lundi 8 juin 2015

- Time < 24 h

.





24  ( h )









dangson.fr









24 Giờ
Để Sống .



__________________________________________________ ____________________________________________






Đó là một đề tài nằm trong câu hỏi làm mình có thể sợ hãi .



*Thí dụ 1 :



Cánh cửa sực mở . Ông linh mục bước vào xà lim , ánh mắt nhân từ nhìn kẻ tử tội :

- Chỉ còn đúng 1 ngày nữa , sẽ phải rời trần thế . Con cần gì ? Muốn gì ?



Trong nét mắt nhìn của tù nhân có sự im lặng hốt hoảng  . Sự sợ hãi đang kéo dài và làm hao hụt thêm một khoảng tích tắt đang trôi .......





* Thí dụ 2 :

 Thử hỏi  một người sáng tác như dân họa sĩ hoặc một nhiếp ảnh viên :

-  Nếu còn 24 giờ để sống , ông bà làm gì ?


 Người ta sẽ khó lòng mà vẽ hoặc chụp ảnh để phác họa thời gian tượng trưng cho sự trừu tượng.

    Để không mất thì giờ quay tròn từ con số 1 đến 24 , đành đưa câu hỏi ấy cho một người viết .


        24 giờ vỏn vẹn ngắn ngủi như thế để tiêu dùng hay hoang phí ?   Có thể nào có thêm giờ thứ 25 không ?


     Nếu câu trả lời là chữ ' KHÔNG  ' chắc nịt thì ngồi vào bàn viết khi mở bài hát My Way để nghe lại và viết :


*

   Thư Tình cho cuộc đời .



   Tôi chưa biết phải gọi một đời sống như thế nào và phải xưng hô ra sao cho phải phép ( ? )

      Đành phải chia bài viết ra những mạch viết riêng biệt :




..... Như Lời Con nói với Mẹ .


 "     Mẹ ơi !

      Hãy để con nói lời cám ơn mẹ vì mẹ là thời gian .  Con sinh ra và lớn lên với đôi mắt ngơ ngác để khám phá cuộc đời trôi theo năm tháng . Bóng nắng ban mai đã đẹp như ánh mắt mẹ nhìn theo bước chân con  với tập vở đến lớp vỡ lòng .

     Chữ a b c đã in vào trí óc đứa trẻ và ngừng lại ở chữ M - M là chữ Mẹ yêu thương .

   Mẹ chờ con đi học về, có khi quần áo lấm lem hoặc rách bươm vì đánh nhau với lũ bạn . Mẹ nhăn mặt, mẹ không bằng lòng và mẹ biết rõ là con đã ngỗ nghịch với bao điều như thế để khôn lớn .

     Là đàn ông máu nóng , có lúc cha dạy con đánh nhau, kháng cự . Mẹ thì khác, mẹ la rầy và vỗ về .

     Và ngày theo ngày, con trưởng thành , mỗi ngày nhìn mái tóc bạc đi của mẹ theo nếp nhăn trên khóe mắt  , con hiểu .


  Hiểu để nói với người phối ngẫu của mình như dặn dò : " Người ta, ai cũng chỉ có một bà mẹ . Đừng làm mẹ buồn . Mẹ của em , mẹ của anh có trái tim mang hình bóng của thời gian . Hãy gìn giữ hình ảnh của mẹ dịu êm trong chính trái tim mình . Em ơi ..... "


   Như thế , thời gian không thể nào cướp đi một tình yêu đẹp nhất trên thế gian .




..... Như ý nghĩ thay vì nói .


 
 Người ta có lắm lúc chép miệng khi nhìn lại tập ảnh kỷ niệm . Thằng bé, con bé này là mình ngày xưa . Tấm ảnh này là lúc vừa 2 tuổi, 10 tuổi và 26 tuổi .....

    Những tuổi ấy đẹp quá vì mình thấy mình tươi như những nụ hoa trên cánh đồng .

   Dòng sông cuốn tuổi trẻ đi qua những hoàn cảnh, những thời thế .


      Hai người bạn tóc hai ba màu gặp nhau :

 -  Thời gian ác liệt quá , tôi vừa chôn cất bà cô vừa 103 tuổi .


   Và bạn kể câu chuyện lúc bà cô lúc 90 tuổi đòi đi thăm lại thành phố biển có cái nhà hàng ăn sát mặt nước mà bà hay ghé lúc 60 tuổi . Cậu cháu 4o tuổi chiều lòng chở bà đi . Trí nhớ của bà cô dắt cháu lại một khu phố, chỗ mà đã có cái nhà hàng xưa ngay tại chỗ của ngày cũ .


 Bà cụ hỏi ông chủ tiệm :

- Xưa, tôi hay ghé nhà hàng này  mỗi tháng . Có phải ông là con cháu của ông chủ cũ không ?


     Sau cái gật đầu thừa nhận , ông cháu chủ nhà hàng nắm tay cụ :

- Tối nay cháu đãi cả bàn . Cám ơn bà còn nhớ .


  Xúm xít cụng ly chén chú chén anh . 12 giờ đêm, bà cụ nổi máu lãng mạn gọi thằng cháu :

- Tao thèm đi chân đất ra bãi biển , lội nước như ngày xưa với ông cụ .



   Giữa khuya, có lẽ ai đó sẽ lạ lùng lắm khi tình cờ nghe tiếng cười vang và thấy 3 bóng hình bì bõm khua chân trên mặt thủy triều .


      Ngày mai sẽ xóa đi ngày hôm nay, nhưng thời gian mang tên kỷ niệm đã ở lại .






.....

 
     *


    Còn Sót Lại  Một Khoảng Khắc .


         (   EM tên là Cuộc Đời  ) 




   Thật là ác liệt khi có người cắc cớ làm khó anh :

- Nếu chỉ còn 24 giờ để sống , ngươi làm gì ?


    Anh phải gọi em là em . Em thân mật của cuộc đời và thối thác chuyện làm cái bảng thống kê của đời mình .

     
        Bảng thống kê ấy lòng thòng và chẳng làm ai phải bận tâm vì ai cũng có những trang kể chuyện đời của riêng mình .


          Khi ra nghĩa trang tảo mộ, có khi người ta dừng lại vài giây phút ở bảng ghi tên và đọc dòng chữ trên cái tượng hình hai trang sách : " Trang đời đã lật qua .... "


        Trang sách trên tấm biển thạch cao ấy đã không ghi là kẻ sống ấy đã ăn bao nhiêu tấn bánh mì , tấn gạo , đã tiêu xài bao nhiêu tiền , đã phạm tội phung phí sức khỏe và thời gian đã bao lần .....


       Em .


     Khi đọc những dòng này , anh xin em đừng nhìn vào mặt đồng hồ nữa . 

     Hãy nhận lấy lời cảm ơn và lời thú tội của riêng anh . Anh đã làm những chuyện xấu, chuyện đẹp giữa những thứ nhảm nhí ở thế gian này ( anh lý luận theo kiểu rẻ tiền : Ai sao tôi vậy người ơi ! )




     Anh đã bao lần bắt chước ai đó tập tu hành, tập tu tâm dưỡng tính để xóa bớt cái bản ngã có hình thú dữ nhe  nanh .


     Đã và ..... đã đã ( chữ ' Đã ' cũng có khi được hiểu từ cái nghĩa hưởng thụ !   )


        Đời ngắn hay đời dài như những cuốn phim bộ .


    Nếu - Phải chi là một nhà văn, nhà làm phim thì cuối trang sách, cuối cuốn phim ở chữ '  The End ' , anh thèm viết câu cuối cùng :



 ''    Sau 24 giờ như ngày cuối cùng sống sót, anh cám ơn em - Cuộc đời ơi !





    đăng sơn.fr



< ViếtĐểCámƠn <















.....







  



























.

Aucun commentaire: