mercredi 4 janvier 2017

* Chuyện Cũ

.






 Có  khi nên làm  mất đi trí nhớ của mình .

 Phải làm  mọỉ cách để quên điều quái đản / Quên là mình đã có  một quá khứ nóng nẩy vì biện lý do của  tuổi trẻ bồng bột  . Quên là mình đã bỏ gia đình đi bụi mấy hôm rồi lại đói quá , phải bò về nhà, bẻn lẽn khi nghe mẹ khẩu cung :

- Mày đi đâu ? Ở đâu ?


 Chả lẽ phải nên khai thật tất cả với mẹ ? Chuyện của con, con biết .



 Hai đứa con trai . Phải rồi ! Mình nhớ rõ  ràng là mình có 2 thằng con trai :  Mỗi đứa là mỗi tính tình .


 Thằng thứ nhất dễ bảo và ngoan khi đặt nó vào cái vòng tròn -  Nó không nhúc nhích .

  Thằng thứ hai khó trị hơn . Nó sẵn sàng phá  hủy cái hàng rào ấy cho dù là còn ngậm cái  nấm vú, nó leo  qua cái nôi , chạy sồng sộc vào phòng cha mẹ . Mẹ hoảng hốt , chụp tấm chăn đắp ngực .


 Cha kéo cái quần xà lỏn , nắm cổ  bé con, đút cái nấm vú vào miệng con  . Bỏ con trai vào đúng chỗ của nó .


 19 tuổi, cha dắt con vào văn phòng luật sư vì cái tội theo bạn trèo tường vượt vách . Thằng bé nghe cha gầm gừ như con chó  điên - Loại PitBull dữ dằn  :


- Tao xấu hổ vì mày .



 Con chị mày gọi phone : - Thẩy nó qua cho con trị , ba ơi !


 Nó lắc đầu , không chịu đi .

 Ừ - Con trai .

 Và bây giờ . Con làm gì ? Con là  AI ?



 Cha sẵn sàng chờ lúc  con 30 tuổi , nếu cha còn sống để có câu trả lời .








đăng sơn.fr

- To Daniel N




...

Aucun commentaire: