dimanche 16 novembre 2014

..... muàĐông .....................

.

















Đông 
Khúc 
  
  
  
  


Tất cả mùa đông đều biết đường trở lại
Trên những nhánh cây nhìn nhau tả tơi
Cả bầu trời xanh trở mặt tê tái
Em và cả tôi nữa - t
ôi quay mặt với chính tôi 


Tất cả tuyết rơi đầy màu trắng
Ở đầu con hẻm nhà tôi, nhà em
Tiếng  chó tru , tiếng hàng xóm cãi cợ
Rồi chìm vào nỗi câm lặng


Tất cả đều như di vãng chìm vào tuyết
Muà đông hẹn nhau trở lại
Ta chẳng có gì để hẹn cùng nhau
Ngoài nỗi lặng thinh đã nhạt màu, rêu
@nguyênsơn.
  

    
  
  
  


.






GIỜ EM LÀM GÌ BÊN ẤY ? 







Trời vơi cơn lạnh để nhập vào bóng tối.Lên cơn thèm đi dạo.Phải đi chứ ! Đi như để trả đũa một sáng sớm đã mù mờ sương đục và lạnh rét.
Thèm đi dạo như một kiếm tìm,gặp gỡ.Thèm nghe một tiếng nói sau một ngày dài lặng im…
Thèm ,thì gọi nhỏ bạn ở đầu giây.Giọng em nhỏ nhẹ pha ấm tiếng cười.

Ừ, ừ.Em vui hử ? Em vui thì tôi cũng vui theo.
Em nói gì cho tôi nghe đi,như một chia xẻ đến từ xa xăm…Em đang dọn dẹp,em đang làm bếp,em vừa hết cúm,em …và em……

Và bất chợt hỏi em :
- Đang làm gì đó ?
- Thì….đang nghe anh nói nè.
- Sáng nay có ngoan không ? Đi lễ chưa ?

Em ngập ngừng,tôi biết mà.Em lại lười như mọi lần với đầy đủ những lý do.Bây giờ là sáng chủ nhật nơi em ở,ngày của Chúa mà. ’’ Ông ‘’ ấy có làm gì cho em giận để không chải đầu,chọn cái robe đầm để đi lễ ? Ngồi ở góc thánh đường,lắng nghe một đoạn kinh thánh,biết đâu lòng em sẽ thanh thản và tử tế hơn với mọi người chung quanh ?

- Còn anh ? Đi lễ chiều hở ?

- Không.Anh đi lễ theo cái kiểu riêng của anh.Muốn nghe không ? Anh đã trải lòng mình và xưng tội bằng những bài viết hằng ngày..
- Anh kỳ cục !
- Ừ ừ. Đã từ lâu,anh sáng tác được cách xưng tội một mình.Chuyện kín,chỉ có Chúa và anh biết.Mặt đối mặt.


Nghe tiếng cười và hình dung đến đôi mắt cũng biết cười của em.
- Đâu có ai lạ đời như anh ! Mà này,em đã ghé đọc bài viết Một Ngày,Một Tuần của anh : từ thứ hai đến….
- Ừ. Đọc đến đoạn ngày Chủ Nhật thì sẽ gặp anh ngoài cửa nhà thờ để đi ngồi quán với anh.

- Rồi sao nữa ??!!

Giữ chút im lặng để nghe tiếng sỏi kêu xào xạt dưới chân, để nghĩ đến lời một bài hát… ’’ Bầu trời nhiều sao sáng trên cao
Nhiều hơn những gì mình đã có……’’

- Em bé đang nghe nhạc hử ? Biết bài Đỗ Quỳnh Hương của Đức Huy không ?
- Hình như em chưa nghe.Hát cho em nghe thử đi ?

- Hi hi…Chỉ sợ tuyết rơi xuống nơi em ở.Thôi thì lời bài hát ấy như sau :


…….Ở nơi đây,mùa đông tuyết rơi
Buồn hiu hắt tìm về bên này
Anh nhớ em thật nhiều
Giờ em làm gì bên đó ?......

(**ĐQH – Đức Huy ) 




Em làm gì bên ấy ? Làm sao anh biết dược ? Cứ làm những điều em muốn. Đi làm, đi chợ, đi shopping, đi dạo và thỉnh thoảng viết cho anh vài chữ hoặc gọi cho anh. Để em vui, để anh vui.Nhưng đùng lười nữa.Hãy đi lễ xin ơn bình yên vào ngày chủ nhật và xin Chúa cho em đừng quên anh.

Thế nhé.Vậy đó.







đăng sơn.fr 








.

Aucun commentaire: