dimanche 29 avril 2012

- CÓ NHỮNG CHỖ ĐỂ ĐI - photo - Phòng Ảnh










CÓ NHỮNG CHỖ ĐỂ ĐI



























______________________
 Photo đăng sơn.fr
Texte : N.DuyToàn




( Cảnh chụp ở bìa rừng Lourde - Lộ Đức
dangsơn.fr )





   Có những con đường để đến.Muốn đến thì chúng ta đi.
  Đi ở một ngày nắng dịu.Đi ở những ngày ít nắng ,nhiều mưa. Mỗi đoạn đường là mỗi cảnh sắc khác nhau.



  Chỉ cần chúng mình mở toang cánh cửa tâm hồn trước khi mở ống kính để bắt ánh sáng.Chúp ảnh cũng là một cách ghi lại đường nét của khung cảnh và thời gian theo một cách nhìn riêng của mỗi người.







Biển Royan ( 17 )

        Những muà nắng đẹp,ta hảy dùng thì giờ để thảnh thơi đạp xe đi dạo quanh phố biển.Gió mát,trời xanh xanh,những vòng bánh xe quay quay....



     Tìm một chỗ đúng trên cao,ném cái nhìn xuống phía dưới.Thấy hồn mình chừng như nhẹ nhõm lắm ở một góc trưa hạ....



  
Castillon ( 33 )

Castillon  ( 33 )





dangson.fr

-    Castillon -       Cảnh chụp vào một buổi trưa vắng người ở đầu một mùa hạ.
Phần đất này đã ghi lại dấu chân của một thời Anh Quốc.







_  Castillon

Ở một dòng sông rất tịnh,yên.Đắm chìm vơí vùng ánh sáng dịu như thế này,ta có thể nghĩ gì ?




- Sauveterre 33
Khi trời bắt đầu vào xuân rực nắng xanh .Mùa tình yêu nằm trên vùng sáng nhất của cỏ cây...






Lặng tĩnh ở một dòng sông đang uốn mình lững lờ của phần đất Dordogne- ( St Seurin )  -24

 Vàng rực ở đầu tháng năm.Mùa của hoa hướng dương


 Xe chạy nhanh nhanh để tấp về phía phố núi không xa biên giơí của Spain và những lừng lững núi đồi có mùa ấm của dãy Pyréné.Ở đây phố đẹp mặn mà như những cánh cửa sổ nhìn trên cao...





 NẮNGởPHỐNÚI
_______________
- Những đốm nắng ở tấm ảnh phố núi này có những notes nhạc của bài hát mang tên đường xưa.




Anh về ngang con phố núi
Nắng chập chùng xanh như lụa
Tìm đốm nắng dấu chỗ ngồi có em
Em ở một ngày ấm áp và bình yên....

- N.DuyToàn






                                                 



                            

  - Cà phê Phố Núi




    









...Và vì thế,ở ngày xưa, đã có một bản nhạc phổ từ thơ :


      Anh khách lạ,đi lên đi xuống
     May mà có em,đời còn dế thương.

  
    Và vì thế,để có em,tôi tìm được một chỗ ngồi nơi góc phố  -

______________________



MỘT CHỖ NGHỈ CHÂN


1. Chỗ nghỉ chân ( tạm thời ) để viết vài hàng

Đời sống là một vòng quay.Tròn lẳng.Sống nhanh quá,vội quá sẽ rất mệt và có thể bị đứng tim.

Làm sao đây ? Ngoài đường,ai cũng phóng xe như chạy giặc.Ngoài đường đầy tiếng động của những sự vận chuyển.Sống trong một cõi tân tiến đầy tiện nghi vật chất và phải bon chen dành giật để chạy theo vật ,theo người thì...


Càng ngày,con người tiến bộ,tân tiến càng bị stress ! Có cách nào chữa không ?

- Có chứ.Dễ và đơn giản lắm,ta nên đi dạo sau một ngày vật lộn với công việc,ta nghêu ngao thả bộ ngắm cảnh vật thiên nhiên.Ai chạy,cứ việc chạy.Kệ họ.Đường mình; mình tà tà đi.Ngắm cây cối,ngắm đường xá,ngắm cả những cặp nhân tình đang yêu nhau.Nếu họ hôn nhau đắm đuối,mình hãy quay mặt đi chỗ khác để tình yêu được tự nhiên.

Đừng dại gì mà đưa máy ảnh lên mắt để chụp họ.Cấm.Triệt để " cấm "" !

Tình yêu đôi lứa tự nó đã đẹp và diệu kỳ ! Chỉ có tình yêu với thiên nhiên thì mới cần phải ghi vào ảnh để có thể giữ lại trong bộ nhớ hao mòn theo bóng thời gian của mình.

Ta chụp gì khi thấy gì và chụp được thì sẽ ra sao ? Ta có đặt tất cả tâm hồn mình vào tấm ảnh chụp không ? Nếu không thì sao ?

Ghi nhận cảnh trí theo một góc độ nào đó vào máy đòi hỏi một sự nhận thức và SỐNG hoàn toàn với thực tại . Ici et Maintenant !

Muốn chụp ảnh thì phải đứng lại.Nghỉ chân.
Muốn viết vài hàng thì phải tìm chỗ ngồi xuống.Lặng tĩnh để suy ngẫm và viết.Hóa ra câu hỏi " Viết để làm gì " cũng có thể biến đổi thành " Đọc Để Làm Gì " ?


Vậy đó - Viết ở một chỗ nghỉ chân !


2. Chỗ Ẩn Dật qua Một Dòng Sông .

Sống qua từng mùa để yêu được cả 4 mùa.Mỗi mùa có một màu sắc riêng biệt.

Mùa xuân ở trên phố núi cao vẫn còn tuyết.Tuyết biến ngày thành sự trinh nguyên.Tuyết đánh đổi đêm bằng hơi lạnh để cần một hơi thở ấm của nguòi tình.Người biết thương người để giữ Hạnh Phúc cho nhau...

Mùa hạ có những màu hoa vàng rực chạy thoai thoải qua triền thung lũng.Những cách đồng bát ngát như muốn ôm trọn lấy một khoảng trời ngát xanh.Môi người đã rực hồng khi cùng nhau đi dạo qua những con ngõ vắng.Vắng để ta chỉ còn lại ta.

Đi mãi cũng cũng thấy mỏi chân trên triền dốc lốm đốm nắng.Thôi.Tìm chỗ ngừng lại bên quán nước.Đứng trước quán nước,nghe và ngửi thấy mùi cà phê ngây ngất.Ngất ngây như khi được ghé môi hôn nhau.

- Mệt chưa em ? ...Khát nước chưa anh ?

Ư.. ư../ Dạ ,dạ.ừ ừ.
Kéo ghế ngồi xuống gọi cà phê có mùi núi,gọi nước uống có mùi biển.Cùng yên lặng xem lại mấy tấm ảnh đã chụp và cùng nhau ngó ra con dốc có Hoa Vàng Mấy Độ.Đẹp ! Chừng ấy đã đủ đẹp như một bài thơ xưa.


Rồi thế nào cũng xảy đến.Chuyện gì đến sẽ đến.Nói về lá vàng thu đó mà.Có gì là lạ đâu.Gió thổi cho lá lìa cành.Buồn chút xíu thôi .Man mác khi nhìn khu vườn lả chả lấm tấm có vương vài giọt nắng cuối.Nắng thu nhẹ lắm ! Tơ lắm ! Khu vườn ngồi khóc vì đã vào thu để trời đông gió buốt ập đến.

Mùa đông ở đây dài lắm.,lê thê lạnh giá và cô đơn như bài hát cũ : Giờ này,em làm gì bên ấy ? Trời vào đông cho buổi tối rơi nhanh ngoài sân.Thềm xưa vời vợi sương trắng và đục .Ngồi yên,tựa dầu vào trang sách nghe lòng mình tự dưng thổn thức,nghe lòng mình dồn dập sóng như lời viết : Về nhau tiếng sóng.Sóng ơi ! Sóng ở lòng ta đang vỗ về để tìm dấu chân nguời trên một vùng trắng tuyết.

Tuyết rơi.Rơi.Lòng ta rơi.Và ống kính của ta mệt nhoài khi bị bắt làm việc một cách quá độ.Cái gì quá độ đều không tốt.

Vậy ư.Thế đó.Viết để thấy mình đã quá độ.Vậy thì tạm ngừng viết ở chỗ này.






đăng sơn.fr






  ...

Aucun commentaire: