vendredi 30 septembre 2016

- Khi

.






....


    KHI  <

__________________________________________________________________




 Khi phản lưng đã rã rời sau một ngày quần quật tối tăm mặt mũi , ta nên làm gì và cần gì ?

  Câu trả lời rõ ràng cho câu hỏi quá thừa : - Ta đi ngủ . Ngủ ngon .
  Nhưng cũng có khi quá mệt ,  lại thấy khó ngủ nên bật đèn , mở màn ảnh ngồi đọc , có khi đọc xong thì bị Tẩu Hỏa Nhập MA.
 Ma ít khi nào hiện lên vào ban ngày vì ma quỷ kỵ và ngại ánh sáng . Ma quỷ thèm những bóng tối . Càng đậm đen càng tốt . Loài ma quỷ thích chui sâu vào những tâm tưởng hèn kém để dễ bề thao túng và tạo cảm giác kinh hãi ...

 Tinh thần càng mềm yếu ủ dột thì càng dễ bị quỷ ma xúi dục . Chuyện ma  quỷ ám này có thể thấy ở một vài kẻ cầm bút hoặc gõ phím bằng những ngón tay đui mù của mình .


 VIẾT  ?

 Viết trên một con đường ngập đầy bóng tối và không biết cách rọi ngọn đèn mang tên tâm thức chẳng khác gì như lúc nói chuyện lảm nhảm với chúng ( Loài ma ngự vì trong đầu óc u ám .... )

  Viết thẳng thừng .
 Viết và không ngượng tay cũng là một cách trừ yêu tinh , trừ phù thủy và loài có 2 chân nhưng chưa đủ sức nhận thức là tại sao mình có 2 chân và không có cái đuôi .
 Loài khỉ rất khôn lanh nhưng chúng không bao giờ biết viết văn và làm thơ .

 Khi ....

   Khi chưa định hình rõ rệt ở tư tưởng đúng , một kẻ cầm bút viết lếu láo chỉ là một con khỉ bị quỷ ám và nhố nhăng quay cuồng trong cái bóng tối ngập ngụa mùi rác mà thôi .

 Tội nghiệp .


đăng sơn.fr







.

jeudi 29 septembre 2016

- Chuyện Nhỏ

.










Chuyện Nhỏ 
<






-------------------------------------------------------



Gửi Anh !




Ai mà dè khi tôi viết nhăng viết cuội như thế mà tình cờ anh đọc và trả lời tôi .

Sau câu chào ở Blog và thư riêng , anh chào hỏi và anh thắc mắc với dấu hỏi ( ? ) : - Anh là Ai ?




Tôi thấy buồn cười . Chẳng lẽ tôi trả lời anh theo cái kiểu huề vốn ở Net - Nẹt - theo cái kiểu 100 trả lời như một : - Dạ á ! Tôi là tôi .




Anh đọc thì cứ đọc và cũng chẳng cần biết tôi là ai vì tôi không nổi tiếng và viết nhạc như anh hoặc chạy đào tẩu qua bên ấy như Gió .


Tôi giống anh mà thôi : Mũi tẹt, tóc hai màu và thấm .


Thấm khi nhìn và ngửi thấy mùi cống sau những trận mưa ở Phan Thiết - Bà Rịa hoặc Sài Gòn ở mùa lũ .


Thấm khi mở DL , mở mấy cái diễn đàn lá cải, nhìn video clip thấy cảnh lội nước và nghe mấy bài nhạc tải ở đó kiểu cà chớn chế nhạo để thấy sau cái buồn nực , buồn cười và đau lòng .


Anh là ai ? Và tôi là Ai ?



Chuyện nhỏ như con muối thôi mà anh !


Tôi rời cái thành phố hộp nóng ấy khi họ đổi tên là thành phố HCM và con đường Tự Do bị đổi là :

" Đồng Khởi đổi tên mất Tự Do
Công Lý như thế - phải không anh ?

Đôi dép râu đạp mất đời tuổi trẻ ... "



-----------------

Khi tôi rời cái thành phố bị đổi tên và họ ấy , có lẽ anh còn trẻ vì nhìn anh trên màn ảnh truyền hình, tôi thấy anh còn trẻ nhưng không ngu đần và tham quan như những quan đang làm lớn .



Anh à !


Xin đừng hỏi tôi là ai và đừng để tôi hỏi ngược lại Anh Là AI ?


Chúng ta chỉ là những sinh vật rất nhỏ bé khi chúng ta đối diện với thực tại , khi anh ra đứng ở bãi biển và anh nhìn thấy thảm trạng đang xảy ra ở quê mình và anh thao thức viết những bài về nhân quyền .


Ở nơi anh đứng và chứng kiến rất khác nơi nhung lụa mà tôi đang ở nhưng vẫn có một điểm CHUNG .


Anh à !


Khi anh định tâm để viết một bản nhạc tình buồn thì tâm trạng của anh ra sao ?

Khi anh chuyển hướng nghệ sĩ để tranh đấu cho cái quyền LÀM NGƯỜI , thì anh nghĩ gì , anh ?

Anh có viết giống như mọ Bob Dylan để phản kháng và tố gíc những điều mà người ta không tiện nói ra để dành lại cái quyền suy nghĩ ?



Tôi không phải là anh , một người sống dưới một chế độ đầy lừa bịp và ảo vọng như họ đang dựng những khu phố đẳng cấp ấy bên quê nhà .



Khi trở về quê nhà, tôi chỉ là kẻ ngồi trong lòng chiếc Toyota có máy lạnh và êm ái , khi nghe nhạc tình và nhìn ra những mặt đường đầy bụi trên công trường chạy ra Cai Lậy, thấy dân chúng che nắng , bịt mặt với khẩu trang và giữa tiếng cô Vẹm TP đang gào thét, nhạc vặn nhỏ lại .


Nghe chú tài xế nói :


- Họ cố tình xây mặt đường cao hơn mặt bằng của nhà dân, của cửa hàng dân bán buôn để nước tràn vào nah$ dân và họ thu mua ...



Tôi bán tín , bán nghi và chụp 10 tấm ảnh trong sự do dự .


Nghe tiếng gọi ơi ới từ góc tay trái :

- Chú ơi ! Có ai , giới thiệu cho cô dâu này ở miền Tây hiền hoà nha chú ?



Rời Bến Tre, trở về Bà Rịa , cầm cái máy ảnh mà muốn khóc :


- Ông nhà báo ơi ! Có ai để mang em qua bển, chú ơi ? !




Tôi tắt máy ảnh , lắc đầu .


Quê mình tội đến thế sao ? Sao ai cũng muốn đi ra bển ? Bển không phải là nhà và quê mình . Bển cày có khi một ngày 12 tiếng đồng hồ . Bển có những sinh viên con ông này ông nọ vẫn đi rửa chén nhà hàng để có thêm tiền mua sách và trang trải học phí chờ ngày ra trường .


Bển ư ? Bển nào ?


Người ta là người da trắng và có khi vẫn ám ảnh với cuộc chiến tuyên truyền kiểu USA - VN .



..

Anh à !


Tôi mỏi mệt rồi , tôi ứ hự rồi khi đang nhìn thấy những đứa ra vẻ cổ trắng trí thức bên này đang làm anh hùng bàn phím và đang bàn ruồi chuyện chính trị, chính em ...



Tôi cảm thấy buồn nôn .




Ở lá thư sau, có lẽ tôi sẽ hổi xin anh vài thứ thuốc chống NÔN ỌE .


Có thể nào không ?








đăng sơn.fr


















mercredi 28 septembre 2016

- 1 Chút

.

dangson.fr


















1 chút Em - 1 chút tôi ................. . 






Có những buổi chiều nắng hiu hiu như hôm nay . 
Hiu hiu để có một khoảng trống rỗng sau một ngày làm việc , tìm xe ở bãi đậu . Tìm một cái đài hay để nhạc tình tình, ít quảng cáo . Rồ mày, lái xe qua những còn đường có nhiều bóng cây ..... 
Nghe tiếng nhạc , để như lấp đi một khoảng trống trải nào đó . 
Thả chiếc xe lăn bánh đến một khu tân lập bên bờ sông , ngừng xe, thả bộ nhìn dòng nước . 
Nước long lanh dưới ánh nắng như lời bài hát vừa nghe khi nãy trong xe : 
... Parle moi .... 
Dis - moi pour meubler le silence de toi à moi . 
Dis moi n'importe quoi pour que je saches que tu es là . 


Lời bài hát như nỉ non để kể về một nỗi lặng thinh từ hai người yêu xa nhau . 
Tình yêu có nhiều khi dở chứng một cách lạ kỳ : Ở gần thì xâu xé, cãi cọ, ở xa thì lại thầm thầm nhớ nhung . 
Tình yêu dễ làm người ta nổi khùng khi mắc gió trở trời . 



Hèn gì , có kẻ nói tình yêu là một căn bệnh bất trị . Nó như đứa trẻ hay lăn đùng ra đất khi muốn làm nũng đòi cho bằng được món đồ chơi khi đi ngang gian hàng đầy màu sắc . 


Đẩy cánh cửa dẫn vào một nhà hàng nằm trên chiếc tàu có những khung kính dài từ dãy bàn ngó ra mặt sông, anh nghĩ về hình ảnh đứa trẻ con đã lăn đùng ra đất đòi quà như thế ( Em ) 
Một thứ trẻ con đòi làm người lớn với tất cả uy quyền sinh sát . 
Một thứ nhóc con hay đòi ban lệnh như ông trời con : Phải thế này, phải thế nọ và lắm khi ra vẻ cố vấn , ra trò hiểu lòng người 


Những đứa trẻ con được quá nuông chiều thì chóng hư . 
Khi yêu ai - Đừng làm người ta hư thêm . 

Giữ cho mình một khoảng cách vừa phải - như một đoạn ngừng nghỉ giữa 2 bài hát - 


Giữ cho nhau một nỗi lặng thầm . Giữa nắng nhẹ buổi sớm mai khi thức dậy , cố gắng cho cái đầu bị cúp điện để đừng nghĩ đến nhân vật đã nuôi trong đầu óc . 
Có khi cũng nên vắng lặng vài ngày không cần thăm hỏi . 

Một chút này, một chút kia . Biết đâu tình yêu đẹp khi biết đường tìm về với nhau . 


.... Nắng trảỉ nhẹ tràn vào bàn ngồi thấy âm ấm . 
Hỏi xin cô hầu bàn một tờ giấy trắng và cây bút màu xanh, viết những hàng chữ như thế này : 
Như một chút Em 
Như một chút anh . 




Vậy, vậy thôi . 






đăng sơn.fr 

















mardi 27 septembre 2016

* MÊ

.








Thử chụp Mũ EM


.
 Có 2 cách để anh đội mũ cho EM .

 1. Trời MƯA .

 Có thể khi mưa, anh muốn bảo vệ em nên chụp cái mũ cho em khi chúng mình đi phố và bước trên một vỉa hè trơn trợt .
 Thành phố này lạ lắm , mưa nắng bất thường như cách chúng ta bên nhau và thấy khó lòng bỏ nhau như tụi X 80 - X 90 .
Tụi nó là tụi nó, em là em và anh là .....

Kemenođi.com .




 Anh ngắm em dưới cái mũ quá to trên bờ tóc em giữa những hạt mưa đang ồ ạt  rơi  . Anh thấy em giống  bộ đội cái đi dép râu như câu họ hát rủa và nhạo :

"    Chú Phỉnh tôi rồi Chính Phủ Ơi
 Con cá đối nằm trên cối đá
 Chợ Thủ Đức, quanh năm thức đủ "


 Hơ ...

 Nghe nón cối và dép  râu là anh nổi da gà !
Em !
 Đừng  khác chiến tuyến của anh . Dẫu cho em là DLV , là Cam, là bộ đội vượt dãy Trường Sơn ...
 Khi em đến với anh . Hãy  là hai như MỘT . Sẽ không có  chuyện chụp mũ, nắn gân .
 Chiếc mũ che mưa em đang đội là tất cả tình yêu anh   tặng em . Đơn giản như tiếng mưa rơi .


--



2. Nắng !

 Nắng là chuyện của thời tiết .
 Anh chụp mũ  lên đầu em  từ một chữ Me chuyển ngữ thành chữ MÊ .


 Phải rồi . Hãy để anh Mê  em .





 đăng sơn.fr








.
.


BỊA .




.







Gửi anh Tuấn Khanh .



 Xin trích đoạn một vài dòng viết của anh  , sau khi đọc bài viết ở Dân Luận :


' ....   Theo Blog Tuấn Khanh


- Con cái chúng ta vô tội -


Những đứa trẻ ngây thơ vô tội đó cần tiếng nói của chúng ta – những phụ huynh – vốn đã có quá đủ kinh nghiệm về sự suy đồi trong xã hội vì im lặng.Con cái chúng ta có nguyên bản sơ khởi là tự do và vô tội. Vậy chúng cũng cần được quyền lựa chọn học ngôn ngữ nào cho chính cuộc đời và tương lai của chúng, chứ không phải theo sự áp đặt tiến cống của ông Phùng Xuân Nhạ hay bất kỳ ai khác. Đừng quên, trong khi con cái chúng ta gồng gánh sách vở, và vứt bỏ cuộc đời bên ngoài để đáp ứng cho những chương trình cuồng điên của Bộ Giáo dục, thì có thể con cái những người như ông Nhạ đang rong chơi và thanh thản học những chương trình rất lành mạnh ở nước ngoài.Con cái chúng ta cũng vô tội như con cái những vị ấy. Chúng cần được sống trong một xã hội không có độc tài giáo dục và nói láo về Lê Văn Tám, Phan Đình Giót, không hủy diệt tri thức và không làm tổn thương thầy cô của chúng, không bị giải đi vào đồn công an ở tuổi thiếu niên, và không bị ép để sinh ra để trở thành công cụ cho ai đó, mà có quyền chọn cho mình một cuộc đời tự do, một lối đi tự do mà chúng muốn.


( Con cái chúng ta Vô Tội )
________________________________________________





 Đọc xong, thấy ngứa mắt , định ghi vài câu góp ý mà thấy bảng ghi điều lệ :


   

Hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn

0 phản hồi

Anh có  thấy điều gì lạ kỳ không ở chữ ' BỊA '


 Tại sao phải bịa ra một địa chỉ Email ? Vì sợ bị hacker hoặc những DLV hoặc CAM trả thù  ư ?

 Nếu sợ bị trả thù thì đừng hó hé gì  cho nó  lành , hén anh ?



....

2



     Có lẽ nếu tình cờ là một ngày nào đó , sau khi đọc những gì anh đã viết ở Blog của anh về các vấn đề  nhân quyền và dân chủ thì tôi vẫn giữ nguyên một cái tên  để không Bịa như sẽ phải bịa ở Blog DL .


   Bịa sẽ là chuyện KHÔNG CÓ THẬT .
    ( Khi ta tranh đấu cho quê hương của MÌNH  thì không nên Bịa Đặt - )


    Ngày xưa kia, tôi không biết anh NS Tuấn Khanh là ai vì đã có một TK xưa viết  nhạc .

    Sau đó, tình cờ liếc vào màn ảnh tV ở một chương trình chấm thi ca nhạc, tôi thấy và nghe anh nói chuyện vui vẻ quá là vui . Tôi không phải là fan của anh với những điều anh viết nhạc , tôi chỉ đọc - sau đó - những bài viết rất nhân bản của anh và tự thắc mắc  kiểu ' mình ên ' .

  -   Tại sao chúng chưa tóm anh  như Việt Khang ?


( Chẳng lẽ chúng sợ  đụng  vào anh vì anh có thế lực ? )





________________________________________________________________________




3.

  Anh Tuấn Khanh.


 Không biết đang ở chốn nào trên quê hương nhưng tôi đoán là anh ở Saigon ( 80 % ) .   Vậy ngày hôm kia anh có thấy SG đang thành sông không ?

  Và có lẽ , anh đã xem vài cái clips ở YouTube để thấy đoạn phim lụt lội ấy ?

  Phần tôi yên bình ở bên này, tôi mở YT thấy cảnh nước lụt và chẳng may, cái phông nhạc ai đó đã ghép vào một khúc nhạc rock khá thô bỉ !   Ở một cái clip khác , họ ghép một giọng hát giả dạng ông hoàng nhạc Việt để nhại lời chửi chính quyền .



    Thật tình  mà nói  : Thấy đáng buồn nếu muốn   làm chuyện Dân Quyền và Nhân Quyền khi thiếu ý thức !


   Có lẽ anh hiểu điều ẩn ý khi tôi viết cho anh ?



Lắm lúc, ta phải  tự hỏi Dân Trí là gì ?

















đs
















ct