- dangson.fr |
.....
Gần ngày giáng sinh, may mà còn em để anh có cái vui .
Hình như qua năm, qua tháng , anh thấy mình già đi và bi quan .
Tuần nọ . Đi dự đám văn nghệ ủng hộ chuà chiền .
Chuà có ông sư loại hổ mang ; - Hứ và Hơ !
Anh chúa ghét loại linh mục và sư sải hổ mang . Chúa ghét !
Vậy mà sau việc làm , anh đã đến vì một lý do duy nhất : Ủng hộ thằng em đánh đàn, đánh trống của mình !
.
9.30 pm .
Nhìn thoáng qua cái bãi đậu xe là biết là đêm văn nghệ bị ế .
Vào phòng khánh tiết thấy lạnh và đảo mắt đếm được chưa đến 42 mạng .
Phải rồi ! Ế là phải .
Chuà cần trùng tu và có vài kẻ còn lại để thiện nguyện .
Nhạc chơi dở ẹt .
Bà con nhao nhao đòi hát karaoké theo chiêu bài hát cho nhau nghe .
Họ leo lên sân khấu và than khóc trật nhịp, trật tông .Chúa ơi ! Phật ơi !
Có lắm tiếng hát mà mình phải bỏ trốn .
Họ chờ nhuộm màu để gân cổ và liếm micro ....
Má ơi ! Em ơi !
Ngay cả cái cô ca sĩ một thời SàiGòn kia cũng hát uể oải sai nhịp .
Eo !
Sau đó là màn chơi nhạc . Thấy tội cho thằng em gồng gánh với thứ âm thanh nửa nạc nửa mỡ .
Sau màn ca hát, giải lao, cậu em thì
thào :
- Anh thấy sao ?
Cười -
Ừ - Ừ - Vậy đó .
.................
Chẳng lẽ anh lại làm em buồn ?
Đời này có lắm cái để buồn . Anh đến với em . Và im lặng .
Đêm tháng 11 đang nhảy múa và đêm đang về sáng .
Vài ngày sau, ở Fb của em trai . Vẫn một thứ âm thanh lặng câm .
Phải rồi - em trai - Im lìm là phải thôi .
Fb không phải cứ hoàn toàn là khoe khoang không phải cách .
Ở chỗ anh viết- Anh dành cho em một khoảng rất lặng thinh và anh nói bằng màu sắc với em .
Có lẽ anh nên tải thêm vài bài theo kiểu viết " made in Dỏm "
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire