jeudi 21 mai 2015

< Thư cho một Người Giữ Tình .

.









         Sau hơn 1 giờ đi bộ trong đêm , hít thở, nhìn ngắm cảnh vật và hưởng thụ thời gian của một ngày nghỉ sắp đến , đọc lại trang truyện ngắn mang tên Bức Tường của tác giả rất  trẻ ở Saigon và chờ cậu nhỏ gửi bài dưới dạng Word vào hộp thư . 

   Chú nhận được cái tin nhắn  ,có chữ ký buồn cười và rất trẻ nít :   
  Sài Gòn xa xôi  Fan hâm mộ.   Bé con. 


 - - - - 

 Ngộ ! Lạ ! 

    Bé nhóc làm như chú là diễn viên tài tử hoặc là dân ca hát để ghi chữ " Fan " ?! 
   Chú của bé nhóc làm cái gì để có fans chứ ?     

   Ở một người có điều để viết kiểu tùy bút hoặc có hứng viết vài bài truyện ngắn lụn vụn thì chỉ là điều bình thường thôi vì mình chạy ngón tay cùng lúc với chữ trải trên phím . Có những điều mình nhẹ nhàng êm ái để làm dịu phần nào cuộc đời và có đôi lúc cũng nên dùng những hình ảnh có đủ nghĩa bóng và nghĩa đen, nghĩa xam xám để chọc thẳng vào những cái đầu hoen rỉ và vọng tưởng của một vài bộ óc quái dị với cái Tôi to lớn . 


   Bé con biết tàm tạm là tất cả những cái TÔI trên thế giới này không giống nhau ngoài một vài điểm trùng hợp về cá tính hoặc sở thích ....    
   Cái ' Tôi ' của bé ra sao khi bé ở ngưỡng cửa đại học và đã thử đi xin việc làm để phụ cho tiền sách vở, học phí :   Bé có để ý về những cái tôi khác từ đồng nghiệp hoặc bà xếp, ông xếp ra sao không ? 



    Tôi là gì ? Là ai ? Tôi này đối chiếu với cái Tôi khác ra sao và làm cách nào dung hoà giữa chúng ta ở những cách thức suy nghĩ và phát sinh ra lời nói  ? 

     Có lẽ bé con đã gặp những loại người ăn to nói lớn và có bộ tịch hung hãn như chỉ thích áp đảo và bắt nạt người khác ( chỉ huy, thao túng , nắm quyền ) và bé phản ứng ra sao ở vài trường hợp ? 

     Ở quá khứ và hiện tại, chú đã và đang nhìn thấy nhiều loại Tôi mà khi giao dịch , làm việc,  phải cẩn thận sắp xếp họ vào thứ hạng và điều chỉnh cách đáp ứng . 

    Thuật riêng của chú : Không rời tia mắt người đối diện . Nhìn rất sâu và bắt đầu vận dụng ý nghĩ của mình : 

     Gặp kẻ cứng ngắc, quá khuôn khổ, thích thị uy thì tầm nhìn phải hướng chếch lên mái tóc và vầng trán của hắn và chuyển động cái nhìn của mình từ những chỗ ấy rồi trở lại mắt đối mắt . Kẻ thích thị uy rất thích thú khi đối diện với kẻ cúi đầu nhìn xuống mõm dày, hai bờ vai thun lại như con chuột nhắt và run giọng e dè ( Ý chỉ sự thiếu tự tin , dễ bị áp đảo ...) 

   Tại sao là chuột nhắt trước một con voi ? 
   Tại sao không đủ sức nói chậm rãi với con voi ấy , giọng rất rõ và trầm tĩnh như một trọng lực đối đáp : 
  -  Ông , bà nói xong chưa  ?   Bây giờ đến phiên tôi nói . 

   Con voi ấy sẽ cố gắng dùng cử chỉ, sắc mặt và một vài thái độ để  diễn tuồng thêm trò áp đảo . Chuột nhắt sẽ phải biến dạng ra sao  khi dùng cử chỉ đúng nhất, mạnh mẽ nhất với sự trợ giúp của ngôn từ ? 


    Con voi thuộc ấy thành phần nào ? Nó xuất thân từ giới  du đãng nửa mùa với những cơ hội biết nắm đúng lúc để có một ngôi vị và sẵn sàng chà đạp người khác ? 

   Từ hình thế con chuột bé bỏng, con chuột ấy sẽ nghiên cưú thêm về những con khác từ 4 chân , 2 chân và cả 3 chân ( với cái gậy chống khi già yếu )     



     Bé con ! 


   Đã có những lần, chú trở chứng lẩn thẩn, lẩm cẩm để nghĩ ngợi rất bậy bạ : 

    -   Giả tỷ con chó toutou hoặc  con mèo nhà mình  mà biết đọc, biết viết ,chắc có lẽ là vui lắm . 

  Nghĩ bậy vớ vẩn xong lại thấy nổi da gà vì sợ : Sợ loài cầm thú không biết suy nghĩ như người để viết .   Sợ chúng viết và viết bậy khi chưa đủ sức hiểu rõ một vài định nghĩa căn bản của ngôn ngữ và cách xử dụng chữ nghĩa . 

      Một con mèo, con nhím, con khỉ hay  là cái con gì gì đó, làm sao chúng hiểu được sự khác biệt giữa Liêm Sỉ - Danh Dự- Tự Ái .     Nó có thể pha lẫn sự tự hào vào nghĩa kiêu ngạo của danh dự không đúng chỗ và nó làm đảo lộn tất cả những ý nghĩa của một câu văn từ ý nghĩ hỗn độn như nồi cám heo của nó . 

   Vậy mà có những chuyện lại có thật ở những động vật  2 chân khi cầm bút và chuyển tải ngôn từ . 



       Những động vật có 2 chân, 2 tay này hay lẫn lộn giữa sự có học thức và sự biết suy nghĩ ( Tri Thức ) ! Hai chân và cái cổ rất cứng để giữ một cái đầu thâu nạp, cố gắng có những mảnh bằng để kiếm sống nhưng ( .......................................................................................................................................................  ) 



    Ta có nên lắc đầu ai oán để khinh miệt chúng không ? 

    Có - Và Không .   < Có là vì đã chiêm nghiệm để khẳng định . <   Không , vì ta phải tội nghiệp chúng . Chúng sẽ hiểu nếu muốn hiểu với một ý lực còn sót lại nào đó . 


   Bởi thế, lắm khi nên quay về cái tôi của mình trong bóng đêm sau khi trả lời vắn tắt . 



   Những đoạn phim  như bản viết của màn kịch đời sẽ hạ màn . 



 Bé con ! 

 Đừng làm Fan của chú . Chú đã rất tầm thường để nhận lấy một sự khinh miệt của vài kẻ tự hào là mình biết viết khi sáng tác . 


    Hãy giữ lại một tình thân khi muốn viết lách để hiểu rõ mình đang muốn viết gì . 





 Tình thân đến bé . 













đăng sơn.fr

dangsonfr.blogspot.com 









.

Aucun commentaire: