dimanche 1 janvier 2017

Niềm Vui đầu năm

......


dangson.fr






...

Những câu viết đẹp :


 *  Hóa ra con người là tạo vật dễ thích nghi nhất.


** Tiếng đàn thánh thót vang trong đêm khuya, ở chừng mực nào đó, đã giúp tôi nhận biết: Ðời sống vô thường, liên lỉ biến động. Bên trong không có cái để được, bên ngoài không có chỗ để cầu. Sự mới lạ, sự thay đổi là điều hiển nhiên, bởi vì bản chất đích thực của cuộc đời chính là sự thay đổi.


( Lạ và Quen - tác giả Hải Vân   )



*** ( Mr . Thất Bại  -  tác giả  Hồng Nguyên Hoàng )


  " Ðây là tên một cuốn sách của một người, hình như, không biết viết văn. Tác giả là một doanh nhân bị thất bại thảm hại trên thương trường, kể lại chuyện của mình cho một nhà báo để viết thành sách. Sách được (người khác) viết ra và xuất bản ở Việt Nam hồi năm 2013, không biết ông “Thất Bại” có bao giờ đọc lại hay không; để rút kinh nghiệm lần nữa! Lần này, không phải chuyện kinh doanh mà là chính trị. Việc các doanh nhân nhảy, hoặc chỉ thò một chân, vào chính trị thì xưa nay vô số  "  . 


................



 Gấp những trang  viết về chuyện phím ấy, thay quần áo ra đường .


 Khi ghé đến với bạn bè, người thân , chúng mình có rất nhiều chuyện để nói với nhau  và còn tùy đề tài để có thể chia sẻ với nhau .

 Cậu em út cười vui, nhận cái hộp quà từ tay anh , ỏn ẻn như con gái - Coi bộ Út ngại ngùng :

- Cho em  nữa làm chi . Hôm noel đã cho gia đình em rồi mà ?

      
       Thằng  hỏi chi kỳ ? Anh cho thì cứ việc cầm lấy , cái hộp quà như thế này là những điều em cần và có  gói ghém những ý nghĩ riêng mà anh muốn cho em :

- Cái đồng hồ có hai cái cửa sổ tượng trưng  là cửa của thời gian mà chúng ta chui qua

- Cái đèn Led ít tốn pile như cách rọi lối mình đi .

- Cái thắt lưng  ý nói là sự thắt lưng buột bụng để tiết kiệm

 Sau cùng là cây bút  gọn lõn trong hộp quà , ý chỉ là mình  viết để ghi lại những điều cao quý từ chữ nghĩa .

  Cậu em gật đầu giữa lúc màn ảnh TV đài M  6  đang chiếu những cảnh đẹp nhất của Paris từ chương trình mang tên : Những điều Bí Mật chỗ Mình đang ở .

    Vừa ngồi vào bàn ăn , cô em  gái đóng kịch , trách anh hai :

-    Thấy ở nhà, anh chỉ cưng thằng út này mà thôi . Quà của em đâu, anh ?

   Cười nhẹ - Chỉ ngón tay vào người đàn bà đang ngồi bên cạnh mình :

 -   Đã bao lâu nay, quà của em, của anh là  cái bà này .


   Em gái áp út gật đầu và em hiểu , chị là cái hồ mang tên Hồ Than Thở mỗi khi em khổ sở nhất . Ở trái tim và tận đáy lòng chị đã là một chỗ trú ẩn cho các anh em mình ở góc đời lắm khi hoạn nạn .

 Người đàn bà này có sức kiên trì và  đã chịu đựng anh em mình . Nàng như cái lò sưỡi im lìm khi nàng thấy anh em mình ngồi quanh  nhau thở than . Ngôn ngữ của nàng rất đơn giản nhưng đủ để an ủi chúng ta .


     Anh im bặt, nàng nghía anh như một lời cám ơn .

    Mình  ngồi ăn uống , nói với nhau những cái gì vui hơn đi , đừng hỏi thăm chuyến về quê vừa rồi của anh chị ra sao nữa . Anh đã húc như con trâu rừng trên vài bài viết  đã đủ rồi .


 Lắm khi húc xong, anh mỏi mệt nên phải tìm về một căn nhà có tất cả anh  em quay quần - Như một niềm vui .






  đăng sơn.fr






 ...
















     



Aucun commentaire: