Như những buổi chiều
còn tiếng mưa rơi.
_____________
Đâu phải chuyện tình nào cũng lặng thầm
Đâu phải tình yêu nào cũng có điều ly biệt
Tình như cánh chim
Tình mãi cứ tìm
Tình ra đi hay là tình nấn níu ở lại
Chỉ là điều thường lệ và dễ hiểu mà thôi
Như em,như tôi
Em có những buổi sáng trống rỗng
Tôi thì hứng đầy cho mình những cơn mưa ngược muà trái lối
Để có khi dùng thời gian ngồi vào bàn viết
Nghĩ ngợi một thoáng chốc về em,về tôi,về những kẻ mệnh danh tình yêu và quên tình yêu để rời xa nhau
..Em đã quay lưng và ngoảnh mặt
Em giữ nỗi yên lặng
Từ một nỗi hờn giận nào đó chưa vỡ lẽ
Và từ một ngày cuối năm ở một góc đời nào cũ kỹ
Em và tôi - chẳng còn ai nói năng gì
( Người ta có thể giữ sự lặng im cần thiết
để giả vờ quên và sau đó thực sự quên )
Tôi thì lúc nào cũng dễ sống
Tôi thử dễ dãi chịu chấp nhận
Từ một cuộc sống không thể lúc nào cũng giản đơn như mong muốn
Em cứ quay đi và cứ giữ niềm thinh lặng
Em có thể tìm cho mình những lý do để có thể quên
Quên !
Ừ.Quên như đã có biết bao nhiêu cơn mưa tròn trịa trên vai áo những kẻ có thời đã yêu nhau tưởng chừng như đắm đuối lắm
Để quên được một mối tình không còn cái date của năm tháng giữ gìn,
người ta có thể ngồi viết và tìm ra những cái tựa đẹp đẽ nhất cho điều mình viết :
" Chợt Nhiên - Tình Thơ - Tình Cũ hoặc là " Lặng Thầm Nỗi Xót Xa "...
Thế nào cũng xong,cũng ổn cho một cái tựa bài viết
Em và tôi,cả hai đều hẳn biết là như thế -
Ừ - Ừ - Em ! Ta cứ như thế đi cho nhẹ hẫng đời mình
Ta lặng lẽ mà quên nhau
Như những buổi chiều còn tiếng mưa rơi.
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire