dimanche 2 novembre 2014

..... ChuyệnBìnhThường .

.
dangson.fr


























dangson.fr










  







ỞMộtNơiSẽNgừngMưa .


Em đừng thắc mắc , đừng hỏi như thế
Những buổi sáng , buổi chiều của em và tôi là như thế
Chẳng có điều gì thay đổi ở ngã đường em đi qua
Thời gian đẩy chúng mình đi xa

Chỉ còn lại một cành gió bám vào những cọng lá rơi hờ
Ở mỗi muà thu đến rất vội
Có khi ...
Tôi đi ngang phố khi rời đoạn cầu
Nghĩ lại về nhau
Từ một câu hát thời cũ ấy
Thời của Cabrel và bài hát Presque Rien :



' .... Et voilà tout ce que je sais faire
Du vent dans des coffres en bambou
Des pans de ciel pour mettre à tes paupières
Et d'autres pour pendre à ton cou

C'est rien que du ciel ordinaire
Du bleu comme on en voit partout
Mais j'y ai mis tout mon savoir-faire
Et toute notre histoire en-dessous

Tu vois, c'est presque rien
C'est tellement peu
C'est comme du verre, c'est à peine mieux
Tu vois c'est presque rien...  '   *



Chuyện chỉ là chuyện đơn giản mà thôi
Ta đến bên nhau
Từ một ngày nắng lộng lẫy bên tiếng cười
Ly trà, ly cà phê quên uống để nguội
Ta nhận chìm lĩm nhau ở dòng sông của ánh mắt
Ta không biết bơi nhưng cũng đã không cầu cứu ai
( Tội gì mà ầm ĩ khoe khoang khi ta biết  yêu nhau
Thiên hạ có hay không - mặc kệ họ )

Kẻ ngông cuồng, cuồng tín tôn thờ đạo tình yêu như tôi ở ngoài cửa thiên đàng hay địa ngục chỉ là chuyện nhỏ tí hon nằm ở đuôi mắt


Chuyện ly cà phê dở nhất trần gian cũng không có gì đáng nhắc
Lúc ấy - chỉ cần em bên tôi, tôi bên em
Tôi tập viết nắn nót bức thư tình ngắn ngủi ở lòng bàn tay em
( Không cải lương, không màu mè với ba mớ chữ nghĩa học lóm từ tờ bích báo lớp 12 ngày cũ ấy
Không nhại lại bản văn của một ĐoànThạchBiền đã hết date vì quá cũ )

Tôi chết chìm trong ánh mắt, ở giữa lòng bàn tay em
Tôi ăn mày em một nụ cười khi nhìn ra màn mưa báo hiệu trời thu đang nhảy múa
Hình như ... Có một sự ghen tương nào đó
Khi trời bật dưng đổ gió để em ngồi sát lại tôi hơn chút nữa
Ngôn ngữ của em là sự câm lặng khi em không còn biết nói năng gì .


Tôi không bao giờ thích em nói quá nhiều khi  em ở cạnh tôi


Vì lẽ ....

Tất cả ngôn ngữ của trần gian là sự dư thừa
Chỉ cần ngồi nhìn mưa
Và nghĩ đến những điều vui vẻ nhất
Như lời tặng để ủi an nhau



Những ngày nắng , ngày mưa như thế
Giống như ai đó đã trù ẻo chúng mình
Bây giờ
Muà thu đáng ghét đầy mưa phùn trở lại
Tôi nhận  ra  một điều bình thường và cũng có khi bực bội vì bất thường như một hình phạt :


Chẳng còn ai nói gì với ai
Không một nửa nụ cười
Chỉ còn tiếng im lặng
Giữa một nơi mưa sẽ ngừng mưa



Presque Rien
Chỉ là chuyện bình thường
Ở một lần vĩnh viễn  rời xa .




đăng sơn.fr










..
*

   ' .... Et voilà tout ce que je sais faire
Du vent dans des coffres en bambou
Des pans de ciel pour mettre à tes paupières
Et d'autres pour pendre à ton cou

Có những điều tôi có thể làm
Là tiếng gió chui vào cái hộp ống tre
Từ những mảnh trời treo trên hàng mi em

Chỉ là bầu trời bình thừng mà thôi
Trời xanh như mình thấy ở mọi nơi
Những tôi đã lo liệu mọi thứ
Để  kể chuyện chúng mình
C'est rien que du ciel ordinaire
Du bleu comme on en voit partout
Mais j'y ai mis tout mon savoir-faire
Et toute notre histoire en-dessous

Tu vois, c'est presque rien
C'est tellement peu
C'est comme du verre, c'est à peine mieux
Tu vois c'est presque rien...  '   *










°°°°





dangson.fr





































....








Aucun commentaire: