dimanche 16 novembre 2014

( ) TrắngNgần

..


Affichage de souslaneige1.jpg en cours...














1.





 Ngày tháng 11 đổ tuyết nơi em .


 Nơi em là màu trắng trên những mái nhà, trên những lối đi .



 Ngày chủ nhật nơi anh ở là màu xám tro . Mấy hôm nay, tất cả là màu xám vì mưa rất nhiều . Hình như trời sợ đấy nứt nẻ vì nắng hạn ở mùa hè vừa qua nên trời làm mưa . Và tin tức nói có gió, có ngập nước làm lắm ngưòi tử nạn ....


 Ngày tháng 11 - Gần hết một năm nữa rồi . Tất cả những cửa hàng trên phố xá đều treo đèn đuốc đón giáng sinh .


 Ngày nghỉ, anh tản bộ, đi  trên hè phố . Ghé và tạt vào  một cửa hàng bán đồ chơi . Thấy những thứ ngộ nghĩnh làm anh nhớ đến em .


 Em và anh - Chúng ta không còn là trẻ nít .

 Em và anh - Ở giữa là một màu trắng như trời đang đổ tuyết nơi em ( Và anh nhớ em ... )






 đăng sơn.fr






 ....



. 2 .


KHÔNGPHẢILÀ '' thư tình " ở Tuyết Trắng -
 ..






 Ở những ngày tuyết của em rơi, rơi .
( Anh nói rõ là Tuyết của em  ! )
 Tuyết màu trắng ngần, như màu áo trắng em thích mặc ở những buổi dạ hội . Đôi giầy trắng, tóc cài nơ trắng, cái ví đeo lửng lẳng trên vai màu trắng ...


 Ở những ngày lạnh nhất nơi em . Mở cửa sổ là thấy màu trắng . Quay vào, nhìn trên bàn ăn, cũng thấy cánh hoa phong lan màu trắng .
 Em mở máy điện toán . Em đọc bài Trắng Ngần  mà anh vừa tải đi .



   Nếu em tìm kỹ, em  sẽ thấy một  khoảng trống màu trắng giữa bài  viết sau những dấu chấm ... bỏ lững -


 Em sẽ hiểu tại sao .
----     












  -------



    Anh sợ tuyết rơi ngập đầy trên lối đi làm ( vì anh là kẻ lái xe dở nhất thế giới dưới mùa tuyết rơi - nhưng vì  anh yêu màu trắng  )-
 Trắng ngần như khi viết lá thư tình bằng mực xanh trên giấy trắng .
 Khi em đọc như thế,  có  nghĩa là những đêm sau của anh sẽ là màu trắng như người viết văn lãng mạn của pháp hay viết : Une nuit blanche ( Đêm mất ngủ )




 Em có hiểu đêm màu trắng có nghĩa là gì không ?




 Để tìm thấy câu trả lời  . Hãy nhìn  tuyết đang rơi đêm nay ( Khi anh viết cho  em )




...






 Bài  viết màu Trắng -




      Anh sợ tuyết, nhưng vì chiều em ,anh rời nhà đang ấm để theo em .
Tuyết đang rơi trắng  dốc đồi, tuyết rơi trắng ngời  trên vai tóc đen của em và anh .


Anh sợ lạnh nên anh tìm màu đen ở đôi mắt em . Đôi mắt này  làm anh ấm giữa nhưng cơn gío lạnh  ngắt .


 Vậy là mùa đông đang đến .


Anh nói với em bằng hơi lạnh ở đầu mũi :
-  Anh sợ  chúng mình trúng cảm .
- - ..; Thì anh đã bị cảm nặng rồi ; Từ khi anh gặp em .


 Anh quay đi chỗ khác, cười thầm với ý nghĩ là em  " Nổ " .
 Ai dám nói là em làm anh trúng gió, cảm mạo .
 ( ? )


 Thời ấy, thời xưa, , đã có những cơn bão  đã làm anh cảm mạo hơn em .
Thời ấy, đã có những đuôi tóc, những ngón tay là anh chao đẩo, chết đuối .
 Chết ở giữa phố khi người ta hẹn anh và họ quên hẹn .

 Những con đường của xứ nóng không có tuyết muà đông nhưng đã làm anh lạnh cóng .
Bây giờ, anh lì lợm, anh chì hơn .



Khi anh gặp em ( ở một khoảng Chợt Nhiên ) anh thủ đầy  những khoảng ấm bằng khăn quàng cổ, bằng găng tay, bằng chiếc áo pull made in China .
Anh đội mũ nỉ mang giầy bốt và đeo găng cẩn thận vì nhớ lại  thời khủng khiếp  của ngày xưa .

   Anh uống thuốc và chuẩn bị đầy đủ  thuốc chích ngừa .
     Anh kinh hãi những cơn địa chấn và những muà tuyết rơi .
 Tất cả những gì đã chuẩn bị vẫn không thể thoát khỏi căn bịnh truyền nhiễm  từ em .



 Bởi vì ...
 Bởi vì , dấu chân em dẫm trên tuyết quá mềm, quá đẹp .
 Bởi vì . Màu trắng đã là hình ảnh của em .




 (     Và anh  thua cuộc . Ắt xì ! )















....





Thoáng Nghĩ .....







      Ở một ngày kia, khi đang lái xe giữa trời đầy tuyết, nghe nghe tin tức ở radio .


   Đài kể chuyện hai cha con kia bị hư xe trên con đường làng dưới bão tuyết .


     Người cha để đứa con trai chùm chăn đợi trong xe  đã đóng chặc các của kính và đi tìm người cứa nạn .


Vài giờ đồng hồ sau, người cha bị chết cóng trên con dốc . Thân xác chìm dưới bãi tuyết .


...


Sau bản tin, đài để bài Tombé La Neige của Adamo và anh phải lái xe chậm lại - Anh khóc !


   Khóc khi  cây quạt  kính cọ quẹt trên gương kính xe . kHóc khi nghĩ đến đứa bé lạnh cóng bị mất cha của nó giữa trời đông .


      Ở đời này, có những câu chuyện rất giản dị nhưng có thể làm chúng ta mủi lòng .


     Để có thể làm mình ấm lại . Chúng ta phải và nên làm gì ?


Ngày hôm nọ, anh đã thấy một nhóm người của hội thiện nguyện  mang tên  " Hội Cứu Trợ Công Giáo " đứng d
ưới gió lạnh , mưa phùn để quyên tiền giúp người nghèo và anh đứng lại, trò chuyện và ủng hộ họ .


     Anh cảm thấy họ có hơi ấm . Rất ấm của tình người cho người .


Có một người đàn bà tâm sự :


"    Tôi đã nếm cái khổi khi bị bỏ rơi với hai đứa con nhỏ tí ti trong đói khát , lạnh giá nên bây giờ tôi muốn gop  phần tạo niềm tin và hơi ấm .... "


         Câu nói ấy, anh đã nghe, em cũng đã nghe .


  Ở những ngày rơi tuyết như thế này  , nhìn ra ngoài khung cửa, em đang nghĩ gì, em ?


Anh sẽ rất ấm ở ly cà phê không bỏ đường thứ 3 trong ngày . Và anh nghĩ, chúng ta sẽ biết  mình làm gì ngoài những bức thư không hẳn là thư tình .


.


đăng sơn.fr


( Viết ở một ngày rất xấu trời ... )






*


ĐƠN GIẢN




   Em hiểu, và em biết điều anh yêu thích :
- Sự đơn giản đến tột cùng .


 Đơn giản là không cần màu mè sắc sảo .
 Khi chào nhau, khi đến với nhau , ta không cần  tự giới thiệu chức tước , địa vị .
 Có lắm  kẻ rất điệu bộ khi giới thiệu nhau  - như sau :
 " Đây là Ông Bà X . Chủ hãng . Giám đốc ....
 "



     Để làm gì ?
   Ta nhìn họ, và ta có thể hiểu là họ cần chức vị để thấy mình rất quan trọng .
 Họ muốn gì ở sự vênh váo ?



   Anh quay đi . Kệ họ .
  Chẳng thà  rời bàn tiệc đầy rượu, đầy đồ ăn . Tìm con đường , nhìn  màn sương đục trắng ? Ngửi hơi lạnh ở đầu mũi và hơi khói thở ra bằng mũi  và đi bộ, nghe tiếng chân gõ trên mặt đuờng đêm .
 Nhẹ nhàng, thong thả .
 Thả lỏng tâm hồn .

 Thả như màu sữa đục trắng trên ngọn cây còn lơ thơ lá .
 Thả như những ngày  đêm đang trôi, và từ đó, có vài bài viết như một thoáng chợt nhiên .
 Giản dị như vậy - mà thôi .





 Muà đông đang đến chầm chậm .
 Chậm như những đêm sẽ là màu trắng ....





 đăng sơn.fr

























Aucun commentaire: