.
Buổi chiều muà hè đang đẹp .
Bụng đoi đói khi bàn ghế đã sắp sẵn, em út chưa thấy đến như đã hẹn hò .
Mình chờ ở cổng vườn, một chập lâu thì vợ chồng chúng đến . Mình cười tươi, làm điệu như tài tử vừa lên đài truyền hình để không trách móc chúng . Vậy đi , miễn là các em đến .
Con nhỏ em giở trò xí xọn :
- Anh hai nà . Lát nữa, em nhờ anh dịch ra tiếng việt bài này .
- Bài gì ? Ngôn ngữ nào .
Con em mở cái Iphone nhỏ tí nị .
Dòng chữ chạy trên màn ảnh như chuyện phim để bắt đầu :
'' Tôi muốn kể câu chuyện về một người đàn ông đã ảnh hưởng rất nhiều cho sự suy nghĩ và cung cách sống của tôi : Ông ta là ....... Ông ấy ....'
Đọc xong vài đoạn đầu, tôi trêu thằng rể và cô em gái :
- Thôi rồi . Con nhóc đang diễn trò để làm mềm cha nó . Anh thấy nó hơi nịnh bợ cha nó . Anh sẽ đọc kỹ và viết bài trêu ghẹo nó ở cái blog ấy .....
Cô em vội vàng can thiệp :
- Em nghĩ là anh nhẹ tay thôi . Vì lũ trẻ sinh sống bên này sẽ khó mà hiểu được cách khôi hài kiểu khiêu khích của anh ......
Vậy sao ?
Tôi là một kẻ kích động và khiêu khích trên những dòng viết của mình ?
Viết gì - Và sẽ viết gì về tình yêu thương của một đứa con đã xem cha nó là thần tượng với lời cám ơn trong ngày lễ tri ân cha ?
Để xem sao .....
đăng sơn.fr
à toi . Nathalie . france .
( Life is a voyage )
. à suivre
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire