dimanche 14 juin 2015

<< ĐỂ KỂ những câu chuyện .

.



 
dangson.fr






.




 Người ta có nhiều cách thức để kể chuyện cho nhau nghe .



Chỉ cần có một chỗ ngồi và thong thả rủ rỉ , thầm thì :





Buổi sáng, sau những ngày âm u, mặt trời như đuà giỡn với trò cút bắt lúc ẩn, lúc hiện . Nắng rực rỡ đó rồi nắng bỏ đi chơi ở đâu đó ,rồi làm như sợ ai đó buồn bã vì cảm thấy thiếu vắng, nắng trở lại khi chiều ngập ngừng đón buổi tối ...


   Sáng sớm nay, mở cửa ra vườn , không thấy nắng ( có lẽ hôm qua nắng mãi mê đi chơi nên thức muộn và còn chùm chăn ngủ nướng )


Mặc kệ nắng .

Ra ngoài vườn với ly cà phê thơm , rất thơm . Ghé chỗ hẹn có chiếc bàn với cái ghế dưới gốc cây, mang theo quyển sách có những dòng chữ nhẹ nhàng ,thử gọi màn ảnh, bấm vài tấm ảnh như đã  hứa trong đầu .








Sớm của ngày nghỉ , ngồi yên ả nhâm nhi ly cà phê, nghe tiếng chim hót giữa sự yên tịnh là một cái thú khó bỏ .

  Những dòng chữ trên trang sách mở rộng luôn luôn có một tiếng động âm thầm .



Ở một người viết , ý nghĩ thì làm gì có sự ồn ào của những thứ động cơ đầy ấp trên đường phố chật hẹp .


Tùy theo những câu chuyện mà người viết kể lại khi phác họa lên những cảnh đời trần gian .


Chức năng của ngôn ngữ theo một định nghĩa của văn học là hình vẽ , và tấm tranh đủ màu sắc về nỗi thống khổ hoặc của niềm hoan lạc sung sướng .


Cảnh đời dương thế không phải lúc nào cũng có toàn màu hồng hoặc màu tối đen như ngục tù .


Tất cả cũng còn tùy thuộc ở ý nghĩ theo cách nhìn của mình .....


Biết là như thế nên khi mân mê người yêu là cái máy ảnh trên tay , đôi lúc tôi ( kẻ kể chuyện ) muốn pha những màu sắc đến từ ý nghĩ của mình và thử chọn lấy một vài tượng hình .


Thu nhận lấy vài góc cạnh vào cái memory card , ngồi xuống ghế, xem lại hình ảnh và thử viết một vài điều .


Viết điều không quá buồn - đời lắm buồn , làm sao để đời bớt đi màu xám tro ?





ds.fr





...




Pha cho nhẹ đi những khoảng chói loà của một niềm thất vọng khi gặp nhau , nói cho nhau nghe về những mẫu chuyện .


 Kể gì ở giữa một buổi tiệc tề tựu gặp nhau ca hát giữa đầy ấp âm thanh , rồi có một lúc rời mọi người để tìm một con đường thả bộ, tìm mình lại với mình .Thênh thang , bềnh bồng .


Một mình để sắp xếp cho gọn ghẽ lại những ý tưởng và sau đó , ở một nơi trở về , yên tĩnh thấy mình có thêm điều để viết .


Có thể sẽ không viết về những khuôn mặt lạnh lùng của những kẻ quá khích và không bao giờ biết nhận lỗi để nói lời xin lỗi .

Có thể viết để gạt bỏ đi những điều không nên giữ lại trong trí nhớ .


 Người ta có thể chụp ảnh để giữ lại một thứ ánh sáng nào đó đủ sức diễn đạt sự vui tươi cho dù ở giữa một ngày không có nắng .


Ở đây .
Một chỗ ngồi .

Đang thèm kể về những điều ấm áp .

Ấm như màu thời gian đẹp nhất của buổi sáng .

Thèm và thèm lắm .








by Cún Rock - usa














....

Aucun commentaire: