Chỉ vì một lẽ ( khi em ra đi )
Cả thành phố này ngủ vùi
Làm như muà đông còn rất dài
Băng giá đóng đục trắng trên những cành cây
Cây trụi lá
Cây cối bất tỉnh giữa bãi gió
Tôi vẫn loay hoay lục lọi trong những ngăn tủ mang tên gọi ký ức
Ngăn tủ ấy ( những ngăn kéo đã ẩm mốc )
Những ngón tay tôi tìm chút bụi trắng mang tên em
Ở những ngày có nhiều mưa buồn bã
Tên người được ghép lại với nỗi muộn phiền
Tôi đi tìm như thế và tìm được tên của cái nghĩa địa và dấu thập giá mộ phần mang tên em
Câu kinh nguyện đã đọc mãi không thuộc
Từ một góc trời thu nào đó
Từ những câu nói không phát âm rõ rệt trên cành môi tím ngắt
Giữa chúng mình là câu từ ly chẳng ai nói
Và cứ vậy mà rời xa
Bởi vì và có lẽ chúng ta đã bị cơn quỷ ám ở tận cùng một bài nhạc tình ủy mị nhất thế kỷ : Puisque tu pars .
Phải rồi - Em
Thành phố này, thành phố kia
Vẫn còn những muà đông biến dạng
Những rạp chiếu bóng vẫn thỉnh thoảng chiếu lại cuốn phim tình ngày ấy còn chúng mình
Những bãi đậu xe vẫn đầy ấp hàng xe cộ
Những ngày mới - có khi ấm áp hơn - trở lại
Mà sao trong tôi vẫn còn ngày mưa rất lạnh của mùa đông khi em bỏ đi
Puisque tu pars .
Puisque tu pars ........
đăng sơn.fr
dangson.fr |
1 -
1
2.
ĐÊM
MƯA .
Vào những khuya trời trở gió
Anh ôm bóng đêm có tên em vào lòng
Anh trốn cơn gió lạnh ở hơi thở xưa kia - một thời người dưng -
Những gầm cầu muà thu đất khách chỉ làm mình thêm lạnh
Tiếng người ca sĩ ôm đàn hát đâu đó trong quán nhạc của góc Paris về khuya
Làm như trong lòng anh chợt thèm cơn mưa khuya ngày nào trở lại
Bàn tay em trong bàn tay anh
Anh nhỏ nhẹ hát câu chuyện tình
( chuyện của những người yêu nhau , và không bao giờ có được nhau vĩnh viễn )
Những câu hỏi buổi khuya về có đầy vết sướt
Như vết cào của Eva ở vườn điạ đàng và mùi oải hương làm choáng váng rã rời
Từ khuya dấu trên cành môi
Từ đêm mưa và không thấy rõ lắm nụ môi em cười .
Đêm và mưa rơi ở những ngày hết muà hạ
Tất cả chừng đó đã gói ghém ở một khúc hát cũ .
Goldman chạy ngón tay trên phím đàn
Anh tìm nỗi vui buồn ở những ngày mất mát em
Mưa đêm rơi ở cửa mắt
Ly cà phê thứ 13 chỉ làm tim mình đau nhói
Em đã tan vào mưa và hơi lạnh ban đêm
Những ngày dài không còn em
Chỉ là dư âm của bản Nuit từ ngày mình biết phiền muộn
Anh đi cho hết một quãng khuya
Ngày hôm sau trời lại sáng
Ngày hôm sau , rồi đêm lại trở về
Như tấu khúc một giấc mơ .....
đăng sơn.fr
ĐÊM
MƯA .
Vào những khuya trời trở gió
Anh ôm bóng đêm có tên em vào lòng
Anh trốn cơn gió lạnh ở hơi thở xưa kia - một thời người dưng -
Những gầm cầu muà thu đất khách chỉ làm mình thêm lạnh
Tiếng người ca sĩ ôm đàn hát đâu đó trong quán nhạc của góc Paris về khuya
Làm như trong lòng anh chợt thèm cơn mưa khuya ngày nào trở lại
Bàn tay em trong bàn tay anh
Anh nhỏ nhẹ hát câu chuyện tình
( chuyện của những người yêu nhau , và không bao giờ có được nhau vĩnh viễn )
Những câu hỏi buổi khuya về có đầy vết sướt
Như vết cào của Eva ở vườn điạ đàng và mùi oải hương làm choáng váng rã rời
Từ khuya dấu trên cành môi
Từ đêm mưa và không thấy rõ lắm nụ môi em cười .
Đêm và mưa rơi ở những ngày hết muà hạ
Tất cả chừng đó đã gói ghém ở một khúc hát cũ .
Goldman chạy ngón tay trên phím đàn
Anh tìm nỗi vui buồn ở những ngày mất mát em
Mưa đêm rơi ở cửa mắt
Ly cà phê thứ 13 chỉ làm tim mình đau nhói
Em đã tan vào mưa và hơi lạnh ban đêm
Những ngày dài không còn em
Chỉ là dư âm của bản Nuit từ ngày mình biết phiền muộn
Anh đi cho hết một quãng khuya
Ngày hôm sau trời lại sáng
Ngày hôm sau , rồi đêm lại trở về
Như tấu khúc một giấc mơ .....
đăng sơn.fr
3.
Juste Après
( SauNhữngCơnMưa )
Sau những cơn mưa rào
( Có thể là những ngày nắng đẹp
Để ta với những cọng ngón tay nhỏ bé tìm nhau )
Sau những giọt mưa ngoài khung cửa sổ nơi em ngồi làm việc
Là những thoáng em trốn chạy với ba thứ hồ sơ , giấy tờ nhức óc , nhức đầu
Em mở khung hình có con số và chữ viết ở FB
Em tìm chữ Thích - cho dù chẳng có gì đáng gọi là Thích từ chữ " Like " kỳ quặc và hơi lạm dụng
Nếu anh cũng có một tài khoảng ở FB như em
Anh sẽ tìm chữ No - Like - có nghĩa là không Thích .
Anh không thích ba câu chuyện lẩm cẩm của thiên hạ
Không thích những gì họ đã mất thì giờ và tốn công
Ở hằng hà đa số kẻ tên người dưng và rất dưng
Như hàng ngày ta từng gặp trên khắp nẽo đường .
Anh biết mình chỉ cần em
Em xoã tóc ở khung cửa vừa có giọt nắng mềm
Sau một ngày mệt nhoài với cơn ẩm ướt
Sau những bận rộn như kiến bò ở gót chân
Anh sẵn sàng gọi em là con nhỏ rất xí xọn
Để nhắc mình về một ngày cũ đã có bao con nhỏ xảnh xẹ đi ngang trường lớp và những câu chuyện thầm thì con gái chẳng ai có thể hiểu được ....
Anh sẵn sàng ấn ngón tay vào cái nút pause của bàn phím
Để đón nhận một trong những cười tươi nhất sau buổi chiều đã mưa
Em ngồi, ngoan , hiền như viên ngọc bích từ chuyện cổ tích
Để nghe anh kể về những chuyện tình trong bộ kiếm hiệp mang tên Love in Paris - anh đang viết .
Chuyện cô ca sĩ và anh chàng nhạc sĩ đã đưa cô bé ấy vào tử huyệt
Những chuyện tình gướng mắc ở trần gian
Đã biến anh thành một kẻ nhiều chuyện
Từ những cảm xúc ở những ngày mưa nhiều và nắng nhiều
Và anh biết rõ một điều . Ở những gì anh đã viết- Em chỉ có thể là Em .....
đăng sơn.fr
...
CHÚNG MÌNH
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire