Trắng .
đi ,đi khi bóng tối ngập đầy khung cửa ngồi khỏa thân và khóc lóc mùa đông đầy bão tuyết từ một mùa thu đã ra đi
.. tôi không còn điều gì để giữ chân em ngoài màu trắng của tuyết từ nỗi lặng yên
đi - đi đừng ngoảnh lại tình yêu ngày nào đã đông lạnh mùi hương ngọc lan chỉ còn là kỷ niệm khi nào còn muốn giữ lại nhau
tình yêu đã trần truồng nơi gọi là tuyệt vọng tình yêu lơ lững giữa kẻ hở ngón tay em từ tấm ảnh khỏa thân em mà tôi đã chụp
tuyết vùi tình yêu bên ngoài khung cửa nơi em quay gót đêm lặng thinh biến thành màu trắng
và tuyết rơi -
rơi .....
đăng sơn.fr
( ) |
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire