. dangson.fr |
**
CÓ THỂ LẮM CHỨ -
Cũng có thể,có ngày tôi ngừng viết Truyện Ngắn ở đây,ở đó .
Bởi vì vài lý lẽ :
Tôi không đủ kiên nhẫn để viết, để lèm bèm bịa truyện giữa sự hư cấu và chuyện thật ở đời trần gian .
Đã viết gì với cách viết của mình ?
Không lẽ,tôi ngó quanh quẩn chung quanh mình rồi pha trộn giữa chuyện thật và chuyện ảo ?
Tôi đã viết gì từ thời của Saigon ? ( một thành phố chật chội từ sân trường cho đến những góc phố )
Tôi đã viết bao nhiêu truyện ngắn để gửi đăng báo ? Để làm gì ? Để được gì ? - - Danh tiếng ảo vọng ư ? Có cần làm nhà văn để có tiếng tăm trên một diễn đàn của chữ nghĩa ?
Đã có bao nhiêu nhà văn sống thật với chính mình ?
Ôi ! Ơi ! Tôi tung hê - Tôi chán chường như chán nhìn những bộ mặt không có thật . Vênh váo lắm với chữ ( nhưng không có nghĩa )
Ôi ! Đời .
**
CHUYỆN CỦA NHỮNG DẤU CHẤM -
Buổi chiều , trở về nhà, mở máy , chỉ thấy có hai dấu chấm buồn thỉu, buồn thiu .
Sau một khoảng lặng im, dấu chấm này hỏi dấu chấm kia :
-- Có gì buồn ? Sao im rỉ, im ran ?
- Có gì đâu mà nói ! Nói gì ? Kể gì ?
- Thì hãy kể chuyện tình .
Dấu chấm ngưòi lớn buồn bã :
- Rồi ai cũng bỏ tôi đi mất
Dấu chấm nhỏ vỗ về như ủi an :
- Thì hãy thử viết văn . Chữ ít khi bỏ rơi chữ .
- ....... ! .......
( Có đôi khi không nói năng gì thì cũng là đã kể lể rất nhiều ở những dấu chấm buông thòng )
***
. NgàyMai và ngàyMốt .
( * nguyễnthịChữNghĩa )
Hay con số trên tờ lịch dòm nhau, khều nhau .
Mới hỏi cũ :
- Ngày mai, em có gặp anh không ?
- Không em ! Những ngày qua đi, không bao giờ trở lại, em gặp anh để làm gì ?
****