lundi 19 septembre 2016

* Thêm một chút giữa Em và Anh

.











Thêm một chút giữa Em và Anh





__________________________________________________ _______






Người ta không thể nào kéo dài thời gian

Em hẳn biết điều ấy
Ở giữa những điều có khi thật ra chỉ là dối gian
( như bài hát Parole, Parole của Dalida và giọng nói Alain Delon )

em không là một Dalida đã muốn chết trên sân khấu
anh cũng không là AD đẹp trai quá đáng thời vàng son ấy


Anh chỉ là anh, kẻ bộ hành trên chiếc cầu lung linh ánh sáng
Thành phố này , khi đêm về tráng lệ như nụ cười của người tình
Thành phố này đẹp như ánh mắt hờ hững của những người đang tìm cách rời nhau 

Nụ hôn lộng gió ấy thơm mùi tóc
Như vị hương ngọc lan với tiếng hát của cô ca sĩ còn ở lại SàiGòn của em, của anh

Những lời từ ly rơi xuống và vụn vỡ tiếng động
Anh cũng đang nghe tiếng chân mình rã rời bước sau khi trốn tránh và quên tạm đi những tất bật và những bản tin không có gì gọi là vui vẻ quá đáng ...


Đi mãi , cũng mỏi chân
Ghé cái quán khuya dưới chặng đường nhìn ra hướng nhà thờ Đc Bà

Ngó thấy những điểm sáng mà ánh đèn trên cao rọi xuống

Gọi cà phê Ý Đại Lợi, lẳng lặng nghe Michèle từ tiếng hát của Gérard Lenorman .


Michèle <



Tu avais à peine quinze ans
Tes cheveux portaient des rubans
Tu habitais tout près
Du Grand Palais
Je t´appelais le matin
Et ensemble on prenait le train
Pour aller, au lycée.
Michèle, assis près de toi
Moi j´attendais la récré
Pour aller au café
Boire un chocolat
Et puis t´embrasser

Un jour tu as eu dix-sept ans
Tes cheveux volaient dans le vent
Et souvent tu chantais :
Oh! Yesterday!
Les jeudis après-midi
On allait au cinéma gris
Voir les films, de Marilyn
Michèle, un soir en décembre
La neige tombait sur les toits
Nous étions toi et moi
Endormis ensemble
Pour la première fois.

Le temps a passé doucement
Et déchu le Prince Charmant
Qui t´offrait des voyages
Dans ses nuages
On m´a dit que tu t´es mariée
En avril au printemps dernier
Que tu vis, à Paris.

Michèle, c´est bien loin tout ça
Les rues, les cafés joyeux
Mêmes les trains de banlieue
Se moquent de toi, se moquent de moi
Michèle, c´est bien loin tout ça
Les rues, les cafés joyeux
Mêmes les trains de banlieue
Se moquent de toi, se moquent de moi....
Se moquent de moi !



Cà phê nguội thì gọi thêm cà phê khác
Hơi nóng và khói bốc lên đầu mũi ngửi như anh chạm môi vào gáy tóc em đêm nào
Mình cạnh nhau
Nhìn thấy nhau

Mình cũng từng nghe bài hát tên Michèle ấy để em thấy anh đến đón em ở con dốc ngày em áo trắng
Cửa trường ngày thi cử
Em bận rộn với những con số khó ưa
Anh bận bịu với những mưu toan phải trái ở đời

Bàn tay có ngôn từ kỳ lạ của hơi ấm có chút rìn rịn từ hơi nóng của muà hạ có tiếng ve kêu trên hàng cây nào đó


Anh đã hình dung đến lúc em phải xa rời anh

Chúng mình là 2 vật thể nhỏ nhoi đến tội nghiệp

Chẳng có Chúa Phật nào thương tình cho dù em đọc 1000 kinh Lạy Cha

( Lạy cha chúng con ở trên trời , ý cha .......)



Cửa nhà th
 , có lẽ không tình và đẹp như cái cửa quán nước để nhạc tình ấy để anh nhớ lại bài Em Hiền Như Ma Sơ 


Ma Sơ em ngồi cạnh và thấy anh chỉ là quỷ sứ đội lốt người yêu

Người yêu đi tìm địa chỉ của nhà mình trên bàn tay có đường định mệnh của em và anh



...



Những ngày hạ nóng đi ngang những con đường ngập bóng tối của mình
Mình ngừng bước , bàn chân chạm bàn chân chúng mình
Và ... những lời tiên tri gian ác ấy báo động

Chúng mình rời nhau vì những lý do không thể cưỡng .


Quá khứ và hiện tại đang pha trộn vào nhau .



Anh ngồi nhìn trời , nhìn đất ở cái thành phố quen nhẵn mặt này 
Ở đây, trời đất và thời tiết lạ kỳ như ngón tay anh mở nút bật ở cái Pad nhỏ vừa lòng bàn tay .


Màn ảnh nói là mình có tin nhắn ở xa .

Cô gái ấy viết :

" .... Khuya đọc thơ anh ngọt ngào da diết ,buồn vương nổi buồn ...!
Cám ơn anh nhiều lắm ! "


Thật vậy sao ? Người đọc có thể cám ơn những nỗi buồn da diết như anh đang cám ơn chút gió lạnh đang tìm cách luà vào cổ áo .


Vậy sao, người ta có thể nào nuôi mình bằng những nỗi buồn khó cưỡng chống


Lý cà phê cạn đáy lắc đầu ngao ngán nhìn anh , anh buông màn ảnh pad , lắc đầu ngoày ngoạy nhìn nó và đứng lên .


Rời hành lang quán khuya

Ngửa mặt ngó lên bầu trời đầy sao báo hiệu cho một sáng mai đẹp trời

Anh tìm em , có lẽ em đang ẩn trốn giữa bầu tinh tú ấy


Dịu dàng như ngày nào ta đến bên nhau .



Đêm đang chìm sâu . Lạnh và Lặng !





đăng sơn.fr










... 




Aucun commentaire: