dangson.fr |
Về Nhau
ở NhữngCơnMưa .
Người ta có thể phờ phĩnh nhau , đôi khi như thật ,như đếm trên những ngón tay ...
Mình đếm nhầm một vài lần rồi đếm đi đếm lại để khỏi nhầm nữa . Rồi, cũng có những điều mình khỏi cần đếm nữa vì hẳn nhiên là như thế -
Chẳng hạn như những cơn mưa . Mưa sớm, mưa chiều hay ở buổi rất khuya cũng là mưa .Hiện trạng ẩm ướt lắm lúc khó chịu lắm !
Khó khăn và khổ sở khi đứng núp mưa ở một mái hiên , ngó qua kia công viên của nhà thờ, thấy mưa, nghe tiếng gió và nhớ lại một bài thơ còn rất mới ( đến từ xa, nơi rất xa ) :
khó cưỡng
những cơn mưa như mây xưa, người xưa
ngày ướt sũng, bà già quỳ nguyện cầu
thánh đường mở, giữa chợ đời, dù bật
tay tôi mỏi sức gió trì - khó cưỡng !
muốn gọi tên em, phải gọi bao nhiêu lần ?
phải gọi bao nhiêu tên, những cơn mưa
lưa thưa bóng thoáng, lưa thưa lòng người
bước vào bưu điện,
con tem em khóc nhoà bưu thiếp
lỗi tại tôi ?!
dấu chân mưa âm chẳng đổ đưa về
đong chẳng đủ đôi bờ đời, vai đợi
một vòng tay đủ ấm lấy khăn che
tầm mắt tưởng đã lạc vào lòng lỡ
... ( Khải Ý )
Hắn , kẻ làm thơ đã hung hiểm nhắc lại cho tôi một vài hình ảnh xưa xưa từ chữ ' mây xưa - người xưa '
Tháng ngày đi qua , có lúc mình nghĩ là mình đã đánh rơi quá khứ ở một con đường có nhà bưu điện nhìn sang bên kia thánh đường .
Đứng ngó mưa chiều với người, thấy buồn buồn mưa trong mắt người giữa mùi vị của tóc ướt .
"......muốn gọi tên em, phải gọi bao nhiêu lần ?
phải gọi bao nhiêu tên, những cơn mưa... "
Gọi làm gì nữa bây giờ ?
Gọi làm gì ở những đời mưa và gió
Gọi bao nhiêu tên, cũng chừng ấy mà thôi .......
Không mà .
Dứt khoát không gọi tên nữa ... Bởi vì những ngày mưa đã loãng tan ở trí nhớ người .
đăng sơn.fr
( Viết ở chủ đề TạiSaoChúngMìnhLàmThơ )
..................
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire