dimanche 26 mars 2017

+ Thư gần cuối tháng 3 .

.







Thư gần cuối tháng 3 .
_____________________________
Sáng sớm .

Anh thức dậy , nhìn vào tờ lịch . Ngày mới, người cũ . Mỗi ngày nào cũng có cái mới của ngày đó .
Vậy mà không nhìn vào gương kính, anh vẫn thấy mình cũ mèm thấy sợ .....
Đã làm con người thì ai cũng phải vớ , phải ôm vào người những điều sợ hãi - Phải không em ?
Em và anh - chúng ta sợ gì ?
Có phải là mình sợ đọc thêm những bản tin về chiến tranh bom đạn và thêm những thảm cảnh về chết đói, về khủng bố về tin mùa màng bị đảo lộn vì ô nhiễm ....
Làm sao tránh được ?
.
....
Thôi mà ! Mới bừng con mắt dậy đã nói về ba cái chuyện chẳng ra gì - Suí quẩy lắm mà !
1.
< Phương Cách ?
Những người có cá tính mạnh mẽ thì khi đứng trước các vấn đề, họ vẫn thản nhiên tìm ra cách thức giải quyết chúng .
( Anh nhớ lại câu nói ấy khi ném mắt nhìn mớ giấy tờ trên bàn giấy và phải đấu với chúng . Cật lực , hăm hở mà đấu cho dù chán ngắt ... )
Lấy tờ giấy, chia làm 2 cột . Cột bên tay trái ghi điều cần làm < Cột thứ 2, ghi điều làm và phải làm theo thứ tự ...
....
Cũng xong mà thôi khi đầu óc mình đã thấy sáng sủa mà ổn định . Ghi chữ OK cho cái chương trình của ngày mới ......
2.
Kiểu thứ 2 này êm đềm và vui hơn khi ngồi vào bàn viết .

Em biết chứ : Anh có cái thói quen là trước khi viết ở bàn giấy, anh cần dẹp bỏ hoặc sắp xếp lại tất cả mọi chướng ngại vật . Chung quanh và trước mặt bàn cần sự trống trải cần thiết : Không giấy tờ vương vãi , không bút viết, sách vở báo chí đầy trên bàn .....
Và anh viết .....
Em !
Anh yêu sự viết lách từ ngày rất cũ . Khi mà mũi ngửi thấy mùi giấy thơm thơm .
Yêu tiếng sột soạt lật trang báo của cha mình mỗi bữa trưa mùa nóng ... Nghe tiếng cha bật cười ....
Lạ lùng thế !
Tại sao cha cười ha hả khi đọc ? Có gì vui ?
Hỏi cha - Cha trả lời :
- Thằng cha ký giả này viết chuyên phiếm quá đểu cáng ! khi nào lớn thêm chút nữa thì con sẽ hiểu hơn ......
Hiểu chuyện gì - Cha ơi !
Những trang báo đen nghịt chữ hàng ngày, mỗi ngày cha đều đọc báo để có khi con thấy rõ vầng trán nhăn lại có điều ưu tư của cha ?
Mỗi lần như thế , đứng ở cái góc, con nhìn cha dọ xét .Có lúc, con tự nghĩ và ước ao chuyện giả tưởng : Phải chi mình là thằng cha viết chuyện Phiếm như thế để cha đọc và cha hahaha hihi ....
Ngày chiều nắng kia , đi học về, thấy cha ngồi ở bàn bếp trước nguyệt san mang tên Thiếu Nhi của ông Nhật Tiến chủ trương, cha mở trang báo, chỉ ngón tay vào bài viết : Họ đăng bài con viết ...
Oh !
Con quên rồi, bố ơi ; Quên là con đã viết gì . Không phải là Phiếm Luận đâu . con còn bé dại mà, bố ơi !
À ! Té ra cha là đọc giả đầu tiên của thằng con ? Và cha bỏ ý định bắt con làm thầy tu linh mục ...
Hhahhhhha . Hí hí ! Cha thua cuộc !
Con biết là cha đã thua ngất ngưởng từ lúc con mới 7 tuổi, nghe cha nài nỉ trả giá :
- Con ! Về nhà, đừng kể gì cho mẹ nghe nhé, con .
Oh ! Ô hay ! Chuyện lạ ! Quá lạ lùng :
- Tại sao ?
Cô trẻ đẹp ấy đã và đang cười tươi với cha và cha vui lắm ! Cô ấy không phải là mẹ con . Con ghét cô ấy lắm , lắm !
Tại sao ?
Và con tạm nhét câu TS ấy vào túi quần khi về nhà nghe mẹ cật vấn :
- Hai cha con đi đâu cả ngày ..... ?
Ô hay !
Con bắt buột phải diễn tuồng như chú cuội . Và con thành nhà văn tí hon, con kể chuyện đi ciné, đi ăn kem với cha ...
Con đồng lõa cho dù ... Con ấm ức về cha vô cùng : Tại sao cha làm như thế ?
Tại sao con phải nói khác đì điều mình nhìn thấy ? Cha là ai ?
( Con đường đi tìm hiểu về vị thế của một kẻ đàn ông bắt đầu từ chỗ ấy ....
Thế nào là đàn ông ? Họ muốn gì ? Và cho đến khi nào thì họ ngừng lại tất cả những điều muốn của họ ? )
)
....
3.
Giải Thích :
__________________________________
Tất cả những câu hỏi, dù muốn dù không thì vẫn cần có những câu trả lời :
*
Đi tìm .
*
Giải ẩn ngữ .
°°°°
Ta có tìm thấy điều đó khi đã vấp ngã và chịu khó đứng bật dậy .
Ta tìm thấy mình ngay trên tờ lịch có những con số .
Anh ghét những con số nên chọn chữ để viết .
VIẾT ĐỂ ...
( Có khi viết như những bức thư tình dài và khó viết nhất thể kỷ để không bao giờ gửi đi ............... )







đs.fr
...
.....









Aucun commentaire: