dangson.fr |
Amen
Anh gửi cho em 1 ngàn nỗi im lặng nơi anh ở
vào một cuối chiều buồn tênh
( Khi nhớ chuyện chúng mình )
Thời gian lọt qua những kẻ hở ngón tay em
Chui xuống bải cát vàng của cơn mưa chiều
Khi em tắt đèn đi ngủ sớm
Quyển sách rơi xuống mặt nệm êm
Anh gửi cho em chuyện ngày xưa - chúng mình -
Ở những ngày em vừa kịp lớn
Đàn bà không hẳn là đàn bà gìữa quảng đêm lặng thinh
Con nít cũng không còn là con nít
Làm sao em hiểu được những điều anh viết từ lúc em chưa kịp lớn ?
Làm sao em hiểu đuợc thế nào là nỗi buồn khi anh rời sân trường có áo trắng ngày ấy ?
< Ngày của em chưa kịp lớn như trái non trên cành
Những tháng ngày của anh là một quãng đời đi quá xa
Những nụ cười không phải là thành thật
Những giọt nước mắt dấu trong bàn tay khô quằn quại
Những góc phố Vancouver anh đã đi ngang từ bước chân rời ổ gái điếm
Những con ngõ hẹp mà tích tắt là tiếng tử thần réo gọi
Làm sao em hiểu được bởi lẽ gì em không nằm yên trong góc trái tim anh
Những trang sách truyện em đọc
Những buổi lễ sáng chủ nhật em quỳ gối đọc kinh
( Có thể ) là những điều bày vẽ và ngụy tạo
Chúa Phật cũng có thể là điều tưởng tượng
Như khi người ta răn dạy việc đời .
Anh , hẳn có lúc vô thần từ sâu chuỗi lần hạt
Anh ăn thịt trong ngày thứ sáu chúa của mình chịu khổ nạn
Anh không còn tin ở câu chuyện trái cấm của một thời Adam và cô Eva sexy ngày ấy
Hình như anh vô thần để không còn đi lễ ngày chủ nhật
Anh không tin những lời nguyện trong đêm khuya của em nữa
( vì - Tại vì - Bởi một lẽ là chúng mình không bao giờ đến gần nhau .
Amen .
đăng sơn.fr
( tìnhNhỏLàmSaoQuên )
dangson.fr |
VộiVàngỞNgàyMưaRơi --
Ngày qua rất vội
Cứ vậy mà tội tình nhau
Trời mới sáng đó, mà chiều tối
Ta ở đâu ( tìm nhau ) ?
Ngày qua đi rất vội
Những con sông ngập gió chiều cũng mưa vội
Cơn lũ chợt về ở góc buồn, góc vui
Bao giờ thì mình vui - ? -
đăng sơn.fr
dangson.fr |
<TộiNghiệpEmvàAnh ....
...
Có lắm lúc .................
Anh thấy tội em và tội cả anh
Khi thử pha màu xám màu một khoảng trời xanh, xanh
Khi anh ngồi im lặng nhớ đến em - nhớ chúng mình
Anh đã làm rơi chữ ở quyển sách em đọc những buổi tối
Anh làm em mặn mà ở giọt lệ
( Cho dù lắm khi em không tin cho lắm chuyện chúng ta giữa câu chữ " chúng mình )
Tội nghiệp những buổi tối nơi em ở
Tội con đường khuya ngầy ngật gió trên cành
Tội và oan uổng cho những đoạn cầu khi ta không còn nhau ở ngày vui nào đó
Tội cho cả thảy tất cả loài người khi họ xa và lìa nhau
( Và nhất là tội cho hai đứa mình )
Em : Tóc ngày nào cũng thêm chừng 1 cm từng sợi
Anh : Mỗi ngày thấy mình trong gương kính với những nếp nhăn trên vầng trán
Ly cà phê ở một trong những 365 ngày vẫn chừng đó
Những viên đường mặc áo tang trắng - mồ côi - ở đáy ly
Những bản tin buổi sáng không lấy gì làm vui để mình có thể vui hơn
( Vui như cọng môi em biết dỗi hờn .
Ngoan hơn tiếngh dạ nhỏ tí ti, tí xíu của em )
Có gì vui không ,em ?
Ở góc đêm, nơi em ở
Có gì buồn và say hơn , không em ?
Ở góc bàn có ngọn đèn cục mịch, cũ kỹ nơi anh viết
?
Góc Paris của anh
Vẫn chừng ấy những tượng hình từ một thời La Mã
Dính câu hát của một buổi chiều và bản nhạc lẻ loi một thời NguyễnTấtNhiên :
" Em hiền như Ma Soeur "
Em có cách nào hiền hơn bà Sơ thời anh học nội trú ?
Em có cách nào tình hơn những điều anh viết nơi thầm lặng ?
Anh pha câu Amen + Adiđà ở một bài thơ tồi tệ
Chưa ai từng viết và chưa ai yêu em như anh đã yêu em
Amen !
..
đăng sơn.fr
...
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire