dangson.fr
Có khi cũng nên lịch sự để dịu dàng cám ơn một ngày nắng dịu, nắng hiền .
Thoải mái mở cửa , nhìn ra vườn, nghe tiếng gió riu riu sau một đêm mưa muà hạ .
Lắm lúc , cũng nên cám ơn một con đường không kẹt xe cộ, thong thả ghé vào thương xá, đi ngang những gian hàng chưng đèn, chưng quần áo kiểu cọ đủ màu sắc .
Nhìn ngắm những người thong thả trò chuyện với nhau bên ly cà phê, ly nước . Đếm những tia mắt và nụ cười của họ .
Tạt ngang, rồi ghé vào tiệm sách, tai nghe vài bản nhạc rù rì từ những chiếc loa nào đó , ne né gian hàng bán đầy máy móc, đồ điện tử, điện thaọi tân kỳ đang nheo nheo mắt dụ dỗ người tiêu thụ ..
( Hạ giá, xuống giá cỡ - 40 % thì cũng thây kệ ) Cái điện thoại hiệu Cà Giật nằm trong tuí đã 5 năm cũ mèm mèm mà cũng còn chạy ngon lành .
Alô, alô rõ ràng, có số giờ và thỉnh thoảng ngứa tay chụp vài tấm ảnh bỏ vào máy là đủ rồi .
Đi ngang quầy hàng bán đầy TV màn ảnh dẹp, màn ảnh cong hay méo , nghía vài hình ảnh rực màu rồi lại ngõ nguẩy bỏ đi .
Nghĩ lại thấy tồi tội cho mấy anh, mấy cô bán hàng đang bị ế khách .
Nghĩ lại câu ông bà nói : Tội người, rồi ai tội mình ?
Ghé hàng sách, đứng ngẩn ngơ trước những quyển sách đang hăm he mình, thấy ngài ngại ơn ớn :
Thiên hạ ra đầy những tựa sách nói về tội phạm ,......
Cứ nhìn những cái bià sách là thấy nổi da gà, da voi .
Liếc thêm vài đầu sách nói về chính trị thì lại càng đau đầu .
Tự dưng lại thèm đọc những trang sách nói về những chuyện tình nhè nhẹ . Thèm nghe kể chuyện về những người hiền lành yêu người hiền lành .
( Để viết về những điều giản dị, nhẹ nhàng, dịu êm kiểu hiền lành thì có lẽ khó !
Viết gì , kể gì ? Chẳng lẽ cô cậu nhà văn sẽ kể về những câu chuyện nhạt thếch như :
Hai đứa ghé thăm nhau, ngó nhau rồi nhe răng cười , nắm tay, nắm chân vài ba cái rồi mạnh ai nấy về nhà chùm chăn ngủ khò ? )
Viết truyện tình thì phải có màn bóp cổ nhau lè lưỡi hoặc là vác dao rượt nhau chạy từ tầng lầu 30 chạy xuống từng trệt và sau đó là đổ máu cả lít thì mới gọi là gây cấn để bán giấy chứ ?!!! )
Thôi kệ ! Ai viết truyện tình éo le lâm li bi đát sao thì kệ họ .
Mình rời nhà bán sách, đi dạo ngang bờ sông . Ngồi xuống , thong thả nghĩ đến một câu chuyện tình khác để viết và có lẽ sẽ chọn một cái tựa truyện chưa bao giờ giống ai để làm sì tin :
'' Chuyện của một người có 20 cái tên "
20 cái tên rất giản dị và đẹp .
Tên nào cũng hiền như giàn bông giấy lung linh ngoài cửa vườn .
Tên nào cũng có dáng vóc hiền hoà như ánh nhìn của một chú chó bébé hoặc tên nghe như tiếng mẹ nấu cơm xong, thò mũi ra cửa bếp gọi con gái :
- Ui Ui ! Thị Ui vào ăn cơm với canh cá lóc nè con ơi . Ui !
Có lẽ khi viết xong tập truyện ngắn như thế, thay vì ký tên mình thì mình ghi hai chữ : CÁM - ƠN .
( Cám ơn đã đọc đến trang cuối của một người viết toàn những câu chuyện tình thật thà và giản dị ) ...
đăng sơn.fr
..
|
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire