyênhạ


































.

Aucun commentaire: