.
Chiều SàiGòn đang mưa to . Tôi vội vã dưới chiếc dù, băng qua đường ghé bưu điện . Nhịp tim đập lững thững và đập nhanh hơn bình thường .
Lòng chỉ muốn gặp được một người . Đó là ông cụ có chữ viết rất đẹp và hay ngồi gọn lõn với cái bàn nhỏ với công việc viết hộ thư từ, giấy tờ . Đang ở giữa cơn mưa nhoè nhoẹt , tôi ngẩn người thất vọng khi không thấy ông cụ để buồn rầu trong bụng .
- Hình như cô đang tìm ai ?
Giật mình quay sang tiếng nói bên cạnh . Một khuôn mặt dưới cây dù màu xanh đậm . Dáng này không phải là người ở thành phố này . Tôi có linh tính là như thế .
Ánh mắt ấy làm tôi thốt lên , bất ngờ :
- Sao ông biết là tôi tìm ai ?
- Vì tôi cũng đang lóng ngóng tìm ông ấy . Tôi nghe nói ông ta viết thư tình rất hay ?
Hai cánh dù chạm nhau lất phất nước mưa . Tôi đổ chứng tinh nghịch hỏi người lạ :
- Bộ ông đang định nhờ ông cụ viết một bức thư tình ?
Đàn ông lắc đầu :
- Không . Cô ! Tôi nghĩ là tôi chỉ tò mò mà thôi . Vì tôi đủ sức viết thư tình hay hơn ông ấy .
Thật là một kẻ kiêu ngạo khi nói như thế . Tôi tò mò nhìn gã như nhìn con quái vật từ mặt đất chui lên . Tôi bỉu môi :
- Ông là cái thá gì mà dám nói như thế chứ ?
Gã nhún vai :
- Tôi đã viết hộ nhiều lá thư tình cho lắm kẻ bị bí chữ khi bị tình ái vật .... Cô có thể tin tôi .
- Tôi nghĩ ông đang nổ và nói dối . Không thể nào ông có thể viết hay hơn ông cụ ấy của tôi . Ông ấy là nhà văn .
Gã lại nhún vai với điệu bộ bất cần đời . Gã lầm bầm : Tôi có thể viết dùm cho cô một lá thư tình ngay bây giờ nếu cô muốn đọc . Và tôi sẽ thế chỗ của ông lão cho việc Viết Thư Tình . Tôi nhường cho ông cụ thảo đơn xin việc làm, thư đòi nợ hoặc các dịch vụ linh tinh khác .
Tôi dợm bước định quay đi, rồi lại tò mò :
- Ông là nhà văn há ông ?
- Không . Tôi viết ở một vài diễn đàn . . . Ở chỗ ấy có những cái mẫu để viết thư tình ướt và mềm . Cô hãy vào đọc thử .
Quay đi .
Chiều mưa Sàigòn bay bay . Lá rơi nhẹ như một dòng chữ của thư tình .
...
thư tình viết hộ - 2 -
.....
Hơn cả hai tuần nay , có dịp ghé lại nhà bưu điện tìm ông cụ . Không phải vì ông đẹp trai, ăn nói có duyên mà vì thấy ông nhã nhặn, hiền lành , dễ mến và có tài nhanh nhẩu đoán đúng ý người muốn nhờ vã ông viết thư hoặc làm giấy tờ hành chánh ...
Thấy mình lại buồn buồn khi không thấy ông . Chỉ sợ ông bệnh nặng hoặc đã từ giã cuộc đời ( Ông ơi ! Ông ơi ! Ông đang ở đâu ? )
Quay lại . Lại gặp gã . Lại thấy một nụ cười .
Đang buồn, đang bực dọc . Sẵng giọng :
- Ông Chảnh này . Ông lại định gặp ông lão sao ?
- Cô tò mò quá há cô ? Mà này ! Cô đã vào diễn đàn đọc thử mấy cái tựa đề Viết thư tình chưa ?
- Ông có biết viết thư tình dùm là phạm tội lừa gạt không ?
- Mình làm ơn cho người khác mà . Đáng lẽ phải có phước chứ ? !
- Hay là tôi định nhờ ông một việc . Ông có thể góp ý hoặc viết hộ tôi một bức thư từ chối tình yêu không ?
Gã có vẻ ngạc nhiên :
- Cô không thể tự viết hay sao ?
Tôi ngần ngừ rồi buột miệng như xưng tội :
- Tôi đang bị một kẻ đeo đuổi theo từ năm lớp 9 . Hắn nài nỉ tôi yêu hắn cho đời hắn vui hơn .
Mặt gã đàn ông sưng lên, giọng cấm cẳn :
- Thì cô cứ bảo thẳng vào mặt hắn là " tao không thể yêu mày . Xéo ngay đi " - Viết thư từ chối làm gì cho mất thì giờ của mình .
Tôi tỏ thái độ giận . Rời bước bỏ cái gã người lạ vô duyên ấy đứng ở vệ đường .
Trời Sàigòn lại chực mưa . Lá rơi rơi quanh quất . Lòng sao lại vẫn nhớ ông cụ đã viết một lá thư tình vào năm năm về trước . Người cũ nay đã nhạt nhoà .
Mưa rơi bên này phố . Quay đi, quay lại , chợt thấy thèm nỉ non bằng dòng chữ rất đẹp ngày nào của ông cụ .
đăng sơn.fr
...
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire