mercredi 7 septembre 2016

... CUỐI CÙNG

.






















 Nơi em ở , hẳn  nhiên là nơi tôi không có mặt
 Có hề gì, chuyện nhỏ như trứng muỗi  mà < em


 Nơi em ở những mùa hạ không giống nơi tôi ở
 ( Người ta hò hét  vì những chuyện đã như xưa
  Người ta vào nhà thờ mỗi sáng ngày chủ nhật
  Cầu cho mình sớm phiêu diêu miền cực lạc ... Có lẽ thế - )

 Tôi vô thần , không tin hẵn ở những lời môn đệ thời ấy   viết
 Tôi làm dấu thánh giá ở mỗi bữa ăn - sáng - chiều - tối
  Tôi đã nghe bài hát của kẻ  nói thế mà không phải là như thế  : " Con Quỳ Lạy Chúa Trên Trời - Sao cho  con lấy được người con YÊU . ... "



   Có  những người cầu khấn  trong nỗi lặng thinh
 Và họ tin vào những lời hứa hẹn ở góc tay trái , tay phải  nơi vườn địa đàng  trong  truyện cổ tích
 Họ hình dung thấy Adam + Eva trần như nhộng



 Khi tôi có em  . Không là Eva - Không là Adam phạm tội
 Tôi hả hê đọc kinh khấn nguyện khi em nhắm mắt  và bên ngoài là tiếng mưa khuya
 Đức Huy kia đã đi ngủ
 Mohamed và Chúa Phật đă mệt nhoài sau một ngày quá tải - vật vìu


 Tôi cũng quá tải khi yêu  em như thế
 5000 bài Hương Ngọc Lan cũng đã đến đường cuối như những bãi rác ở SàiGòn khi tôi  trở về từ tháng 5 hôm nào nóng bức .

 Đường phố đầy tiếng nóng nực  ầm ĩ của  xe cộ
 Bên kia đường là cửa kính đóng kín mít của nhà sách Phương Nam có hơi lành lạnh của thứ Đà Lạt mà tôi chưa bao giờ chạm chân đến

 Những tựa sách như  màu ngực em  rực rỡ trên kệ bán

 Bỗng dưng, tôi thấy mình chợt bừng nóng và nguội lạnh - y như lời đầu môi chót lưỡi của ai đó khi họ hẹn hò ở chuyện tình yêu .

 Cô thâu ngân nhìn tôi và tưởng có gã khờ đi mua sách :

- Sao ông mua gì nhiều như thế ?


 Tôi cười  - ngoan như cô dâu ngày cưới - Chỉ vì tôi yêu những người âm thầm viết sách .



 Chỉ vì, những kẻ viết chỉ là đầu môi chót lưỡi, cũng như ngày nào em đến bên tôi .





 Cơn mưa , chỉ là tiếng gọi cho ra vẻ
 Miễn là mình mãi  thật là mình khi yêu ai .








 đăng sơn.fr

( Những đêm còn mưa .... )








..

Aucun commentaire: