.....Không
Phải cái gì cũng
MONG MANH
Phải cái gì cũng
MONG MANH
____________________________________________
...
Chiều ngày hôm qua ,lúc 7 giờ chiều là lúc mình sắp chết vì mệt mỏi nhừ người . Một ngày thứ ba của tôi đã bắt đầu từ 5.30 sáng đến 7 giờ chiều vì công việc sẽ không bao giờ tha thứ cho mình .
Mình biết là như thế .
7.10 phút, điện thoại reo hai lần . Cô thứ ký dỏm của tôi đã ỏn ẻn từ giã lúc 5.45 chiều, bắt buột mình phải nhấc máy .
1.
..... Gịong bên kia của đàn ông :
- Em ghé anh , mang giấy tờ về lão sư hổ mang - dossier - cho anh nhá , anh ... ?
Nghe đến câu Hổ Mang , đang nhừ nên mình ớn và hãi - Vắn tắt :
- Em trai gửi cho anh qua Mail đi - anh sẽ liệu . Ok , em cưng ?
Vậy thì sẽ OK .
.......
2.
7.13 phút < Phone lại reo, giọng con gái nhỏ - Rụt rè :
- Em ghé thầy được không ? Em đang mong manh , sắp chết !
Đó là cô bé nhỏ tí nị tên là Jeanne vừa 19 tuổi xuân . Con bé này lạ lắm và nó đã làm tôi điên đầu không kể hết vì nó . Chuyện như phim Hàn Quốc + chuyện chân dài ở Sài Gòn :
Cô là con nhà khá giả kiểu bá hộ ..... Con một được nuông chiều nuôi kiểu Tiểu Thư . Và thời 2 năm trước , cô rời nách cha mẹ để ghi danh học khóa kịch nghệ và chảnh chọe .... Cô đến lớp bao giờ cũng trễ chừng 10 - 15 phút và mọi người phải quay đầu lại nhìn cô vì cô quá xinh , quá đẹp ....
Sắc đẹp của cô có thể làm những thằng đàn ông nổi tiếng là thông minh nhất phải hóa NGU !
.
Và cô nghĩ rằng tất cả ai cũng phải ngơ ngác vì cô . Cô lầm lẫn giữa nhan sắc và sự thông minh cần phải có ...... Và cô quên là khi ngồi ở bàn học ,tôi đã làm mọi cách để ĐÌ cô .
Gần ngày chấm bài để tuyể dụng thí sinh ở màn kịch nghệ quay phim cho đài Fr 3 , cô dụ dỗ bằng lá thư ở Mail ở trường - tên tôi :
' Tất cả đều có một cái giá để Trả . Tôi sẵn sàng bằng mọi giá ! ..... - Bla bla ...... ..... '' -
Tôi là đàn ông rất háo sắc và tôi tưởng tượng dễ dàng :
* Một chỗ rất ấm áp, có sâm banh và nhạc blue Jazz nhìn ra phố biển .
* Một cửa kính ở bàn ăn trải khăn và có hoa hồng giữa hai ánh mắt .
Và tôi vẽ trò kiểu riêng của đời ...
Đối thoại :
- Em muốn gì ?
- Tôi muốn được nổi tiếng !
- Nổi tiếng trong vòng bao lâu ?
Im Lặng -----
Gìữa hai giới tính ở một chỗ khá thơ mộng khác với những chỗ ồn ào khác .
......
Người ta cần im lặng để đọc và nghe thấy điều cần thiết như nhà sư đi bộ giữa khoảng không và ăn uống trong sự im lặng tuyệt đối .
Tôi đã nói với Jeanne : - Cô cần phải có thêm 2 , 3 năm nữa để thành người lớn và tính chuyện Nổi Tiếng !
Cô không HIỂU <
Cô vén tay áo , chìa cho tôi xem thấy 2 vết sẹo : Em đã 2 lần muốn chết .
Đúng là khùng !
Tôi mắng cô : - Tôi thấy em không ' bình thường ' như câu chuyện Tiểu Thư Áo Vàng .
- Em không hiểu thầy muốn nói gì á !!!
Nhìn sâu vào đôi mắt đẹp não nề, chợt nhận ra sự thông minh sâu sắc chỉ còn lại chừng 20 % , thở dài nói với cô :
- Em đòi được nổi tiếng để làm gì ? Sự xuất chúng và nổi tiếng kiểu không Não có khác nhau không, em bé ?
Cô lại nhăn , nhăn : Chả hiểu gì !
Á á ! Ah Ah ! Tôi gài em :
- Khi một thằng đàn ông lên giường với em , em có biết nó nghĩ gì không ?
Cô đỏ ké mặt mày, nhìn chưng hửng : ( ............................................... )
Đợi cô trở lại trạng thái bình thường, tôi nhỏ nhẹ vỗ về :
- Em nà ! Đừng bỏ học như thế nữa . Em chịu khó đi . Giữa các phân đoạn của một bản kịch đời , ta phải đọc giữa hai dòng chữ . Tất cả thế giới này nằm giữa những phân đoạn ấy . Giả tỉ như ngày nào đó, em không còn giàu có nữa vì cha mẹ em bị phá sản, em thành tay trắng . Em sẽ làm gì khi trắng tay , em ?
____________________________________________________________
Đó là câu chuyện nhở từ hơn 9 tháng trước .
Bây giờ , tôi kể câu chuyện ở chiều tối ngày thứ ba < 14 tháng 3 < :
*
...
Có Thể Nào Đừng
MongManh ? - ( 2 )
MongManh ? - ( 2 )
____________________________________________________
Đâu có gì vĩnh cửu ở đời này .
Nhìn cô học trò mặt mày bí xị như cái bánh đa bị nhúng nước sau khi nghe cô kể về những thất bại liên tục của cô .
Sợ như tôi đã không hiểu những gì mà cô đã trình diễn ở màn chiếu phim , cô thở dài :
- Thấy em mong manh dễ vỡ không ? Em phải làm sao để vững hơn ?
Cúi xuống gầm bàn , nhìn đôi giầy cao gót chừng 10 cm của Jeanne, tôi đùa :
- Thì chỉ việc thay đôi giày này để đi đôi khác thấp hơn .
- ???
....
.....ct......
.....ct......
Người ta cần im lặng để đọc và nghe thấy điều càn thiết như nhà sư đi bộ giữa khoảng không và ăn uống trong sự im lặng tuyệt đối .
Tôi đã nói với Jeanne : - Cô cần phải có thêm 2 , 3 năm nữa để thành người lớn và tính chuyện Nổi Tiếng !
Cô không HIỂU <
Cô vén tay áo , chìa cho tôi xem thấy 2 vết sẹo : Em đã 2 lần muốn chết .
Đúng là khùng !
Tôi mắng cô : - Tôi thấy em không ' bình thường ' như câu chuyện Tiểu Thư Áo Vàng .
- Em không hiểu thầy muốn nói gì á !!!
Nhìn sâu vào đôi mắt đẹp não nề, chợt nhận ra sự thông minh sâu sắc chỉ còn lại chừng 20 % , thở dài nói với cô :
- Em đòi được nổi tiếng để làm gì ? Sự xuất chúng và nổi tiếng kiểu không Não có khác nhau không, em bé ?
Cô lại nhăn , nhăn : Chả hiểu gì !
Á á ! Ah Ah ! Tôi gài em :
- Khi một thằng đàn ông lên giường với em , em có biết nó nghĩ gì không ?
Cô đỏ ké mặt mày, nhìn chưng hửng :
. ......
.
....
đang viết từ ngày nắng ở Paris ....
đs.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire