..
Ở đây .
Không có điều giả vờ của sự bạc tình - bạc bẽo .
Ở đây . Một chỗ ấm áp của tình cho tình .
Xin đừng ghé thăm với tất cả những bạc bẽo của lòng người và lòng trần gian :
< Vì vậy , nên có 1 bài thơ mới nhất trước khi hết năm .
KhôngThểLàEm
Có những buổi chiều nghiêng qua cửa sổ
Trời nhả mưa sau khi hờ hững trở gió
Tôi lặng lẽ đứng nhìn qua khung cửa từ góc phố
Cửa văn phòng khép hờ
Như bài thơ mưa ướt bài thơ
Gmail ở hộp thư trờ đến
Bài thơ nào đó từ tên em gửi đến
( Không một lời chào hỏi kiểu thân tình
Không một chữ cho dẫu là rất dư thừa của một lời thăm hỏi )
Chữ thiếu 80 phần trăm ý nghĩa
Từ một bài thơ giả dạng cơn mưa nghiêng nào đó của em
Hẵn đã là một góc muộn phiền
Ở một góc phố nào không tên - và năm tháng của em cũng không hề có tên ..... ( ! )
Tôi thẩn thờ
Uể oải , ngán ngẫm và tìm chỗ xóa tên bài thơ có cơn mưa giả tạo ấy
Tôi không thể nào là cái thùng rác của em giữa những bài thơ
Những cơn mưa của chúng ta không bao giờ giống nhau
Cho dù có khi cũng một màu
Màu mưa ở những buổi chiều của tôi
Không thể nào dấu được tiếng cười
Cho dù là một nụ cười không nguyên vẹn
Tôi trả lại em tiếng mưa và những giọt lệ nào đó ở nơi em
Vì đơn giản bởi những lý lẽ :
Tôi không phải là em
Với những câu thơ vô tình và bạc mệnh không tên tuổi
Những bài thơ kể về cơn mưa rào, mưa lũ
Từ những ngày buồn nhất của tôi đã viết
Đã không thể nào là Em ......
đăng sơn.fr
.
Để đừng rơi mưa
Phải rồi - Để đừng rơi mưa
Tôi làm cơn giông bão
Tôi biến cải những muà
Để tuyết rơi trên mộ phần ký ức
Để tan rã những bài thơ chỉ là sáo ngữ
Và có thể rất rỗng tuếch từ nơi em cư ngụ
Tôi không có gì để tiếc nuối
Khi chúng ta chỉ là những con số không tuổi - không tên
Những cơn mưa nơi ấy chỉ là những hời hợt
Trước sự nổi giận nơi tôi
Có gì đâu mà trang điểm với nụ cười ?
Có chi đâu ngoài những lớp son và mặt nạ ?
Tuyết nơi người ở có thể lấp đầy một muà hạ của dĩ vãng
Từ ngón tay tôi trên phím chữ
( Và những điều bội bạc vẫn còn sót lại
Ở những buổi chiều còn mưa ... )
đăng sơn.fr
.
bãoTuyết.
Rồi muà đông trở về
Với những con tuyết
Cả vài tuần lê thê
Tuyết dập vùi những con sóc nhỏ
Và những dấu chân ngày nào của chúng
Những chú sóc vô tội
Chỉ có bóng tối trong tâm hồn người là có tội
Tội đóng những màn kịch có ánh mắt gian dối
Tội của câu chữ giả tạo bên tách trà nghi ngút
Từ nén hương để tang cho những cái mặt nạ
Rồi mùa đông băng giá trở về
Tuyết cũng bắt chước người đeo mặt nạ từ khoảng tối thẫm nhìn ra khung cửa
Cả thành phố gần đồi núi rơi tuyết
Tuyết là đắm chiếc du thuyền của ảo tưởng
Ở một đêm nào giả vờ ngầy ngật quằn quại trong tiếng thở
Tình yêu không có thật nằm trên trang giấy trắng
Cũng tan rã dưới ánh mặt trời làm tan độ dầy của tuyết
Trong khi chờ tuyết tan như thế
Vẫn còn mùa đông kéo dài lấp trên thân xác những con sóc nhỏ bé
Bão tuyết sẽ trở về
Cho đến khi nguội và đông lạnh một trong những điều dối trá
Ta thật tình mà cám ơn màu tuyết trắng
Muà đông ơi ! Mùa đông .
Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr
dangson.fr |
Mưa giữa tim em và tôi
Tôi sẽ không sửa bất cứ lỗi chính tả nào ở bài thơ mưa
Ở một ngày xấu trời nhất
Trời mưa
Và trời còn mưa
Ở ngón tay tôi đang làm giông bão
Khi tôi biết không thể nào có em - ở góc chiều đang mưa
Tôi nhìn vào tờ lịch
Của một cửa hàng sắp đóng cửa
Rồi đèn đuốc sẽ tắt ngúm
Rồi sẽ không còn ai để bắt đầu một cuối năm
Chợt nhiên , tôi thấy tôi nổi giận
Như đứa trẻ lạc loài, lăn quay trên mặt đất
Như gã tình nhân đã hết thời tuổi trẻ để thấy mình quá trơ trẽn
Tôi đang muốn nổi cơn hung bạo
Như tên du đãng hạng bét vừa thấy mình già đi
Hết tuổi xuân thì
Du đãng ngã ngựa
Ở câu viết và chờ hết một năm .
đăng sơn.fr
- Viết giữa buổi mưa lạnh 2014 .
- Viết giữa buổi mưa lạnh 2014 .
dangson.fr |
- RIÊNG
Thừa thãi như dòng chữ viết ở bài thơ
Thơ có khi ở đậu , ở nhờ
Ở trái tim người không hạnh phúc
Cho dẫu là hạnh phúc giả vờ
Giả vờ ở nỗi nhớ tạm bợ
Từ một ký ức của áo trắng
Từ tà áo ngày nào ngoài cửa Trưng Vương
Giả vờ như thế để tự thấy vui lòng mình
Mùi ngọc lan dấu trong ký ức
Tạm gọi là kỷ niệm ngủ vùi ở trang lưu bút
Ngày , rồi trôi theo ngày
Những buổi khuya đầy chất xám
Mây trên đầu vẫn mây bay
Những nhánh sông lấp phù sa ở một thành phố mà mùa đông đến rất vội
Những cơn mưa đá càng làm thêm lạnh giá ký ức cũ
Những ràng buột không có gì làm nên duyên nợ
Chẳng ai biết nợ ai
Từ một vị hương như thời Sài Gòn cũ kỹ và chật chội
Chẳng còn ai giữ lại mùi hương ấy
Vì thật ra mỗi đời người như những nhánh sông
Tôi không tiếc nuối nhánh sông có những cơn mưa đã thừa thãi
Để sông trôi ra biển
Để người cũ chỉ là mưa dĩ vãng
Rồi ngày mai
Nắng trở về chỗ hẹn
Nắng ngập ùa từng con đường ôm hàng cây rất đẹp
Đẹp hơn thứ giả vờ của tên gọi hạnh phúc
Khi nói với lòng mình là đừng tiếc nuối
Vì - Không có cơn mưa nào để dành cho sự giả tạo
Vì những tên gọi ngày xưa chỉ là mưa đã trôi đi .
Quay mặt lại
Để không còn nhớ nhung cơn mưa nào đã cũ trong lòng người
Và như thế
Những buổi chiều mưa khác ( sau ngày nắng đẹp ) là cơn mưa của riêng mình mà thôi .
đăng sơn.fr
CŨNG
CÓ
KHI
Cũng có khi, có lúc
Đời sống này buồn bã quá
Người ta phải tìm nhau
Có khi vui trong chốc lát
Rồi quay đi mau
Cũng có khi hạnh phúc chỏ là cái bóng
Giữa điều ảo và thật
Tìm thấy được ở ánh mắt
Chiều về - chiều hiu hắt
Như sắp đón một cơn mưa
Cũng có khi em đến rồi ra đi
Như một thoáng vui đùa
Phải rồi, em . Đời lạ ở chỗ đời có chỗ buồn
Buồn ngồi lại ở cạnh tôi
Buồn cố gắng mỉm cười
Khi tôi buông lời trách móc em và gót chân đã bỏ đi
Cũng có khi , tôi như nhát dao chém
Rồi tự băng bó vết thương của mình
Ngày tháng nào cũng qua nhanh
Như có khi người xem người chỉ là trò đùa rất vui .
Vui để có khi ( ..................... )
Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr
CHÚNG MÌNH
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire