dangson.fr |
Hôm nay , đáng lẽ anh không vui cho lắm .
Không vui vì nghe, vì mắt chạm phải những bản tin khét nghẹt của bom đạn bên xứ Israel - Palestin
Con người hung ác, hung hiểm quá !
Anh ngấm ngầm, chù ụ , đang định viết về những điều đã làm mình băn khoăn .
Khi anh nghĩ ngợi, thì có lúc anh muốn nổi khùng, nổi cọc kiểu côn đồ , du đãng .
( Anh đã muốn biến chữ nghĩa của mình thành chiếc máy bay để oanh tạc lên lòng thù nghịch oái oăm của con người ... )
..
Mà thôi .
Anh đang cố gắng hết sức mình để dịu lại . Để khỏi phải nhăn nhó rất xấu xí như những lần em nhắc nhở : - Đừng nhăn nữa . Trông kinh dị lắm !
Ừ mà ! Ừ mà !
Anh ráng hiền, ráng dịu, ráng mềm .
Mềm như giải nắng lụa của buổi sáng vừa mưa xong .
Dịu như những ngón tay đang thử vẽ hình về một nỗi nhớ êm đềm .
Anh dịu đi để vẽ một con đường đê , gió trên sông hiu hiu như cánh áo bà ba em mặc ở đầu làng .
Anh vẽ bờ hồ có hai người ngồi câu cá và tai nghe tiếng đàn vịt cạp cạp đi kiếm ăn .
Cặp vịt kia lội sát vào nhau . Hình như chúng nói với nhau :
- Mình nè . Ăn gì thì ăn, để phần cho lũ con với nhá mình .
Vịt đực gật đầu thấy hiền , hiền :
Ừa mà mà . Tui thương con của mình .
Dịu dàng như thế , như bàn tay em xoà rộng dưới nắng , khi em đưa bàn tay em cho anh dắt qua cây cầu gỗ bắc ngang con sông quê mình .
...
Hôm nay . Anh có em .
Hôm nay, anh sẽ quên những điều làm anh bực dọc .
Chỉ vì .. ( Anh có em ) Hôm nay .
...
đăng sơn.fr
.....
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire