dimanche 21 juin 2015

< Chuyện Giản Dị .

.




dangson.fr





















Khi yêu thích những gì giản dị thì tôi có nhiều điều để viết cho bạn đọc từ những chất liệu được giản lượt một cách tối đa của một ngày .





Đang là muà hè có nắng hây hây đẹp như ánh mắt của bà bán trái cây ở chợ khi bà hỏi :


- Ngày mai , chủ nhật là ngày lễ nhớ ơn cha . Các con của ông có mua quà cho ông không ?


Cười . Trả lời :


- Không . Chúng chỉ nịnh nọt và chầu chực khi tặng hoa cho ngày lễ của mẹ chúng mà thôi . Có lẽ vì hình ảnh người cha kiểu á đông nghiêm quá nên chúng né .


Bà bán hàng gật gù :

- Thà vậy mà hay theo cách uốn nắn của người châu á .


- Hơ ! Bởi vậy nên lắm lúc người cha thấy lẻ loi khi đã cứng !





Quay đi với bao việc phải làm . Ngày thứ bảy trôi đi .






2.


Sáng chủ nhật , các chỗ đang tổ chức ngày ca nhạc hàng năm như đánh dấu ngày chính thức vào mùa hạ, khắp nơi ,chỗ nào cũng dựng sân khấu lễ hội . Các ca nhạc sĩ thi nhau và thay nhau trình diễn .

Người ca sĩ đứng tuổi đang say sưa hát lại những bản nhạc Pháp đã một thời lừng danh, thỉnh thoảng ông đưa mắt nhìn bà vợ đứng bên cạnh một cách tình tứ ( nhất là ở câu hát : .... Anh biết, có một ngày đẹp trời sẽ đến và anh nói là anh yêu em ..... )


Bà cười .

Dịu dàng . Ngọt . Lịm lịm .


Sau những bản nhạc, bà ca sĩ quay sang nói như tâm sự với cô bạn thân của tôi :

- Hắn nhỏ hơn tôi 12 tuổi nhưng hắn yêu tôi . Giống như ông nhà cũng đang yêu cô vậy .



Bà ca sĩ nhìn tôi, cứ nghĩ cái cô có cái đuôi tóc ngúc ngắc bên cạnh tôi là bà nhà .



- Hơ ! Hơ !



Tôi kiếm chuyện , hỏi cô bạn :

- Sao em không cải chính gì ?

- Kệ họ, ai muốn nghĩ sao cũng được, nà !



Đơn giản được trích ra từ phần rắc rối . Vì ở đời này có nhiều thứ không đơn giản lắm như mình nghĩ . Giữa một người nam và nữ, người ta khó lòng giữ trọn vẹn một tình bạn đơn thuần . Hai người bạn thân, rất thân để có thể hiểu nhau từ một nụ cười, một tia mắt ... Làm sao để họ ngừng lại ở điều giới hạn của một thứ ranh giới ( ? )




Tôi ngừng lại ý nghĩ lẩm cẩm ấy khi nghe tiếng chào quen thuộc khi nhạc ngừng . Cô đàn bà trẻ măng người nhật có cái tên được tôi đặt là Anh Đào dắt đứa con gái 3 tuổi lại để chào hỏi ( Cô chơi kèn trong ban nhạc jazz ) Con bé tí chià má thơm như trái táo cho tôi hôn . Bé chúm chím môi như mẹ của bé .



Trời hạnh phúc đang ngập đầy tôi . Tất cả những điều đang có đang là màu xanh, màu hồng , màu khỉ gió khi người ta thấy mình sung sướng . Anh Đào là con bé mà ngày xưa tôi đã ghé mua hoa quả và an ủi khi bên quê nhà cô vừa bị động đất . Mắt cô đã ướt và cô chạy theo tôi để tặng hoa mimosa vàng rực với hai túi hoa quả để tôi đã sung sướng viết hai bài về cô ....


Thời gian trôi và Anh Đào đẻ con . Đứa bé gái có cặp mắt lai hai dòng máu Âu Á ấy đang ở trong vòng tay tôi và mẹ nó nói bằng tiếng nhật với nó :

- Con hãy hôn ông lần nữa đi, con .


Bé lại làm tôi say . Tim tôi có thể ngừng đập .




Đơn giản thế mà thôi .


Khi viết những dòng này, tôi đang cực cùng hạnh phúc .














đăng sơn.fr




Aucun commentaire: