....
Sáng . Ngủ dâỵ , ăn sáng . Cà phê thơm thơm với một viên đường nhỏ tí xíu .
Mở máy , nhận được cái thư cụt ngủn như ngày muà đông làm mặt trời thích đi ngủ sớm :
" .... Anh phẻ hăm ?
Cún có hình để anh post vào chủ đề
DỄ THƯƠNG nè....
< Cún . "
...
Đóng lá thư ấy lại và tủm tỉm cười một mình , cười để quên không mở radio nghe tin tức vì sợ nghe nhầm những bản tin đấm đá có thể làm mình nổi quạu thì sẽ không viết được theo cách dịu dàng dễ thương nữa .
Chậm rãi bước lên những bậc thang để trèo lên văn phòng ( cái toà soạn nhỏ xíu nằm ở tầng thứ hai của nhà ) , mở cửa sổ đón luồng gió , luồng không khí lạnh ngắt , gọi máy tính , nghe bản nhạc nhẹ và bắt những ngón tay làm việc trên phím chữ -
Viết :
" Cún !
Nhìn ảnh con mèo chùm chăn và thò hai con mắt tròn như hai hòn bi nhìn ra ngoài như thế , anh buồn cười lắm . Anh hình dung đến đôi mắt của Cún đang rình rập anh với câu chuyện xưa :
" .... Lúc ấy chẳng ai biết ai là ai . Anh chưa biết em tên là Cún !
Lúc ấy, ở một vài bài viết của anh đã tải đi ở một vài chỗ mà anh hay viết , anh gặp dòng chữ của em với những lời chào hỏi ý nhị và nhẹ nhàng .
Em cho biết là em thinh thích những gì anh đã viết ( cho dù là lắm lúc anh rất kỳ cục và ba trợn kịch liệt với những bài có vẻ du côn đấm đá kiểu quá khích - khi anh nổi giận )
Anh luôn luôn trả lời những ai đã có lòng viết góp ý hoặc gửi lại lời thăm hỏi nên phải viết trả lời và từ đó anh quen em với câu hỏi : " Em là Ai ? "
Em biết rõ mà theo một cung cách giao tế thường thức : Ta không thể nào nói chuyện với một cái bóng, một hình dạng không tên tuổi , ta có thể nói chuyện bâng quơ , chuyện trời mưa, trời nắng với một kẻ lạ mặt bên đường - Rồi thôi .
Với câu hỏi : Em là Ai ?
Em trả lời , ngộ :
- Em là em . Ở nhà , lúc còn bé, bố em hay gọi em là Cún . Cái Cún .
- .... !!!
- Còn em . Em biết anh là ai . Anh kỳ lạ và quái dị khi hỏi câu quái lạ ấy . Ai mà nỡ hỏi cái câu lạnh lùng như thế ' Em là Ai " ?!
- Hơ ! Kệ anh . Kệ tía anh . Mắc chi mà em nói anh kỳ quái chứ ?
- Ưà ừa thì kệ anh nhưng em là Psy , em mổ chữ và tâm hồn của anh để xem anh là ai .
Em gửi cho anh cái định nghĩa của Psy từ Wikipédia :
Un psychologue est un professionnel de la psychologie, discipline complexe qui regroupe de nombreux courants théoriques et pratiques notamment : psychologie clinique, cognitive, comportementale, développementale, sociale,du travail,animale, différentielle, expérimentale. Ces différents champs d'applications se rassemblent autour de cette étude scientifique des faits psychiques qu'est la psychologie (terme générique). Le psychologue, qui est spécialisé dans un courant scientifique spécifique, peut donc être un professionnel du fonctionnement psychique et des psychopathologies, du comportement humain, de la personnalité et ou même des relations interpersonnelles.
Il intervient dans tous les domaines de la société (éducation, santé, social, travail, sport, etc.) pour préserver, maintenir ou améliorer le bien-être ou la qualité de vie de l'individu et sa santé psychique, développer ses capacités ou favoriser sonintégration sociale. Par conséquent, selon sa spécialisation (pratique clinique, orientation professionnelle, psychologie scolaire, psychologie du travail, etc.), il utilise des méthodes d'intervention spécifiques basées sur des approches théoriques variées.
..
Chúa mẹ ơi ! Thú thật với em là anh ghét những tay làm Psy lắm . Họ xạo sự với những điều có ít xít ra nhiều như những những tên ký giả đa sự .
Họ và họ .....
Em dai như con đỉa và như kẻ khẩu cung kiểu công an :
- Anh ở trạng thái đa thể khi chụp ảnh , khi viết .
Ở chủ đề ' Những bức thư tình dài nhất thế kỷ " anh bị lòi ra những tâm trạng ray rức của một kẻ lãng mạn đã không hài lòng với hạnh phúc .
Ở chủ đề ' Viết Để ' và ở ' Đã Xưa như Bây Giờ ' anh lòi ra thói du côn gây hấn và hung hãn . Em thì hợp với cách chụp hình ảnh của anh hơn .
Em là ai ?
Đừng chống đối, đừng gây sự với anh . Anh viết gì thì kệ anh .
Hôm nọ, trời đang mưa gió lạnh gần chết, em không tử tế khi phang anh :
- Chắc bà nhà của anh rất khổ lắm khi ở với anh ?
Hơ ! Chúa tôi ơi !
Cất dùm anh cái phân tích, cái đoán mò kiểu Psy của em vào cái tủ và khóa kín cửa tủ đi, em . Đừng để anh sưng mặt rồi anh quạu cọ khó chịu để lòi ra những điểm yếu kém và nhạy cảm nơi anh .
Anh không muốn em mổ sẻ tơi bời những cái thật sự rất dễ nực, dễ ghét của anh .
Có những ngày như hôm qua , anh nổi cơn với một cậu trẻ :
- Tao không nhịn mãi đâu cho dù là tao hay đóng bộ mặt hiền lành . Tao ít khi để ai dẫm lên tao lâu .
Nghe thế, cậu trẻ dịu giọng, ôn tồn :
- Đừng nóng mà .
Thằng nhỏ ấy quá hay với công vìệc đang làm của nó . Nó biết cách làm dịu ngọn lửa nơi anh . Ngọn lửa của máu Tây Ban Nha, của người Việt khoái đánh đấm và khó nhịn nhục ....
Để dịu mình, anh quảng cáo nụ cười hiền , hiền : Xin lỗi mày nghe . Bình thường thì tao là kẻ dễ chịu, dễ thương .
Quay mặt đi chỗ khác, anh nghĩ đến những câu thơ tình, những lời viết dịu êm để cố gắng làm người dễ thương nhất buổi sáng đang chực mưa rơi .
Để có thể dễ thương thì đừng nhớ lại những kẻ đả bỏ rơi ta . Đừng nhớ lại những câu nhắn khi đi tìm bạn ở phone và không thấy bạn trả lời . Đừng nhớ lại ở một bàn tiệc đã có những khuôn mặt rất lạnh . Muà đông đang lạnh lùng, mình làm sao để giữ hơi ấm từ một ánh mắt, một cách bắt tay nhau kiểu thân tình ?
Người ta thích khoe nhau những sự thành đạt trong đời sống và người ta hay tặng nhau những ngòi nổ , những trái lựu đạn ....
Anh không thích cái nghề Psy của em , không thích em nói anh hung dữ và khát máu kiểu bạo tàn .
Nếu tử tế đôi chút , em hãy nịnh anh ,cho dù là giả vờ lấy lòng như câu ca từ sến :
" Lâu lâu, em thấy anh cũng có vẻ dịu ngọt, dễ thương ..... "
Có lẽ, cho dù không quá dễ thương, anh cũng cố mà dễ thương để thấy cuộc đời này còn nhiều điều rất đẹp .
đăng sơn.fr
Viết để ...
......
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire