jeudi 5 janvier 2017

* Rồi sẽ qua đi những ngày mưa .

.





....
Từ một ngày xưa nào đó , tôi rất yêu chữ Bé , chữ Nhỏ vì một vài lý do :
Khi nàng đi bên cạnh , hình như tất cả những cơn mưa đều nhỏ xíu để thấy mình thèm một hai ly cà phê , ngồi ngó nhau qua cửa kính và lơ ngơ .
Lúc ấy , hình như vị cà phê nhập nên tôi nắm bàn tay nàng và rủ rỉ :
- Anh thèm gọi em là bé - Là Nhỏ ơi ơi !
Nàng hứ lên với cái đuôi mắt Sài Gòn mưa rơi :
- Hứ hứ !
Quán đang để nhạc tình và tôi bị điếc vì chỉ nghe chữ Hứ của Nhỏ .
Nhỏ ơi ! Anh thèm Nhỏ hứ cả 60 năm nữa để lúc nào em cũng nhỏ tí ti khi em bên anh .
Mưa thì kệ mưa chứ .
Nhỏ ơi, đưa Nhỏ về dưới mưa . Cây dù cheo leo ngang vai mình, anh sợ Nhỏ ướt nên thà anh bị ướt rồi sẽ bị cảm .
Thà như thế .
Anh đã tinh nghịch kéo cánh dù để Nhỏ bị ướt một cọng tóc .
Tối nay về nhà, chong đèn đọc thư tình anh viết cho Nhỏ, Nhỏ sẽ lặng lẽ thấy lại hình ảnh một thằng khùng đang yêu Nhỏ .
Hắn tán tỉnh nhỏ bằng thứ ngôn ngữ của dòng sông nào đó không thể có ở Sài Gòn của hai đứa :
' Anh thèm ký tên anh ở góc trí nhớ của em '
' Anh thèm làm ngập tất cả con đường khi em rời ngõ nhà để khi quay về , em chỉ thấy mình anh '
...



Nhỏ đọc thư xong nên bị thao thức như ngày nào 13 tuổi bé xinh mơ mộng .
Và kết quả là Nhỏ thi trượt vì lỡ yêu anh . Yêu những chiều ướt hai đứa như con chuột cạnh nhau .
Sợ Nhỏ bị lạnh , anh kéo Nhỏ đứng nép vào hàng hiên nhà người ta, hôn lên vai tóc ướt nhem kia, thì thầm khi cầm cái đuôi tóc Nhỏ ngoáy vào đầu mũi Nhỏ :
- Anh chợt thèm làm cái đuôi tóc đen của em .
- Khùng á ! Chi vậy cà ?
- Bởi vì anh yêu em - Nhỏ !


Nhỏ khóc giữa hai bàn tay úp vào mắt . Anh thấy Nhỏ đẹp hơn tất cả những buổi chiều mưa SàiGòn .
Tất cả những ngày mưa đi qua - Đã không thể có ngày mưa nào đẹp hơn em . Nhỏ ơi !





đăng sơn.fr
- Paris . Chiều nắng . 2017 -







Aucun commentaire: