dangson.fr |
Bây giờ , chiều đang rơi trên mái nhà, nơi anh mở khung cửa sổ và viết .
Nhạc êm , tiếng ca sĩ nồng nàn đang hát bài Khúc Mưa .
Chuyện kể về cơn mưa ngắn và lời nhớ nhung .
Nghe như thế, những giọt mưa cũng vừa rơi . Muộn .
Muộn như một ngày dài vừa rã rời của anh .
Muộn nhưng vẫn còn là không muộn . Vì em đã đến, em gõ cửa .
Mình điều để nói, để rủ rỉ, rù rì .
Khi em đến thì bài hát tên " Khúc Mưa " sẽ không còn buồn thảm nữa . Vì anh dấu đi câu người ấy hát :
" ... Em đi về cuối trời, phía trời hồng, anh mong chờ mãi khi mưa gào thét .... "
" ... Em đi về cuối trời, phía trời hồng, anh mong chờ mãi khi mưa gào thét .... "
Họ buồn khi viết nhạc như thế .
Khi anh có em, anh lờ đi những điều đã làm họ buồn bã , quên tiếng kèn saxo lưng lững giữa tiếng piano đệm nho nhỏ .
Em !
Anh đủ sức hiểu tại sao những người yêu nhau hay buồn bã .
Anh sợ anh là họ .
Nói đi - Cười với anh đi .
Cười bằng một phần tư của cái đuôi mắt ( cho dù là sau một ngày bận rộn và mệt mỏi ... )
Nói đi . Nói là em đang ở bên anh .
Khúc mưa sẽ làm chúng mình dịu dàng hơn .
Dịu như ly nước mát
Nhẹ như mây trời mùa hạ che cơn nắng khi em dựa sát vai anh .
Những khúc mưa sẽ bỏ chúng mình ra đi .
Sẽ còn lại một con dốc, một bờ sông liu riu gió .
Sẽ còn lại hơi ấm từ một câu viết, một lời nói yêu thương .
Anh pha lời nói ấy và giữ lại ở một khúc mưa , nếu mưa lại trở về . Nếu em cũng là một cơn mưa để ướt đẫm anh .
Em - Em -
đăng sơn.fr
.....
.....
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire