.
Viết
Từ Những Lời Chúc của MƯA ...
________________________________________________________________
( thêm những lần rơi mưa )
Phần đông, sau một buổi gặp gỡ ( tiệc tùng ) , khi chia tay nhau, người ta hay chúc nhau : - Về ngủ ngon , nhé - hoặc là : Thượng lộ bình an ....
Vậy mà có người nỡ lòng buông câu : ' Chúc Thầy một ngày chủ nhật mưa '
Bộ hết chuyện để mà chúc hay sao ? Hay là tại bị nổi chướng bất ngờ ?
Mưa nhiều, mưa rơi cả ngày thì buồn lắm như ngày nọ những người bạn viết và tôi lăn ra làm thơ tình :
( cơnmưaNhỏ )
em bay đi và tan đi vào cơn mưa nhỏ
tôi thầm thì với bóng đêm không rõ nét
và cay đắng chúc em
chúc em hãy quên
những lời tỏ bày không bao giờ có thật
như mùa mưa đã giả vờ giữa đêm
đs .
*
Thêm
thêm lời chúc hay lời nguyền
buổi sáng mưa bay ngày chủ nhật
Chúa phật thấy ai vào xưng tội
tội lỗi tôi đã khấn nguyện
tất cả địa ngục ở trong em
Không -
không là cơn mưa những tối mưa vội
không là bài thơ chừng mực 1001 đêm
em - em !
vì không là không như thế
chữ ' không ' nằm giữa chúng mình
tình đến và vội biến nhanh
ở bài thơ vưà chưa khô mực
không
chỉ là không - thế thôi .
( nguyễnTrườngAn - Pasis )
Lời dối gian thật tình
_____________________________________ N.DuyToàn
Ta có thể nói dối với nhau
Giữa cơn mưa lấm tấm
Trên bài thơ đã phai màu
Hương sắc ở trang sách thời Khổng Tử .
Ta có thể lừa dối nhau
Ngán ngẩm nhìn nhau
Ở những trang thơ của định lý triết nửa vời vô thức
- Chỉ như lời gian dối thật tình và giả vờ , mà thôi
***
Tôi muốn nói với họ rằng :
- Biết rồi mà . Khổ lắm nói mãi . Ai mà không biết tình yêu nào cũng có hai ba bộ mặt của nó chứ ?
Ai bảo cứ táy máy đi tìm và dụng vào nó làm gì rồi lại thất tình và lăn ra đất kêu rêu kiểu ăn vạ .
Tình yêu bị điếc , cứ ăn vạ nó, nó quay đi và ....
Vật vã ăn vạ tôi làm chi - em ?
Tôi làm gì được để em vui, em ?
Tình yêu ấy có khi chỉ là bụi
Khi sương mờ buổi sáng vướng mắt em
Em lấy ngón tay dụi mắt
Hạt bụi rơi xuống trên đường về
Một thoáng rưng rưng , rồi một chút
Một chốc mà cứ ngỡ là lê thê ....
............
Ai không tin là tình yêu chỉ mang lại những điều phiền phức thì ráng mà chịu, yêu cho đã đời để lúc người ta bỏ đi rồi lại than van đau sót .
Chuyện cổ điển muôn đời đã có từ lúc cái ông Beethoven sờ soạng những ngón tay trên phím dương cầm và viết bài : Lettre à Élise .
Mèn !
Nhớ lại những ngày cũ ở thành phố ấy mà tôi đặt tên là ' cái hộp ' - Cái hộp ấy đẹp hay xấu thì tùy vào cái nhìn riêng của những con kiến mang tên người đang bò , đang chạy .
Tôi đã là một con kiến tóc ngắn, ốm nhom, ngong ngỏng cao . Những con kiến áo trắng ấy đã bò đến trường con gái và ngẩn ngơ với mưa nắng hai muà ....
Khi chúng mình chỉ là những con kiến thì có những con kiến khác mạnh và bò nhanh hơn mình nên cuối cùng thấy mình lủi thủi .
Có lẽ trời thấy tội nghiệp mình nên thương hại cho mình gặp con bé ấy ....
Chao ơi ! Lạy chúa tôi !
Bé rời trường lớp 12 sau những tháng ngày khốn đốn , bé rời tạm khu vườn có quán cà phê ê ế khách nhà bé khi có cái hẹn đi chơi với con kiến tóc ngắn .
Buổi tối SG đã dịu, đã đẹp khi không có một nửa hạt mưa . 2 con kiến gửi xe gắn máy tung tăng đi bộ bên nhau dưới hàng cây đầy bóng lá đi ăn, đi uống nước .
Trời ơi !
Tôi không phải là thầy tu nam mô , không phải là ông linh mục nên tôi say sẩm khi nhìn bờ tóc dài của con kiến nhỏ bay trên bờ vai và nụ cười có cái răng khểnh kiểu bắc kỳ .
Trời ạ ! Hình như buổi tối SG đã làm em xinh , em có duyên hơn và con trai ngờ nghệch bất ngờ để ngu cũng bất ngờ ....
Vậy mà , ngày xấu trời kia, có con kiến khác bò đến ẳm nhẹ con kiến xinh đẹp ấy đi mất .
Buồn buồn nên làm đại một bài thơ ( mưa ) :
Trời mưa
thì kệ trời mưa
Mưa rơi ướt tóc để thừa tình em
Em quay lưng lại , như đêm
Đêm mưa đẩm ướt làm mềm nhũn tôi ...........
Làm xong bài thơ, hình như mình tìm được vài điều để tạm an ủi mình.
Hình như là như thế .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
ct
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire