...
|
( ChỗHẹncủaThángTư - đs - ) |
......
Thời gian trôi quá nhanh , phải vậy không ?
Thời gian đã vượt qua những con dốc mà ngày nào thằng bé học trò đã đạp xe dài lưỡi để đến đón cô tóc dài áo trắng vì nhớ những sợi tóc dính trên vai áo dài, nhớ mấy ngón tay dài bám cứng trên cái cặp . Và ....
( Những ngày tháng tư ấy nóng lắm ! Biết như thế nên học trò này kéo học trò con gái kia vào quán nước và vu vơ nhìn nhau , cho nhau mượn quyển sách mà trong đó lỡ rớt tờ thư tình kiểu con nít nứt mắt mà học đòi tỏ tình ... )
Tình gì mà tỏ chứ ?
Người ta còn nhỏ xíu xiu .
Người ta mắc thức khuya học thi và bố mẹ canh chừng dữ lắm . Đi đâu cũng bị hỏi han như kiểu mật thám nên chừng vài năm sau học trò đổi trường , đi xa .
Góc cây bông giấy vẫn rung rinh nắng . Hàng cây me vẫn chừng ấy quãng đường dưới mưa , dưới nắng .
Quay đi, quay lại , những tháng tư khác cũng quay trở lại nhưng mỗi năm mỗi khác vì không ai có thể làm thời gian ngừng lại .
Vào thư viện rồi ra thư viện sau khi đọc mòn vài trang giấy , tự dưng nghĩ được vài cách để giữ lại thời gian :
Chọn đôi giầy thật tốt , xách theo cái máy ảnh đi khắp nơi, những tia mắt nhìn để bấm ngón tay lấy ảnh là vài ý nghĩ thoáng qua trong đầu ...
Có những buổi tối , rời mảnh vườn, bật ngọn đèn đầu giuờng, lật lại những trang truyện cũ mèm , đọc và đọc cho đến khi thấy thèm biến thành một nhà văn để có thể viết . Có khi viết giữa một khoảng không .
Vài lúc như thế , bóng tối thức dậy , thắc mắc :
- Viết gì ? Viết kiểu nào ?
Trả lời cái bóng tối mông lung ấy làm gì cho phí sức chứ !
Màn ảnh và hình ảnh nhả ra vài bản nhạc nồng nàn của Sade , Toni Braxton hoặc của Richie với bài Lady .
Nghe vậy thì viết cho Nàng :
" ...... Giữa câu gọi là Lady hoặc là Bé - anh để em chọn như lúc em chọn một chỗ hẹn ở đầu tháng tư có nhiều gió , nhiều mây và mưa ...
Hãy biết rằng ở bất cứ chỗ hẹn đã chọn nào, anh cũng có thể nắm lấy bàn tay em và đưa nhau đến một chỗ riêng - Rất Riêng .
Trước khi đến ( những ) chỗ ấy, anh chỉ yêu cầu em vài chuyện nhỏ mà thôi :
- Đừng cứng đầu kiếm chuyện cãi vã mỏi cái miệng chim chíp của em
- Đừng đòi đi ngang những khu phố có tiệm sang trọng bán đầy máy alô của Trái Táo Thiu hoặc các tiệm nữ trang, bóp ví .
- Hãy quên đi những trang viết về những mối tình ảo trên Net .
Bây giờ , mình đi .
Mình đến một nơi xa những khói, những bụi đường từ hơi nóng của thứ nắng cháy , xa những đố kỵ hiềm khích cuả những kẻ mệnh danh biết đọc và biết viết ( chúng ta ghét họ )
Mình ghé những nơi chỉ có thứ âm thanh không xuất phát từ cách gào thét và làm dáng của những Diva biểu diễn quá lố trên sân khấu ( Bản nhạc All by my Self từ cách hát của diva dỏm bên kia hát rất khác với diva thật bên này ..... )
Ngồi xuống đi em . Em không bao giờ là một diva để anh yêu em bằng một cách khác - Cách không như ai, giống ai .
Trong khi anh nhìn em để kể chuyện, em có thể nhắm mắt hoặc mở to đôi mắt , em làm gì thì cứ tự nhiên, miễn là em để anh chui tuột vào ý nghĩ nơi em bằng cửa mắt giữa những thứ ánh sáng mà em đang có .
Em đừng tìm định nghĩa của chữ Lady hoặc danh từ ' Bé ' làm gì vì lẽ : Lady trên cung nhạc của chàng L.R khác . Cô ấy nằm trong mộng của ông ấy .
Danh từ Bé hoặc Nhỏ của nhà văn ĐoànThạchBiền cũng đã biến mất khi ông ấy về già ...
Những gì nằm trong thế giới âm nhạc hoặc tiểu thuyết thì hãy trả lại nguyên vẹn .
( Ở một năm tháng cũ ấy , anh đã gọi một cô tí nị có đôi mắt muộn phiền kia bằng ' bé ' - Bé chụp ảnh ngồi ở trước cửa nhà thờ trông nhỏ nhoi tội tình và rất bơ vơ, vu vơ .
Anh đã nhại lại chữ nghĩa của ông nhà văn ấy để viết Tình Bé Làm sao Lớn .Lớn và bé bỏng từ những cơn mưa dai dẳng ở SàiGòn trên những vòng xe đạp hoặc những chuyến xe buýt ....
Bây giờ, có lẽ bé ấy lớn và già đi rồi .
Chuyện từ lẽ tự nhiên mà thôi , mỗi năm qua đi, người ta đổi mới từ ánh nhìn, từ điệu suy nghĩ và theo từng hoàn cảnh sống . Những gì mình đã sống ngày hôm nay và ngày mai mốt sẽ khác nhau .
Bé xưa có lần nhắc chừng :
Nếu anh về Saigon , bé muốn gặp anh để xem anh ra sao ? Xem anh xạo ra sao ? -
Hơ và Hứ Hứ !
Khi nghe câu nói ấy, anh nghĩ thầm < Bé xưa này ! Đừng nghĩ là anh sẽ rất mềm mỏng như những gì anh đã viết trong cơn mộng làm nhà văn nhé, bé ! Nếu gặp anh , có thể bé sẽ thất vọng vì anh không bao giờ chiều chuộng nữ phái với tính cách du côn, ba trợn từ sự ngang tàng cố hữu và sống sượng .
Bé xưa gặp anh để làm gì ? Chẳng lẽ để xin chữ ký và copy như bao kẻ đã chạy theo tài tử màn bạc hoặc mấy ca sĩ siêu sao mà ta hay nhìn thấy ? Anh không nổi tiếng như họ . Hứ !
Bây giờ , để sửa soạn về thăm quê cũ , có thể viết vài hàng cho bé Xưa ấy như sau :
''
Bé con !
Khi xa quê thì hẳn nhiên mình rất nhớ .
Nhớ đủ thứ , nhớ lung tung .
Khi trời sắp vào hạ với nhiệt độ trung bình của miền nam quê hương là 36, 38 độ C , đóc và biết trời đang hạn hán ngược lại với nơi tôi đang ở. Mưa ở đây đã rất nhiều từ tháng 12 năm ngoái .
Rời phi trường và những náo động sẽ có chung quanh , tôi sẽ tìm đường để đi ngang nhà thờ Đức Bà và tìm lại những bậc thang của nhà bưu điện. Có thể tôi sẽ dáo dác nhìn quanh quẩn và hình dung ra một hình ảnh Bé Xưa có đôi mắt rất buồn .
Nhìn những bóng dáng tóc dài, tóc ngắn đạp xe đi ngang, tôi hình dung ra bé và nhớ lại những đoạn văn đã viết cho bé với những cái tựa rất cà chớn của mình : Tình Bé Làm Sao Lớn hoặc Tình Bé chợt đã Xưa ....
Phải rồi . Những gì xưa cũ thì vẫn chừng ấy . Và chúng ta sẽ không bao giờ gặp nhau như lúc chưa hề quen nhau
*
Không nhắc chuyện xưa nữa để trở lại bên nhau .
Uống nước đi , hoặc là gọi thêm một ly whisky để có thể bồng bềnh đỏ mặt trong lúc nghe nhạc tình . Ta cứ việc thản nhiên nhậu nhẹt với nhau .
2.
Nếu lỡ say nhè nhẹ ngơ ngẩn thì khi vưà dứt tiếng vĩ cầm của một bài hát buồn thảm, anh đưa em về một chỗ khác .
Chỗ này không để đèn néon , Chỉ có thứ ánh sáng dìu dịu mà thôi . Chúng mình có thể nghe lại bài Lady , nghe rất nhỏ để tiếng nhạc đệm không làm kinh hoàng cảm giác của ngón tay vẽ hình trên thân thể em .
( Hình như ngón tay đang viết chữ Bé & Lady )
Viết để giữ lại thời gian .
đăng sơn.fr