dimanche 16 novembre 2014

. Có gì mà ChợtNhiên .

.







Hình ảnh đã đăng











.................................................................










Nhớ .


Ngày xưa , ở thành phố cũ, hay chở mẹ đi xem bói . Vì bởi lẽ mẹ là đàn bà, mẹ có tật xí xọn, nghe chỗ nào có ông bà thầy bói nào hay hay thì mẹ bắt chở đi xem bói cho bằng đưc .

Thằng con của mẹ  nản lắm . Nó làu nhàu :-

  - Mẹ kỳ cục . Cứ đem tiền góp cho họ ăn ngơn ơ   ....

Mẹ trừng mắt : - Kệ tao . 



Thằng con đành chở mẹ đi . Lặn lội khắp nơi từ ông thầy bói mù sờ mu rùa đến bà kia đỏng đảnh ba xạo .


Thằng con ngồi yên trong một góc để " nghiên cứu  " hành động và các câu nói của ông bà thầy bói . Đại khái họ nói là " Số của bà sưóng lắm . Chồng cưng, con cái cưng chiều lắm . Thế nào bà cũng  được xuất ngoại ..... "


Và .. và ....




Nguời ta có thể vui sống và kỳ vọng vào nhiều chữ Và ... và như thế .




Thằng con khó chịu lắm  nhưng  vẫn chiều mẹ , chở mẹ đi xem bói và thấy mẹ tốn tiền .



....



Bây giờ ,thời gian trôi .    


Ngày nghỉ, thằng con đến thăm mẹ, nó  trở chứng một cách rất chợt nhiên để trêu mẹ của mình :



- Mẹ ơi . Có lão thầy bói này hay lắm . Con chở mẹ đi xem nhá, nhá ?



Mẹ lắc đầu bảo '' Thôi  . Con "


Thằng con nắm lấy tay mẹ , nồng nàn :

   -  Khỏi cần đi xem bói nữa . Vì con biết là chúng con thương mẹ . Mẹ có hạnh phúc ; Đơn giản thế mà thôi . Tất cả mọi chuyện ở đời không phải là chợt nhiên .






đăng sơn. fr


( Viết cho Mẹ )






Aucun commentaire: