mardi 29 juillet 2014

- Nhỏ Thị Nhóc - 1 - 2 ......

.







 Loay hoay mãi mới chọn được một đề tài để viết .
 Chuyện đơn giản mà thôi . Chuyện và Truyện chỉ khác nhau ở 2 mẫu tự mà xem ra rắc rối .


   Nhỏ muốn làm người lớn hơn chút nữa khi viết để thoát hẳn ra cái vỏ con nít ăn chưa no, lo chưa tới .
 Chuyện của Nhỏ  là đi học như câu   chữ in trên  những cái áo thun của lũ Teen :
" Yêu là chuyện nhỏ, học là chuyện lớn .  Hãy bắt đầu bằng chuyện nhỏ " -


 Đôi lúc,  Nhỏ phát bực mình với những câu nói chẳng ra đâu vào đâu :  ' Chuyện nhỏ như con thỏ ' hoặc là ' Chán như con Gián '
 Nhỏ biết rõ là những  câu nói nhảm như thế không thể nào đi vào văn  học, cho dẫu là ở văn học mạng .


 Nhỏ muốn vượt thoát trong cách viết của mình .
     Chuyện để vào Truyện có lắm điều gian nan .    Nên bắt đầu câu chuyện bằng cách nào ? Làm sao để dẫn  truyện với những tình tiết éo le để cuốn hút độc giả  ?


 Nhỏ cắn bút, gãi đầu . Chẳng lẽ lại lôi hình ảnh của những kẻ đang đeo đuổi mình để thêm thắt và viết ?
 Chẳng lẽ lại ghép câu lèo nhèo của cái gã kia đã nài nỉ đòi hôn lên môi mình ?

Nó đòi , và đòi thêm hàng năm nữa thì cũng kệ . Nhỏ không yêu hắn . Chỉ thinh thích, hơi thích tí tẹo mà thôi ..
     Ở một câu chuyện đời thì có nhiều chữ " Chẳng Lẽ ,,,,, "



    Cắn bút, ngồi thừ người một hồi lâu, mỏi mông, mỏi lưng , Nhỏ sực nhớ đến một người  có thể giúp mình . Nhỏ mừng rỡ , réo gọi :


- Ông ơi ! Ông giúp em với . Em đang muốn viết văn ?

- Cô muốn viết thể loại nào , cô ?


- Ơ ơ !  Viết về truyện  cây sáo bằng trúc . Sáo biết nhập hồn biến thành người trần gian ....


 Ông ta  im lặng chốc lát rồi làm khó :
 - Cô muốn tôi làm thầy dạy viết văn cho cô hay sao ?

Nhỏ ngồi im , háo hức rồi rất thất vọng khi nghe ông ta nói :

- Này Nhỏ !   Muốn viết văn thì hãy chờ vài năm nữa để đủ lớn hơn với kinh nghiệm sống . Lúc ấy, Nhỏ sẽ có thể viết sâu sắc hơn .


 -    Ôi ! Có cần lấy một bút hiệu  cho  dễ nhớ và có ý nghĩa không hả ông  ?


- Dĩ nhiên rồi . Hãy lấy cái tên rất dịu dàng ngòn  ngọt là Nhỏ thị Nhóc .
 ..






Ch(Tr)uyện  lạ đời .

(   Có thể là sau  vài năm nữa , sau khi thật sự trải qua vài chuyện tình lắm buồn vui , Nhỏ sẽ không cần phải nhờ vả ai để có thể thật lòng mà viết )




 đăng sơn.fr





2.





 TRÁI NON
ở Nụ Hôn Đầu .


__________________________________________________________


----- by   Nhỏ thị Nhóc .








 - Chú  có thấy câu chuyện của cháu hay không, chú ?


 -   Nhắc lại đi, cháu đã kể  về chuyện gì ? Chú quên mất rồi .



Con nhóc tì la làng lên . Thật là hỏng chuyện ! Có vậy mà chú cũng không nhớ .

 Nhóc đã kể cho chú nghe là có gã kia, nó đòi hôn , nó nói là ở Sài gòn người ta hay để ý . Hôn nhau ở giữa lộ, giữa xá kỳ lắm vì họ sẽ đánh giá mình ...



     Chú đã im lặng , lắng nghe , rồi Nhóc kể tiếp :


   - Hắn đòi dắt cháu vào nhà nghỉ để thoải mái mà hôn .  Cháu hãi quá, nhớ lời mẹ dặn là đừng theo lời ai gạ gẫm . Phải cẩn thận .


   -  Rồi sao nữa , bé ?


 - Xời ! Nó sưng mặt lên, nguây nguẩy nói " Thì em cứ khư khư ôm lời mẹ dặn để lở dở chuyện tình cảm của mình "  . Thế là nó bỏ đi .



  -    Chuyện của bé dở thật ! Nhạt như nước ốc .


   -   Thì có sao thì cháu kể vậy mà . Mấy lũ con trai , đàn ông  chả có mấy tay đàng hoàng gì .  Chú nè ! Chú có nghĩ được cái gì hay ho  hơn để viết  truyện về những nụ hôn đầu tiên không ?



   - Để chú nghĩ thử xem sao . Không hứa gì đâu 


   -----



   Ngày qua ngày . Chẳng thấy cái ông chú ấy viết gì về Nụ Hôn Đầu bị xí hụt ấy . Nhóc  hết kiên nhẫn, tìm chú đòi nợ .  Chú cười, cười :


   - Nhỏ này ! Nói Nhỏ đừng buồn nghe :  Hãy quên cái thằng cà chớn ấy đi . May mà Nhỏ đã không nghe lời dụ ngọt của nó . Nó xạo đó .


   -   Tại nó nói là nó yêu  cháu mà . Lúc ấy , nó còn hỏi là cháu đã hôn ai bao giờ chưa nữa đó !





   Kệ bé -    Chú nói là  " kệ bé " . Thật tình mà kệ . Nhóc còn con nít ranh . Làm sao Nhóc hiểu được tình yêu là cái gì, gì ?    Chuyện tình yêu không phải là cứ mơ mộng khi ngồi ở khung cửa sổ buổi chiều và cắn bút tưởng tượng qua màn mưa .



     Đừng vội ở hình ảnh trái non  trên cành còn chờ chín .



     Muốn hiểu được thế nào là tình yêu nằm  trong một nụ hôn đầu thì đừng chạy, cứ nhẩn nha mà đi .  Qua những chặng đường đời bằng những giọt lệ, bằng những nụ cười và một ngày kia sẽ thấy mình lớn hơn chút nữa .

  Lớn như một cái tên ký dưới một bài viết  rất ra hồn, ra dáng .




   Khi ấy, Bé sẽ hiểu là tại sao một người viết văn lại lấy cái tên mới là Nhỏ thị Nhóc .










...


3.   NHóc thị Nhỏ đang viết :





 Thay vì nói với cái vách tường .



Nói chuyện với 4 vách tường thì chán chết ! Các vách tường nếu hiểu theo nghĩa của văn chương là sự im lìm - câm lặng -


          Là người ham mê đọc sách từ bé, tôi đủ khả năng hiểu được nỗi cô quạnh của một người đối diện với mình khi nhìn thấy cái bóng vò või của chính mình đang soi trên vách qua ngọn đèn .  Và mỗi thứ cô đơn đều có một hương vị khác nhau :  Ngòn ngọt như một nụ hôn vừa từ giã nhau ở góc vườn khi bịn rịn  rời nhau . Đăng đắng như nụ cười không còn gì để nói lúc rời hẳn nhau ở đoạn cuối tình yêu .




          
 .






.....

Aucun commentaire: