by Beebee . paris 2014 . ...
Khi gặp nhau, người ta hay hỏi thăm :
- Khoẻ không ? Có gì vui không ?
Đó là những câu thường thức vì sự giao tế . Đành cười tươi và gật đầu . Chẳng lẽ lại nhăn như khỉ đột chứ ? Tại sao gật đầu để nói là mình đang quá vui ? Chẳng lẽ mình lại khoe quá ' vui ' với bạn là đã ghé một cái blog để đọc hai bài viết của nhạc sỹ Tuấn Khanh bên quê nhà , mà bài thấm thía nhất đã mang tên : ĐỐI DIỆN CON QUÁI VẬT Con quái vật hay là những con ' quái vật ' ? Đọc để thấm thía và ray rức với ý nghĩ đã được chuyển thành chữ viết . Và có thể hiểu được tâm trạng của một nghệ sỹ khi đứng trước vấn đề thời sự . ( Đọc trong sự im lặng tuyệt đối ) ---- Mà thôi , ở Chúng Mình theo dạng tạp chí và theo chiều hướng của môn phái kiếm hiệp lãng mạn , tại sao chúng tôi lại làm phiền đôi mắt và ý nghĩ của bạn khi bạn ghé đọc những trang này ? Có cách nào để chúng mình được vui hơn ở tháng tư này không ? 1. Vui khi thức dậy , nghe những giọt cà phê tí tách màu đen, thò mũi ra cửa , không thấy mưa , nghe tiếng chim hót sớm để biết là ngày sẽ đẹp trời . Xong màn quà sáng, đẩy cửa văn phòng, ngó mớ giấy tờ và hì hục hì hục . Lướt đọc vài trang mới của những nhà văn nặng nợ bên quê nhà , đánh liều ấn vào cái nút ghi danh làm thành viên của blog sau khi đọc một loạt bài của mấy ông giáo sư, bác sĩ làm thơ viết văn và bình luận . Mấy ông ấy viết hay lắm ! Đâu ra đó vì có lòng, có tâm . Trí thức viết khác với trí Ngủ . Rõ ràng là như thế . ( Chú thích ) : Đăng ký làm thành viên và viết vài dòng lưu bút thì giật mình vì tự ngẫm : Họ là những kẻ đã khá lớn tuổi, họ viết thời sự, viết xã luận và viết về những trăn trở trước thời cuộc, họ viết về dân chủ và nhân quyền và đứng sừng sững trước những ' con Quái Vật '... Đã chắc gì kiểu viết của mình thích hợp với họ chứ ? Viết đến đây, nhớ lại một chuyện vui vui : Xưa kia, có một nữ sĩ dụ dỗ mình ghi danh gia nhập vào nhóm thi sĩ chuyên trị thơ Đường Luật . Nghe mà hãi quá, trả lời ở mail , sau khi nhận được lời mời từ mail của bậc tiền bối : '' Em là thằng du côn chuyên viết theo kiểu du đãng khi làm thơ, viết văn . Làm sao họ có thể chấp nhận em chứ ? Hư bột, hư đường ! " Bà nhà thơ vẫn lì để thuyết phục : - Thì em cứ viết kiểu của em . Có sao đâu ? !!! Đây là chuyện rất Thật cuả kẻ viết kiểu du đãng : '... Kiểu mẫu của văn học tự xưa là truyện Kiều của thi hào Nguyễn Du . Kiểu mẫu của thời sau Văn Cao tiền chiến là Phạm Duy và Trịnh Công Sơn . Dương Thu Hương đã viết gì từ những trăn trở và sự khốc liệt trên trang giấy ? Ở Paris - một Linda Lê đã viết gì để hội nhập với dòng văn học Pháp và được ca tụng ở những trang dẫn bài Préface ? Duyên Anh đã nghĩ gì ở những ngày nằm bệnh viện sau trận đòn nhừ từ trên vĩa hè vì đã dám viết những điều mà người ta không chấp nhận ở một chiều hướng ? Một Cao Nguyên đã viết gì khi tâm sự với thằng du côn hậu sinh : ' Bây giờ thì anh run rẫy để viết . Anh chúc em vững tâm ..." Thằng du đãng là tôi lang thang trên xứ người . Không là gã Do Thái . Không là một Việt Khang . Không và Không . Người ta nhảy vào toà soạn của Charlie Hebdo nả súng . Máu và máu . Tháng giêng năm ấy , sau những cuộc xuống đường từ làn sóng và những biểu ngữ : Je suis Charlie . Máu đã đông đặc trên những vĩa hè cuả tiềm thức . Thằng du đãng đi ngang những công trường , nhủ thầm Amen - Amen ! . 11 giờ sáng , ghé vào thương xá , đứng trước màn ảnh Ipad đang quảng cáo trên quầy bán hàng, mở trang diễn đàn đang sinh hoạt, đọc thấy một bài viết của kẻ cố tình hạ nhục mình với chữ mỉa mai : Đại Văng Hào . Ngậm câm - Ngậm ngùi . ( Phải rồi - Phải là như thế . Ngươi không hiểu , ngươi có quyền hạ nhục một kẻ viết vì sự đố kỵ . Phải rồi - Vui lắm ! ) ... Chỉ khi nào, viết bằng máu và bằng giọt lệ và có thể tìm thấy những tâm hồn đồng cảm thì đời này còn điều để vui . Ngòi bút - Phím chữ có khi không chỉ để viết về linh mục, sư sải làm bậy . Ngòi bút trên giấy bèo nhèo, phím chữ nhả chữ theo cách nhảy múa từ màn ảnh vui đó chứ . Vui khi về quê nhà . Thấy người hiền đươc no, được ấm . Vui khi thấy cũng còn những kẻ có lòng cho dù những tháng tư theo năm tháng vẫn đi ngang ..... đăng sơn.fr ( Paris _ 2016 ) ... ct .... |
... Chỗ Dành cho những điều DễThương ( Và có khi dễ ghét ) ____________________ Nous - C'est toi , c'est moi . Le temps d ' une chanson.
vendredi 1 avril 2016
* Tháng 4 - Có gì VUI ..
.
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire