( c) 2016 dangson.fr Studio . |
.....
Viết cho những người không thích Quạnh Hiu .
dangson.fr Studio ( c ) 2016 . Nov |
< Ở một lúc nào đó , hẳn người ta sợ sự náo nhiệt và thích yên lặng - cho dẫu là một thoáng chốc .
Và tôi đã gặp những người như thế ở một chặng đời .
Họ có nét đẹp rất riêng của họ .
*
Nàng ngồi trong chiếc taxi , xe chạy ngang bờ sông đang hiu hiu nắng .
Nghe tiếng nàng buồn trong nửa tiếng thở dài đầy tiếc nuối khi nhớ lại bóng hình ấy :
- Mỗi lần đi ngang đây lại nhớ đến ông ấy . ngày ấy, chỗ này là lần đầu tiên đã hẹn hò ... Đẹp quá mà bây giờ thấy buồn gì đâu ....
Quay lại từ băng ghế trước , nhìn nàng - Thấy nàng dịu dàng và đẹp ! Hình như ở một người đàn bà , họ đẹp hơn khi họ tiếc nuối và họ đẹp hơn .
Quay lại và quay đi để không thấy nỗi buồn của nàng ( Nàng " đang " lớn hơn tôi chỉ vài tuổi mà thôi )
Bỗng chốc, muốn gọi ông tài xế ngừng xe lại , dắt nàng xuống đường đi dạo , nếu nàng mỏi chân thì tôi mời nàng ngồi ở một quán nước để dụ nàng kể chuyện tình của nàng ....
Theo tôi biết thì nàng không có nhiều chuyện tình để kể để tôi có thể bịa thêm chuyện để có thể viết quyển tiểu thuyết dày chừng 600 trang giấy . Hình như chuyện tình của nàng chỉ vỏn vẹn chừng 15 trang đánh máy nhưng đẹp !
Quay lại từ băng ghế trước , nhìn nàng - Thấy nàng dịu dàng và đẹp ! Hình như ở một người đàn bà , họ đẹp hơn khi họ tiếc nuối và họ đẹp hơn .
Quay lại và quay đi để không thấy nỗi buồn của nàng ( Nàng " đang " lớn hơn tôi chỉ vài tuổi mà thôi )
Bỗng chốc, muốn gọi ông tài xế ngừng xe lại , dắt nàng xuống đường đi dạo , nếu nàng mỏi chân thì tôi mời nàng ngồi ở một quán nước để dụ nàng kể chuyện tình của nàng ....
Theo tôi biết thì nàng không có nhiều chuyện tình để kể để tôi có thể bịa thêm chuyện để có thể viết quyển tiểu thuyết dày chừng 600 trang giấy . Hình như chuyện tình của nàng chỉ vỏn vẹn chừng 15 trang đánh máy nhưng đẹp !
Kéo nàng rời quán nước để đi bộ dọc theo bờ sông , dắt nàng xuống sát bờ nước có những chiếc lá vàng thu còn lưa thưa nắng , ngồi xuống để đến phiên tôi dịu dàng kể chuyện mình với vài nỗi lặng yên mỗi lần muốn âu yếm với màu sắc ....
..
Biết đâu chừng, tôi sẽ đỡ lấy một chiếc lá vàng thu và dịu dàng kiểu kỳ cục có một không hai :
- Cười đi . Đừng buồn nữa mà . Một là cười tươi như màu nắng còn sót lại trên sông . Hai là tôi nắm lấy bàn tay êm xuôi của chị và tôi kêu chị bằng Em .
Em mềm như lá vàng trên bàn tay tôi . Ơi ! Em !
đăngsơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire