.
Viết ở Ngày Hôm Sau .
*
( Chuyện cũ ) :
Đêm qua đang viết ngon lành, lúc tải bài, cái pc mắc dịch làm chữ biến mất . Ơ hơ và hứ hứ . Uổng công ngồi còng lưng và cúp điện , đi ngủ .
Đêm qua đang viết đến đoạn gây cấn :
" Nếu em nhỏ SG dùng ca từ của nhạc sĩ TCS mà diễn giải thì tôi có thể cãi cọ với em như sau :
- Em có thể lầm lẫn với notes nhạc và ca từ ở vấn đề Lời và Nhạc ( từ chữ Thi Ca ) ..
* ( Chuyện Mới ) :
Sáng nay, thức dậy , hoảng hồn ác ! Thấy mình còn sống , tà tà sống . Té ra mình chưa hui nhị tì . Mô Phật .
Bữa quà sáng, bữa cà phê sau khi tập thể dục , nhìn cuốn Agenda mà thấy rùng mình : .......
Zen - Zen đi mà . Ghi vào một khoảng trống chữ OK và bay ra đường . Zen ! Zen ! Những bản tin tức đã không có gì mấy vui . Zen ! Hạ hoả đi ơi ơi . Đài khí tượng nói là mưa sẽ là mưa .
...
Ở cái xứ này , trừ nhà nông , ai cũng ớn mưa .
Mắc cái chi mà ngày nào cũng mưa ? Trời ơi , trời ơi ...
Khỏi cần kêu trời , kêu đất nữa . Mưa thì cứ mưa đi, tôi quen rồi . Quen từ ngày ấy ở xứ cũ , đã ngồi ở quán vắng, giả vờ yêu đương để thất tình làm bài thơ , rất vội :
... mềm lòng chi , vài hạt mưa đã cũ
cũ một thời sách vở ngủ trên tay
em , áo lụa , ngang nhà, tôi chợt nhớ
con đường về dài lắm - người nào hay ?
mềm đi tôi . Giọt cà phê ngồi quán
chiều mưa ấy ( có lẽ ) ở tháng năm
tóc cài bím và cây dù đủ ướt
thấy mình buồn như tượng chúa ăn năn ....
...
Nghĩ lại sao thấy mình ác đức quá là ác . Ngày mưa đã như thế . Tại sao lại làm mình buồn hơn chứ ?
Có thể nào làm mình vui hơn không ?
....................
2.
4.00 pm . Giờ nghĩ dưỡng sức, mở Net . Thấy chữ của con nhỏ người SàiGòn . Hết hồn ở chủ đề Một Chút .
Hết hồn vì một vài lý do rất nhỏ xíu kiểu một chút :
. Hắn viết văn như kiểu nói chuyện !
. và hắn làm bài thơ thấy kỳ kỳ :
Nguyên văn của hắn <<<
''
Làm những bài thơ tình
Có hai người dìu nhau đi dưới cơn mưa
Mà mưa thì lạnh rát
Còn tình thì rách nát ''
______________________________________________________________________
Mèng ơi ! Trời ơi !
( Chẳng biết hắn ăn trúng cái gì mà làm thơ như thế ấy ? )
Vì nếu ai cũng làm thơ kiểu như thế thì các ông, các nàng thơ sẽ chạy mất dép và lăn ra mà ngáp ngáp như cá ở miền Trung đang chết .
Má ơi ! Ông bà ơi !
Nói thật để mích lòng con bé SG ấy một tí nị :
- Nếu ở khóa dạy kịch nghệ , em là học trò của tôi thì tôi sẽ làm em nhè nhè trong vòng 5 phút phù du . Và em sẽ hiểu tại sao với hai trái trứng màu đỏ khi em nộp bài .
( Tôi nói thật tình mà . Nếu cần viết văn , làm thơ về mưa thì tôi có thể lãng mạn chút đỉnh cho ra vẻ , nhưng ... Ở ngoài đời , tôi không như thế đâu , em ... )
Trước khi xụ mặt và giận dỗi , hãy để tôi giúp em từ những câu thơ về Mưa của em :
1.
''
Làm những bài thơ tình
Có hai người dìu nhau đi dưới cơn mưa
Mà mưa thì lạnh rát
Còn tình thì rách nát ''
Nếu tôi là EM , thì tôi viết :
Làm dùm một chút thư tình
Về chuyện cơn mưa cách ngang đôi mình
Mưa rơi từng giọt lạnh tanh
Tình chưa kịp dứt , sao tình rời nhau ?
2.
Ở bài thứ 2 , nhỏ SG viết :
.Em nghe dại khờ
Chỗ anh có cơn mưa lạc lối
Về đi anh đừng để mà em bối rối
Đừng để em lạnh tối này nha
Chỗ hẹn chúng ta chưa gọi là xưa
Đời thì còn lê thê không điểm cuối
Dẫu tóc anh pha màu sương muối
Em vẫn đợi mà mặc sông cạn núi mòn
..
Chuyện gì đã xảy ra ở bài thơ như thế ?
Ở đoạn câu thứ 3 , cô Sg đã bị thừa chữ ' MÀ ' ( Về đi anh đừng để mà em bối rối ) .
< Giải thích : Nếu lạm dụng giới từ của chữ Để và chữ Mà thì câu thơ sẽ rất nặng nề .
Ở thi ca có chất âm nhạc , ta có thể loại bỏ những accords , giới từ , không cần thiết để Giản Dị hóa mạch nhịp âm thanh ...
Và về vấn đề danh tính , thân phận , khi đọc câu :
" Đừng để em lạnh tối này nha "
..................
Nếu nói về kỷ thuật viết và nghệ thuật đọc thì có 2 đối tượng : Tác Giả và Độc Giả .
Độc giả nếu tinh ý thì sẽ đoán được tuổi đời và tuổi của chữ viết ( căn cước định hình từ độ sâu của cảm xúc - Mức độ sâu lắng của tác giả - ????? !!!! -
Nếu đọc kỹ tâm tư của góc phố mang tên con bé SàiGòn ấy , ta hẳn có thể khám phá sự mâu thuẩn của cô khi cô kể chuyện :
.Em nghe dại khờ
Chỗ anh có cơn mưa lạc lối
Về đi anh đừng để mà em bối rối
Đừng để em lạnh tối này nha
Chỗ hẹn chúng ta chưa gọi là xưa
Đời thì còn lê thê không điểm cuối
Dẫu tóc anh pha màu sương muối
Em vẫn đợi mà mặc sông cạn núi mòn
Nét trái nghịch ấy từ lúc :
Về đi anh đừng để mà em bối rối
Đừng để em lạnh tối này nha
< Thật lạ kỳ !
( Nếu là người yêu của cô ,tôi sẽ hỏi cô :
- Tại sao em xúi anh về đi anh rồi em lại nói : Đừng để em lạnh tối này nha ... ( ? )
---------------------------------------
* Psychology <
Trêu cô nhóc thế thôi để xem cô ra sao .
Nếu đã từng đau thương để trải nghiệm về tình yêu , người ta hay pha trộn chữ Không lừng lững vào chữ Có .
Nếu là một nhà thơ viết về thơ tình, tôi muốn ( thử ) viết :
- Về đi anh , bóng tối đã tràn về
Về nghe thổn thức ở cuối đêm có mùi hương tóc
Về đi, để biết mình yêu ở đoạn tình lê thê
Đêm của anh có một ngàn sợi tóc
Tóc em dài và đẩm ướt những cơm mê
Về đi mà - anh - anh về đi
Em ở lại , thầm thì tưởng mình như công chúa
Đêm SàiGòn còn vương vấn nửa giấc mê ...
đs
...
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire