Ở cái xứ của nàng rất là thảm hại nếu không muốn nói là Dỏm ! 
 Xứ của nàng đang biến loạn sau cuộc bầu cử  và nhiều thảm kịch có thể xảy ra . 
 Nàng hăm hở đi bầu phiếu cho con mụ có thằng chồng rất đẹp trai đã có thời làm tổng thống .
 
 Sau  ngày biết kết quả . Nàng than khóc như ai trong  gia đình   vừa ngáp ngáp . 
 Toàn là chuyện ruồi bu ruồi . 
 Đọc lá thư ai oán của nàng , tôi muốn nổi cọc như thằng du đảng  từ ngày nào mới biết yêu . 
 Chuyện có gì mà phải ầm ĩ như thế chứ Nàng ơi . 
 Dẫu gì - Thời gian  trôi nhanh lắm . 
 Trôi như khi ngày nào  nàng theo những dòng viết đây đó và gặp tôi .
 
- Phải chi anh chưa có vợ, em theo anh, lấy anh tức khắc ! .... 
 Lấy anh làm cái chi - em ? 
 Chuyện nào  phải ra chuyện nấy . 
 Lấy anh để húp cháo mà sống qua ngày há - em ? 
 Anh chỉ là một cái bóng tối và chẳng may anh biết đọc từ lúc mới vừa 5 tuổi . 
 Anh đọc ABC và biết đếm từ 1 đến 11  khi  thọt hai bàn tay 10 ngón vào túi quần để  đếm nhầm  đến cón số 11 .... 
 Và cô giáo đã đỏ ké mặt mày . 
 Từ cái ABC ấy . Cho lúc sang xứ người , trời lạnh vô cùng lạnh ... 
 Bây giờ thì đã quen rồi . Nếu ai đó có nói rằng : 1 + 10 là 13 thì anh cũng ừ và ư ư .... 
 Con số 13 là từ bức tranh của Giê Su và các môn đệ . 
 Giê Su uống quá nhiều với 12 môn đệ nên bị sỉn và từ đó thế giới này đảo điên .
 
 Bây giờ - Đỗ văn Trâm lên làm tổng thống ở  xứ em đang ở . 
 Chuyện nhỏ mà thôi  - em cưng . 
 Paris vẫn là một Ba Lê đèn sáng và đèn  tắt . 
 Anh vẫn thức dậy từ lúc tờ mờ sáng . 
 Chỉ cần một tiếng điện thoại reo . Anh sẽ đón em ở phi trường . 
 Và sẽ có một nơi em gặp anh . 
 Và hãy để anh  ' Nổ ' với em ....
....
 
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire