lundi 16 mai 2016

** Cá TÍNH

.



















 ________________________________________________________________________

1.






  Chào bạn !

 Bạn cần gì ? Hiểu về bạn ra sao để  làm quen với tôi ? Một kẻ rất xấu tính ?

..


 Nếu nói về cái ' Tôi ' thì có lúc rất dễ và rất khó , phải vậy không ? Nếu bạn hỏi lúc tò mò thì tôi bắt buột phải nói về cái ' mình ' của  mình :


  Tôi là một kẻ yêu chụp ảnh và yêu viết . Tất cả những thứ ánh sáng , tất cả những dòng chữ viết đầy nữ tính đề trở thành người yêu của tôi ....


 Và điều nguy hiểm nhất là :  Nếu bạn là bạn của tôi, chỉ với một thời gian ngắn, bạn phải trở thành người yêu của tôi .

 Khi ấy, tôi bắt buột  mình phải gọi bạn là " Bé " . Nếu bạn không chấp nhận thì hãy rời xa tôi .


 Giản dị  lắm !



2.



  Nàng , có lẽ , cố tình  hay tình cờ vào đây để đọc  nên nàng viết như kiểu gậy gộc, cố tình chọc quê :




' ...   HỚ ! HỚ! 
Chào BẠN (viết hoa)
Bạn chảnh quá! 😉
Chẳng ai muốn làm bạn mí BẠN đâu 
HỚ
Một ngàn lần HỚ 🤗
Chúc BẠN chơi mình ên vui vẻ há
😉



 ___________________________________________________________




 Nếu bạn là tôi . Bạn sẽ trả lời sao hứ ?



3.

   Nếu mà bạn loay hoay, chóng mặt, nhức đầu  và không thể nào trả lời nổi câu hỏi kiểu rẻ tiền như thế , thì tôi lấy tạm  " cái tôi " để trả lời hộ bạn - Xem sao /

...




 Tôi biết yêu lúc vừa nứt mắt  - lúc  hình như là 7,  8 tuổi : Tôi yêu cô giáo lớp tí tẹo của mình, yêu cô khi cô dậy học . Yêu thêm cô giáo khác lúc học lớp 9 vì cô hay ngồi cạnh tôi, tóc cô dài đến vai, và cô hay mặc áo dài màu xanh thẫm ...

 Tôi yêu cả  bà sơ mặt hiền hoà  ở trường nội trú   kiểu amen, nam mô a di đà ...


Khi bà sơ ấy đè tôi ra  để đánh vào bàn tay thằng bé nhỏ tí ti, tôi đã khóc khi nhớ lại những lần mẹ đánh mình .
 Bàn tay  be bé ấy đau lắm để biết khóc nức nở :
 - Mẹ ơi ! Đừng đánh con đau, con yêu mẹ mà - Mẹ ơi !


 Bà sơ vẫn đánh .
 Và tôi  khóc như trẻ nhớ mẹ mình !
 Khi lớn lên , mỗi lần đánh nhau với bạn bè, tôi ân hận lắm,  vì ...
 thấy mình ác độc !


 Bây giờ, già hơn , chững chạc hơn, mỗi lần  làm bạn bè mích lòng vì  cá tính của mình,  mình quay đi . - Đáng đời . Ai bảo mày  đụng vào cái gâu gâu du côn của tao ........


 ... Tôi là ai, chứ ?


 Không là Mohamed , không là Obama, cũng không là Steve Jobs hoặc là  Trump đang ứng cử  tổng thống Usa ....

 Tôi chỉ là kẻ đã từ giã những ngày tươi trẻ ngày ấy ở SG .
 Tôi đã  ghé Cali . Đi rất khuya trên   những đoạn phố  LA .
 Rất khuya và thấy mưa rơi ở đó .


 Người yêu  xưa của tôi đã hát bài con sáo sang chuyến xe buýt từ 1990 ...
 Tôi thẩn thơ, thẩn thờ  , nhả cái  kẹo cao su xuống lề đường ( nơi có những chiếc xe bị còng, bị phạt vì đậu  ẩu ... )


    Ngó lên bầu trời tối mìn mịt, tôi im lìm khi  bấm ngón tay  vào  nút giữ hình ảnh ở cái máy ảnh cũ mèm ...
 Thấy mình buồn và không vui gì mấy ...


 Tại sao thế ?
 Những ngọn đèn không biết nói năng gì .
 Những bước chân cũng chẳng nói năng gì ...


 Bây giờ, những năm tháng qua đi .
 Paris vẫn có những biến động khắp nơi vào những ngày tôi sửa soạn về thăm nhà, thăm quê ...
 Paris muôn đời vẫn là như thế . Họ  đang biểu tình , đang quậy tưng bừng ...


 Tháng 5 này, tôi về quê tôi .
 Sẽ có thể đi  lại những con đường  thời ấy ?


 Tìm gì ?
 Kiếm cái gì ở cổng trường xưa ấy ?
 Những con sáo áo trắng đã trở thành bà nội, bà ngoại ... !
 Những bạn bè của mình thời  sách vở đã thành những ông nội,  ông ngoại  và con cháu của chúng đã thành  Tây, thành người Mỹ da vàng ...

 Những chỗ ngồi thời sinh viên của chúng  mình đã qua rồi .
 Hai màu tóc, bạc, muối tiêu ....


 Ơi ! Ơi !
 Bạn cuả mình,  những cô bạn, những   bạn trai áo  trắng ! Ơi !


 Tôi là ai ?
 Tôi đi tìm ai ngoài hình ảnh người yêu đầu tiên của mình là Mẹ  mình ?


 Mẹ ơi !
 Con về quê cũ tìm lại hình ảnh mẹ ngày nào kể chuyện cổ tích khi con ngủ  trên đùi mẹ ...


 Mẹ ơi !
 Đầu tháng 5 vừa rồi, con đã giận  mẹ khi viết bài Maman ...

 Mẹ ơi - Mẹ ơi !
 Con sẽ tìm đến  ngôi nhà thờ đã giữ hình của cha con .
 Con cố nhớ lại câu kinh khi con mất cha ,  ngày ấy ...

 Thằng bé  nay đã  là đàn ông với bao điều khốc liệt của hắn .


 Con sẽ câm miệng khi đi thăm vùng biển có cá chết đầy trên  biển ....
 Con sẽ ngậm câm khi giữ lại trong Memory cards những điều nhìn thấy ....
 Ngậm câm như những người bạn  , những người yêu đã quay lưng đi vì một lý do nào đó ....


 Họ là họ .
 Làm sao để mình vẫn phải là mình  qua bao năm tháng trên màu tóc ....
 ..
 Làm sao để những người đã có lòng  ghé đọc những dòng chữ này, sẽ là những người ' Yêu ' của mình ?




 



 đăng sơn.fr
















...


















...

Aucun commentaire: